Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 7218: Một lần nữa phát động Tiên Hỗn đại chiến (2)

Hỗn độn thú tạm thời mất đi quyền chủ động chiến tranh, trước kia đều là hỗn độn thú phát động Tiên Hỗn đại chiến, khi nào phát động Tiên Hỗn đại chiến do hỗn độn thú định đoạt, bây giờ gió đã đổi chiều, Vương gia nắm giữ quyền chủ động chiến tranh.

Một tràng tiếng cảnh báo vang dội vang lên, truyền khắp cả tòa Y Tù Vương thành.

“Không ổn, địch tập kích, Vương gia giết đến rồi!”

Tinh kinh hô.

Sắc mặt Hâm trở nên rất khó coi, Vương gia lại phát động Tiên Hỗn đại chiến rồi.

Chúng nó vội vàng bay ra khỏi hang, trong thành loạn hết cả lên, tiếng cảnh báo nổ vang.

Hơn ba trăm chiếc tiên hạm lơ lửng trên bầu trời, từng tòa đài sen màu xanh lơ lửng ở trên bầu trời, trên mỗi một tòa đài sen màu xanh đều có một tiên nhân đứng, cầm đầu là Vương Mạnh Bân cùng Vương Thanh Bách.

Căn cứ tình báo bọn họ nắm giữ, Y Tù Vương bộ lạc ít nhất có hai con hỗn độn thú mười màu cấp bậc Đạo Tổ, xuất động năm vị Đạo Tổ, rất coi trọng Y Tù Vương bộ lạc.

Mấy trăm chiếc tiên hạm ùn ùn nã pháo, từng cột sáng thô to bắn ra, lao thẳng đến Y Tù Vương thành.

Chỉ riêng thượng phẩm Diệt Tiên Pháo đã có hơn hai ngàn khẩu, cực phẩm Diệt Tiên Pháo hơn trăm khẩu.

Vương Mạnh Bân vung một cây phương thiên họa kích lôi quang quanh quẩn, đánh về phía Y Tù Vương thành.

Vương Thanh Bách bấm pháp quyết, mặt đất chui ra những cây dây leo màu xanh, nhanh chóng lớn lên, hóa thành những cây bụi mây khổng lồ cao chọc trời, mặt ngoài trải rộng gai nhọn, bụi mây khổng lồ giống như những sợi roi dài, quật về phía Y Tù Vương thành.

“Cầu viện Đằng đại nhân, theo ta nghênh địch.”

Hâm phân phó.

Hâm bay ra khỏi Y Tù Vương thành, vung một cây rìu khổng lồ màu vàng, chém bụi mây khổng lồ đánh tới vỡ nát, hơn nữa va chạm với phương thiên họa kích.

Chỉ nghe một tiếng kim loại giao kích trầm đục, tia lửa văng khắp nơi, nó cảm giác thân thể trầm xuống, không chịu khống chế rơi về phía mặt đất.

Hào quang màu bạc lóe lên, một viên gạch màu bạc thật lớn hiện ra, mặt ngoài bị vô số hồ quang bao phủ, nện thẳng xuống.

Hâm chỉ có thể để riêng ra tay trái, tung một cú đấm về phía viên gạch màu bạc.

Một tiếng vang trầm cất lên, non nửa thân thể của nó lún vào lòng đất, mặt đất xuất hiện lượng lớn vết nứt, vết nứt không ngừng mở rộng.

Tinh cũng lao ra theo, vung một cây côn khổng lồ màu đen, đập lên trên viên gạch khổng lồ màu bạc.

Một tiếng vang trầm cất lên, viên gạch khổng lồ màu bạc bay ngược ra ngoài.

Một đợt tiếng xé gió chói tai vang lên, từng đạo hào quang màu xanh mảnh khảnh cắt qua bầu trời, lục tục đánh lên trên thân Tinh, truyền ra một tràng tiếng vang trầm đục.

Vương Thanh Bách mở bốn bổn nguyên pháp tắc, thực lực không thể khinh thường.

Tinh chỉ mở hai bổn nguyên pháp tắc, còn chưa ngưng tụ ra đạo cơ.

Hào quang màu bạc lóe lên, viên gạch khổng lồ màu bạc xuất hiện ở đỉnh đầu Tinh, nện thẳng xuống.

Cùng lúc đó, từng cây dây leo màu xanh phóng lên trời, giống như những sợi xích màu xanh, cuốn lấy thân thể của Tinh.

Nó ra sức giãy dụa, thế mà chưa thể giật đứt dây leo màu xanh.

“Đạo khí!”

Tinh kinh ngạc nói.

Viên gạch khổng lồ màu bạc đập xuống, Tinh vội vàng vung cây côn khổng lồ màu đen nghênh đón.

Một tiếng kim loại giao kích trầm đục vang lên, thân thể của nó trầm xuống, non nửa thân thể lún vào mặt đất, mặt ngoài Hỗn Độn Chiến Giáp có thêm mười mấy vết nứt nhỏ.

Một đạo tiên lôi màu bạc thô to vô cùng bay vút đến, mang theo bốn loại lực lượng bổn nguyên pháp tắc, đánh lên trên thân Tinh.

Thân thể của Tinh run lên, Hỗn Độn Chiến Giáp có thêm mấy chục vết nứt nhỏ, chênh lệch quá lớn.

Một cây phương thiên họa kích lôi quang quanh quẩn bay vút đến, đánh ở trên thân Tinh, vết nứt mặt ngoài Hỗn Độn Chiến Giáp nhanh chóng mở rộng, phương thiên họa kích chém Tinh thành hai nửa.

Vương Mạnh Bân cùng Vương Thanh Bách đều là Đạo Tổ trung kỳ, còn có trung phẩm đạo khí, Tinh chỉ mở hai bổn nguyên pháp tắc, chỉ có hạ phẩm đạo khí, căn bản không phải đối thủ.

Hâm thấy tình thế không ổn, không dám ở lâu, hóa thành một đạo hào quang vàng óng hướng về nơi xa bay đi.

Nó còn chưa bay ra xa bao nhiêu, một đợt thanh âm quỷ khóc sói tru vang lên, mặt đất trào ra vô số âm khí màu đen, phạm vi trăm vạn ức dặm bị âm khí màu đen bao phủ, Hâm bị nhốt ở bên trong.

Vương Mạnh Bân và Vương Thanh Bách nhìn nhau một cái, bay vào trong âm khí màu đen, truyền ra từng đợt tiếng nổ thật lớn.

Hầu như cùng lúc đó, Vương gia xuất động trăm vạn Tiên Giáp quân, tấn công nhiều bộ lạc hỗn độn thú, đều có Đạo Tổ dẫn đội.



Trung bộ Hỗn Độn đại lục, một tòa quảng trường đá diện tích rộng lớn.

Một tòa tháp khổng lồ cao chọc trời toàn thân màu đen tọa lạc ở trung ương quảng trường đá, Hạ, Vi, Thần, Hãi, Lỗi, Khiếu, Bằng đứng ở phụ cận tòa tháp khổng lồ cao chọc trời.

Đằng Tiểu đứng ở đỉnh mẫu tháp, vẻ mặt ngưng trọng.

“Vương gia một lần nữa phát động Tiên Hỗn đại chiến, lại tiêu diệt hai bộ lạc, bốn vị Đạo Tổ ngã xuống.”

Hãi nói.

“Lại là Vương gia! Cũng không cần phân binh nữa, trực tiếp giết qua, cứng đối cứng với Vương gia, ta trái lại muốn xem, thực lực Thanh Liên tiên lữ mạnh bao nhiêu!”

Khiếu cười lạnh nói.

Nó mở bảy bổn nguyên pháp tắc, có một chí tôn pháp tắc, hơn nữa cô đọng ra đạo cơ.

“Sát không phải nói còn có trợ thủ khác sao? Sao còn chưa tới?”

Bằng nghi hoặc nói.

“Bọn họ đến rồi.”

Khiếu nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận