Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5762: Lâm Nhất Minh hiển uy

Chín cây phi đao màu đen chém vỡ nát nắm đấm khổng lồ màu xanh, ngoài thân hắn trào ra một mảng lớn âm khí màu đen.

Một tiếng xé gió vang lên, một cột sáng màu máu thô to bắn đến.

Ngón tay Quỷ Vân Tử điểm nhẹ một cái, chín cây phi đao màu đen ùn ùn phát ra tiếng quỷ khóc “Ô ô”, kết hợp một thể, hóa thành một lưỡi đao khổng lồ lóe ra hào quang màu đen, chém cột sáng màu máu vỡ nát.

Một mảng lớn sợi tơ màu máu bắn đến, bện thành một cái túi lưới màu máu, bao phủ lưỡi đao khổng lồ màu đen.

Một đầu khác của túi lưới màu máu ở trong miệng Bách Mục Huyết Quỷ, đôi mắt Lâm Nhất Minh nở rộ ra một quầng sáng màu đen, lướt qua lưỡi đao khổng lồ màu đen, lưỡi đao khổng lồ màu đen nhất thời truyền ra tiếng quỷ khóc thê lương, bốc lên một làn khói, hóa thành chín cây phi đao màu đen.

Quỷ Vân Tử nhíu mày, Thái Hạo Chân Nhân lợi hại thì thôi, tiểu bối Vương gia cũng lợi hại như vậy?

Cùng là quỷ tu, thủ đoạn của đối phương lợi hại hơn nhiều so với hắn.

Một trận cuồng phong thổi qua, Long Thanh Phong hiện ra, xuất hiện ở phía sau Quỷ Vân Tử.

Phong pháp tắc!

Ngoài thân Long Thanh Phong nở rộ ra hào quang màu xanh chói mắt, bao phủ phạm vi mấy trăm dặm, không khí dừng lưu động.

Nắm tay phải của hắn nở rộ ra hào quang màu xanh chói mắt, hóa thành một cái long trảo màu xanh, lao thẳng đến Quỷ Vân Tử.

Quỷ Vân Tử bị dọa chết khiếp, vội vàng vỗ ngọc bội màu đen bên hông, ngọc bội màu đen nhất thời bừng sáng, một màn hào quang màu đen hiện ra, bảo vệ hắn, mặt ngoài màn hào quang màu đen có một mặt quỷ dữ tợn.

Móng vuốt phải của Long Thanh Phong đánh lên màn hào quang màu đen, màn hào quang màu đen lõm xuống. Một vòi rồng sóng nước thô to phóng lên trời, lao thẳng đến Long Thanh Phong.

Ngoài thân Long Thanh Phong nở rộ hào quang màu xanh, biến mất.

Mấy chục đạo hào quang màu máu thô to bắn đến, Quỷ Vân Tử đang muốn tránh, một tràng tiếng quỷ khóc thê lương vang lên, hắn nhất thời cảm giác trời đất xoay chuyển.

Chờ hắn phục hồi tinh thần, mấy chục đạo hào quang màu máu đánh lên màn hào quang màu đen, màn hào quang màu đen vặn vẹo biến hình, linh quang ảm đạm xuống.

Lâm Nhất Minh há mồm phun ra một đạo hào quang màu máu, hóa thành một cây kéo màu máu thật lớn, trên lưỡi có thể nhìn thấy một ít mặt quỷ dữ tợn.

Thiên Quỷ Tiễn!

Cây kéo màu máu mở ra khép lại, lao thẳng đến Quỷ Vân Tử.

Đám người thiếu phụ váy lam vội vàng ra tay cứu giúp, lấy ra tiên khí đón đỡ Thiên Quỷ Tiễn.

Vương Thụy Tuyết bấm pháp quyết, hạt châu màu trắng nhất thời bừng sáng, hóa thành một con mãng xà khổng lồ toàn thân màu trắng, mở ra cái mồm như chậu máu, phun ra một mảng hào quang màu trắng, bao trùm tiên khí đánh tới, những tiên khí này kết băng hết.

Thiên Quỷ Tiễn đánh lên màn hào quang màu đen, màn hào quang màu đen giống như tờ giấy, tan vỡ trong nháy mắt.

Thiên Quỷ Tiễn lướt qua đầu Quỷ Vân Tử, đầu rơi xuống, một cái Nguyên Anh nhỏ vừa rời khỏi cơ thể, quỷ vật mặt ngoài Thiên Quỷ Tiễn phun ra một luồng hào quang màu máu, bao phủ Nguyên Anh nhỏ, cuốn vào Thiên Quỷ Tiễn.

Quỷ Vân Tử từ đây ngã xuống. Bốn người bọn thiếu phụ váy lam cả kinh biến sắc, bọn họ đều hối hận xanh cả ruột rồi, sớm biết có cao thủ bực này tọa trấn, bọn họ đã không ra tay.

Thiếu phụ váy lam bấm pháp quyết, mười mấy vòi rồng sóng nước thô to phóng lên trời, lao thẳng đến ba người bọn Vương Thụy Tuyết, đồng thời triệu ra một tấm phù triện lóe ra hào quang vàng óng, bay về phía con thuyền khổng lồ màu xanh.

Ầm ầm ầm, phù triện màu vàng sau khi tới gần con thuyền khổng lồ màu xanh nghìn trượng, nháy mắt nổ tung, một mảng lôi quang màu vàng thật lớn phóng lên trời.

Thiếu phụ váy lam đang muốn làm phép chạy trốn, cái mũi ngửi được một mùi máu tươi gay mũi, có chút váng đầu, Bách Mục Huyết Quỷ xuất hiện ở phía sau thiếu phụ váy lam.

Nàng bị dọa nhảy dựng, đang muốn làm phép công kích Bách Mục Huyết Quỷ, một tiếng quỷ khóc thê lương đến cực điểm vang lên, thiếu phụ váy lam chợt cảm thấy đầu óc choáng váng, đứng cũng đứng không vững.

Bách Mục Huyết Quỷ phun ra một ngọn lửa màu máu tanh hôi đến cực điểm, rơi ở trên màn nước màu lam, màn nước màu lam bốc lên một làn khói, linh quang ảm đạm xuống.

Một đôi quỷ trảo của nó lao thẳng đến màn nước màu lam, xé nó vỡ nát.

Con ngươi thiếu phụ váy lam co rụt lại, hai cái quỷ trảo màu máu xuyên thủng ngực của nàng, một cái quỷ trảo nắm lấy trái tim của nàng.

Một cái Nguyên Anh nhỏ vừa rời cơ thể, đã bị một luồng hào quang màu máu bao phủ, cuốn vào trong miệng ăn luôn.

Ba tu sĩ Chân Tiên khác càng không phải đối thủ, Vương Thụy Tuyết triệu ra một con rối thú Chân Tiên kỳ, ba người liên thủ, rất nhanh tiêu diệt ba kẻ địch còn lại, bắt được hai cái Nguyên Anh.

“Nhất Minh, làm tốt lắm.”

Long Thanh Phong tán dương.

Một trận chiến này, Lâm Nhất Minh biểu hiện rất không tồi.

Lâm Nhất Minh cưới nữ tu Vương gia, bối phận Long Thanh Phong cao hơn hắn.

“Thanh Phong lão tổ quá khen rồi, đây là công lao của mọi người.”

Lâm Nhất Minh khiêm tốn nói, trên mặt tràn đầy nụ cười.

Hắn cũng rất vui vẻ, có thể góp sức cho gia tộc.

Trên tay Vương Thụy Tuyết nắm một cái Nguyên Anh nhỏ, một luồng hào quang màu trắng bao phủ Nguyên Anh nhỏ.

Một lát sau, nàng thu hồi Nguyên Anh nhỏ, nói: “Bọn họ là phụng mệnh tập kích chúng ta.”

“Phụng mệnh? Ai sai sử?”

Long Thanh Phong nhíu mày hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận