Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3029: Thanh Liên nghiệp hoả diệt địch, Long Hâm nghị hòa (1)

Người thiện bị người khi, ngựa lành bị người cưỡi. Thiên Lan tông ngay từ đầu không dám ra tay với tu sĩ Vương gia, nhưng tu sĩ Vương gia không ngừng thoái nhượng. Tu sĩ Thiên Lan tông được một tấc lại muốn tiến một thước, từng bước ép sát. Lúc này mới vì tài nguyên tu tiên mà sát hại tu sĩ Vương gia.

Vương Thanh Sơn bị vây ở không gian độc lập mấy trăm năm, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên mấy trăm năm không lộ diện. Kể từ đó, tu sĩ trẻ tuổi của Thiên Lan tông căn bản không còn nghe nói đến danh tiếng hàng đầu của Thanh Liên tiên lữ, khó tránh sẽ có đệ tử vì tài nguyên tu tiên mà sát hại tu sĩ Vương gia. Ai bảo Vương gia có địa bàn quá lớn ở Thiên Hồ giới chứ.

Mấy trăm tọc nhân bị giết, Vương Thanh Sơn đương nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy, nợ máu phải trả bằng máu. Nếu hắn không cho Thiên Lan tông một chút giáo huấn, Thiên Lan tông sẽ càng không an phận.

“Giết mấy trăm tộc nhân của ngươi? Đây là lý do ngươi giết đến Thiên Lan tông?”

Long Hâm chau mày, thầm nghĩ trong lòng: “Lũ ngu xuẩn này, đã bảo bọn họ không được làm khó xử Vương gia, lại dám giết mấy trăm tu sĩ Vương gia.”

“Lý do này còn chưa đủ sao? Giết một tộc nhân của ta, ta sẽ giết trăm người Thiên Lan tông các ngươi.”

Vương Thanh Sơn biến đổi kiếm quyết, chín thanh Thanh Ly kiếm linh quang đại trướng rồi hoá thành chín đạo kiếm quang lấp lãnh. Bay thẳng đến Long Hâm và ông lão áo bào lam.

Cùng lúc đó, biển lửa màu xanh chợt ngưng tụ lại, hoá thành một con khổng tước khổng lồ màu xanh. Quanh thân khổng tước đuọc hoả diễm màu xanh bao vây.

Khổng tước màu xanh giương rộng hai cánh, bay thẳng về phía Long Hâm.

Sắc mặt Long Hâm trầm xuống, nở rộ ra vạn đạo kim quang, che kín phạm vi hơn mười dặm.

Chín đạo kiếm quang màu xanh nhập vào bên trong kim quang, giống như đánh vào tường đồng vách sắt vậy, không thể tiếp tục tiến tới.

Vương Thanh Sơn bấm kiếm quyết thúc giục, chín đạo kiếm quang màu xanh linh quang đại trướng rồi kết hợp thành một thể. Hoá thành một thanh kình thiên cự kiếm, tản mát ra một cỗ khí thế huỷ thiên diệt địa.

Kim quang giống như giấy bạc vậy, vỡ nát thoát phá. Kình thiên cự kiếm nháy mắt xuất hiện ở đỉnh đầu Long Hâm.

Long Hâm quá sợ hãi, hai tay sáng lên một trận kim quang loá mắt. Hoá thành một đôi cự trảo màu vàng, chụp về phía kình thiên cự kiếm.

“Khanh” một tiếng, tiếng kim thiết giao kích vang lên. Kình thiên cự kiếm bị long trảo chụp vỡ nát, hoá thành chính thanh Thanh Ly kiếm bay ngược ra ngoài. Chín thanh Thanh Ly kiếm còn chưa bay được bao xa thì chợt ngừng lại. Vây quanh Long Hâm và ông lão áo bào xanh.

Chín thanh Thanh LY kiếm chớp động hẳn lên, truyền ra từng đợt kiếm minh trong suốt.

“Kiếm trận!”

Ông lão áo bào xanh kinh hô, thần sắc khẩn trương.

Bên trong tiếng “Xẹt xẹt” trầm đục, chín thanh Thanh Ly kiếm phun ra từng đạo kiếm ti mảnh khảnh. Dần bện thành một kiếm võng thật lớn, chụp về hướng Long Hâm và ông lão áo bào xanh.

Ông lão áo bào xanh quá sợ hãi, tay áo run lên. Bay ra một viên châu màu lam lớn bằng trứng bồ câu, linh khí kinh người. Hiển nhiên là một món thông thiên linh bảo.

Hắn đánh vào một đạo pháp quyết, viên châu màu lam nhất thời lam quang đại phóng. Sau đó thả ra một mảng lam quang nhu hoà, che kín ông lão áo bào lam.

Long Hâm phát ra tiếng rồng ngâm đinh tai nhức óc, bên ngoài thân kim quang đại phóng. Hoá thành một con giao long màu vàng với hình thể thật lớn, bay thẳng về phía kiếm võng.

Giao long màu vàng đánh lên trên kiếm võng, truyền ra tiếng “Khanh khanh” trầm đục.

Giao long màu vàng mở mồm máu to, phun ra một đạo kim quang loá mắt, đánh lên trên kiếm võng màu xanh. Kiếm võng màu xanh xé rách mở ra, xuất hiện một lỗ hổng. Giao long màu vàng theo lỗ hổng đó bay ra ngoài.

Kiếm võng màu xanh rất nhanh co rút lại, bên ngoài thân ông lão áo bào lam tạo nên một trận gợn sóng. Giống như nước biển vậy, kiếm võng màu xanh trực tiếp xuyên qua thân thể hắn. Toàn thân ông lão áo bào lam lam quang đại trướng, lông tóc không tổn hại gì. Hiển nhiên là một loại bí thuật huyền ảo.

Đúng lúc này, một con khổng tước màu xanh được bao bọc bởi hoả diễm từ trên trời giáng xuống, dừng trên người ông lão áo bào xanh.

Ông lão áo bào xanh phát ra tiếng kêu thống khổ đến cực điểm, viên châu màu lam bộc phát ra lam quang chói mắt. Vô số nước biển theo đó tuôn ra, muốn dập tắt hoả diễm màu xanh.

Hoả diễm màu xanh là Thanh Liên nghiệp hoả, sao có thể dễ dàng bị dập tắt như vậy được.

Thân thể ông lão áo bào xanh cấp tốc bành trướng rồi chợt vỡ tạc, vẩy ra vô số hoả diễm màu xânh. Một Nguyên Anh nhỏ xíu bay ra, hướng về phía Long Hâm.

“Long sư đệ, cứu ta.”

Nguyên Anh nhỏ xíu thất kinh la lớn.

Giao long màu vàng muốn ra tay cứu giúp, Thanh Liên kiếm liền bắn ra, chém lên trên người giao long màu vàng, truyền ra một tiếng trầm nặng.

Nguyên Anh nhỏ xíu còn cách giao long màu vàng nghìn trượng, một đạo kiếm quang đã từ trên trời giáng xuống, chém Nguyên Anh nhỏ xíu thành hai nửa.

Vương Thanh Sơn nhướng mày, hắn đương nhiên nhìn ra được Long Hâm không muốn ra tay cứu. Nếu không hắn đã không dễ dàng giết người này nhanh như vậy. Nhắm chừng Long Hâm muốn mượn tay Vương Thanh Sơn trừ bỏ người này.

“Lam sư huynh! Đáng giận, bổn toạ liều mạng với ngươi.”

Giao long màu vàng giận tím mặt, bay thẳng đến Vương Thanh Sơn.

Vương Thanh Sơn khẽ hừ một tiếng, bấm niệm pháp quyết. Khổng tước màu xanh giương rộng hai cánh, bay thẳng đến giao long màu vàng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận