Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6857: Trăm vạn năm

“Lưu ý chặt chẽ tình huống của Thanh Liên tiên lữ, ta hoài nghi bọn họ có dị bảo, có thể phụ trợ bọn họ tu luyện thành tiên thể, bọn họ tốc độ tu luyện nhanh như vậy, khẳng định có kỳ ngộ, nói không chừng là động phủ tọa hóa của đệ tử Càn Khôn Đạo Tổ.”

Vạn Thú Tiên Quân phân phó.

“Vâng, Dương sư huynh.”

Liễu Thiên cùng Từ Tinh đáp ứng.



Thời gian trôi qua, trăm vạn năm trôi qua.

Thanh Liên thành, trên đường dòng người như thủy triều, ồn ào náo nhiệt.

Ba đám mây sét thật lớn lơ lửng ở hướng thành Đông, ba đám mây sét cách nhau khá xa, chớp lóe sấm rền, từng tia sét thô to cắt qua bầu trời, bổ về phía dưới.

Tu sĩ trong thành thấy lạ mà không còn lạ nữa, quá nửa là tộc nhân Vương gia đang trùng kích đại cảnh giới.

Thanh Liên phong, cửa một gian mật thất mở ra, Vương Trường Sinh đi ra, trên mặt mang theo nụ cười.

Hắn uống một vò Long Phượng Nhưỡng, nhục thân tăng cường không ít, cách tiên thể đỉnh cấp còn có một đoạn khoảng cách lớn. Cho dù là môn hạ Đạo Tổ, Đại La Kim Tiên tu luyện thành tiên thể đỉnh cấp cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Vương Trường Sinh sau khi giúp Kim Viên Tiên Tôn tấn thăng tiên khí, bế quan tiềm tu, trước mắt đả thông sáu trăm tiên khiếu, nếu đả thông tám trăm bốn mươi tiên khiếu, hắn liền có thể tiến vào Đại La Kim Tiên trung kỳ rồi.

Hắn từng trao đổi với Đại La Kim Tiên khác, Đại La Kim Tiên khác tiềm tu trăm vạn năm, cũng chỉ đả thông mấy chục tiên khiếu.

Vương Trường Sinh từ đạo tràng của Thanh Mai Tiên Quân đạt được ba loại tiên tửu bậc bốn, trong đó Thất Tinh Túy có hiệu quả tinh tiến tiên nguyên lực, hắn uống nửa vò Thất Tinh Túy, tốc độ tu luyện mới có thể nhanh như vậy. Nếu là một mặt khổ tu, không đả thông sáu trăm tiên khiếu nhanh như vậy.

Vương Trường Sinh lấy ra một tấm pháp bàn lóe ra hào quang màu lam, đánh vào một đạo pháp quyết, hỏi: “Nhất Hân, bọn Thanh Sơn, Thanh Bách hóa giải bình cảnh chưa? Bọn Mạnh Bân, Anh Kiệt trở về chưa?”

“Hơn hai mươi vạn năm trước, bọn họ luận bàn cùng Thái Ất Kim Tiên của Kỳ Lân nhất tộc, bình cảnh có dấu hiệu buông lỏng, bế quan tiềm tu, tính nhân lúc tinh thần đang cao hóa giải bình cảnh. Mạnh Bân lão tổ bọn họ còn chưa trở về, chẳng qua Thanh Sơn lão tổ, Thanh Bách lão tổ tu luyện pháp tắc đến viên mãn. Đúng rồi, Thanh Phong lão tổ đã tu luyện thành tiên thể, Thanh Thành lão tổ chưa thể tu luyện thành tiên thể, hai người bọn họ đều là Thái Ất Kim Tiên hậu kỳ.”

Vương Nhất Hân nói tình hình thực tế.

“Bọn Thanh Linh, Thanh Bạch, Hải Đường thì sao?”

Vương Trường Sinh hỏi.

“Thanh Linh lão tổ và Thanh Bạch lão tổ pháp tắc viên mãn, Thanh Linh lão tổ cùng Hải Đường lão tổ đều kẹt ở bình cảnh, bốn người Long Thanh Phong, Vân Long, Tinh Hải, Âm Âm đã tu luyện thành tiên thể.”

Vương Nhất Hân nói.

Tộc nhân Vương gia tu luyện đến Thái Ất Kim Tiên hậu kỳ tạm thời chỉ có năm người, phân biệt là Vương Thanh Linh, Vương Thanh Bạch, Vương Thanh Thành, Vương Thanh Phong, Vương Thanh Sơn, bọn người Vương Thanh Bách, Diệp Hải Đường, Vương Mạnh Bân, Vương Anh Kiệt, Liễu Hồng Tuyết, Bạch Ngọc Kỳ kẹt ở Thái Ất Kim Tiên trung kỳ, Thái Ất Kim Tiên pháp tắc viên mãn là bốn người Vương Thanh Sơn, Vương Thanh Linh, Vương Thanh Bạch, Vương Thanh Bách.

Đám người Long Thanh Phong, Vương Tông Vân, Vương Hoa Duyệt, Vương Lập Hà, Vương Vân Long, Vương Hiển Tông, Vương Âm Âm cũng kẹt ở Thái Ất Kim Tiên trung kỳ, đang nghĩ biện pháp hóa giải bình cảnh.

“Kiêu Long, Kiêu Hổ, Kiêu Phượng, Kiêu Lân, Kiêu Bằng đều đã tiến vào Thái Ất Kim Tiên, trước mắt là Thái Ất Kim Tiên sơ kỳ.”

Vương Nhất Hân tiếp tục nói.

Năm người bọn họ đều là từ hạ giới phi thăng, phi thăng tiên giới đã vượt qua một trăm năm mươi vạn năm, bởi vì kiếm được Nhân Quả Châu cái công lớn này, bọn họ sau khi phi thăng tiên giới, được gia tộc trọng điểm bồi dưỡng, trước mắt pháp tắc đại thành hơn nữa tu luyện thành chân linh đỉnh phong.

“Càn Khôn khư sắp mở ra rồi nhỉ?”

Vương Trường Sinh hỏi, hắn cũng chưa quên Càn Khôn khư.

“Xấp xỉ rồi, cần thông báo đám người Thanh Sơn lão tổ không?”

Vương Nhất Hân hỏi.

“Không cần, bình cảnh của bọn họ có dấu hiệu buông lỏng, đây là cơ hội tốt bọn họ hóa giải bình cảnh. Thanh Phong, Thanh Linh, Thanh Bạch cùng Hải Đường nếu chưa bế quan, bảo bọn họ đến Thanh Liên phong một chuyến. Đúng rồi, Thu Lâm thế nào rồi?”

Vương Trường Sinh hỏi.

“Bọn họ không bế quan, cháu lập tức thông báo bọn họ, Thu Lâm lão tổ cũng kẹt ở bình cảnh, nhưng ngài ấy đang tu luyện pháp tắc, hy vọng tu luyện pháp tắc đến viên mãn.”

Vương Nhất Hân nói.

“Cứ như vậy đi! Trước bảo bọn Thanh Phong tới đây.”

Vương Trường Sinh nói xong lời này, thu hồi pháp bàn màu lam, đi ra ngoài.

Đám người Vương Thôn Thiên, Vương Lân, Vương Dương ngồi ở trong đình đá, đang nói cái gì. Bọn họ đều kẹt ở bình cảnh, chỉ là Thái Ất Kim Tiên trung kỳ.

“Chủ nhân!”

Vương Thôn Thiên cười hàm hậu, đám người Vương Lân ùn ùn đứng dậy.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, tới đình đá ngồi xuống.

“Bình cảnh của các ngươi còn chưa hóa giải sao!”

Vương Trường Sinh hỏi.

“Chưa, không thiếu tham gia pháp hội, cũng không thiếu luận bàn với Thái Ất Kim Tiên khác, không có tác dụng gì, chúng ta tính bỏ thời gian tìm hiểu pháp tắc.”

Vương Thôn Thiên nói.

Vương Trường Sinh hỏi một chút tình huống tu luyện của bọn họ, bọn họ trả lời tình hình thực tế.

Bạn cần đăng nhập để bình luận