Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2910: Ma nhân Hải Đường (2)

“Ý ta đã quyết, ta không muốn đặt tính mạng mình vào tay người khác. Ta dùng mấy chục năm nghiên cứu ra bộ Hoá ma đại trận này, vẫn khá nắm chắc phần thắng. Ngươi cũng thấy đấy, lần trước chúng ta thiếu chút nữa thì bại lộ.”

Ánh mắt Diệp Hải Đường kiên định. Khí tức bọn họ còn có thể nguỵ trang, nhưng bản mạng pháp bảo, linh thú, thần thông thì không nguỵ trang được.

Có ma tộc cấp cao muốn luận bàn cùng bọn họ, bị bọn họ uyển chuyển cự tuyệt.

Thường đi ở bờ sông sớm muộn cũng có ngày ướt giày. Diệp Hải Đường rất rõ ràng đạo lý này. Muốn an thân ở Hắc La giới, bọn họ cần phải cải tạo thân thể, sau đó sửa tu ma công.

Quá trình cải tạo thân thể vô cùng thống khổ, chỉ cần chút vô ý liền có khả năng sẽ nổ tan xác.

Diệp Hải Đường cũng đã làm một ít chuẩn bị, tỷ lệ thành công vẫn rất lớn.

Phương Mộc gật gật đầu. Hắn cũng không muốn cầu xin ma nhân Hoá thần kỳ giúp đỡ. Đem tính mạng của mình đặt lên tay người khác, nếu không phải là chuyện vạn bất đắc dĩ, hắn sẽ không làm.

Phương Mộc lấy ra một mặt trận bàn cửu giác ô quang lập loè. Bên trên có phù văn chớp động, hắn đánh vào đó một đạo pháp quyết.

Phù văn trên pháp trận đại lượng, một luồng ma khí trào ra.

Diệp Hải Đường bấm niệm pháp quyết, bên ngoài thân sáng lên vô số trận văn màu đen. Những trận văn này giống như vật còn sống vậy, vặn vẹo biến hình.

Ma khí tựa như bị thứ gì đó hấp dẫn, men theo trận văn chậm rãi ùa vào bên trong cơ thể Diệp Hải Đường.

Sắc mặt Diệp Hải Đường trở nên trắng bệch, đầu đầy mồ hôi, thân thể chậm rãi bành trướng.

Một lát sau, nàng biến thành một người mập mạp béo ú, quần áo bó sát người rồi rách vỡ. Cảnh xuân hiện ra bên ngoài, cảnh sắc bằng phẳng, không có gì nổi bật.

Diệp Hải Đường bấm niệm pháp quyết, răng nanh phát ra tiếng “Kẽo kẹt” trầm đục. Nàng cảm giác thân thể tựa như muốn nổ ra, bên ngoài thân xuất hiện từng đạo vết máu khủng bố.

Nàng vội vàng lấy ra một tấm phù triện ô quang lập loè, rồi vỗ lên trên người. Đồng thời không ngừng bấm quyết.

Toàn bộ trận văn bên ngoài thân Diệp Hải Đường đại lượng, phát ra một đạo tiếng kêu thảm thiết thống khổ. Thân thể nàng lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy dần khô quắt xuống, rồi khôi phục lại bình thường.

Ma khí dày đặc lại ùa vào bên trong cơ thể Diệp Hải Đường. Thân thể nàng lại bành trướng lên. Thời điểm sắp nổ tung, trận văn bên ngoài thân Diệp Hải Đường đại lượng, thân thể tiếp tục khôi phục lại bình thường.

Không qua bao lâu, thân thể Diệp Hải Đường lại bành trướng lên, cứ như vậy không ngừng lặp lại. Mỗi một lần bên ngoài thân Diệp Hải Đường đều sẽ xuất hiện thêm từng đạo vết máu khủng bố, cả người tựa như muốn nổ tung.

Sau nửa canh giờ, máu tươi nhiễm đỏ mặt pháp trận Diệp Hải Đường đang ngồi. Toàn thân nàng truyền đến từng trận đau đớn khó có thể chịu được, kinh mạch nhiều chỗ đứt gãy. Biện pháp này vô cùng bá đạo, cũng có tính mạo hiểm rất lớn. Nhưng không cần đi cầu người khác, cũng không cần phụ thuộc vào ai.

Diệp Hải Đường đầu đầy mồ hôi, cả người đầy máu, cánh tay mơ hồ có thể thấy được xương trắng.

Nàng ngừng bấm quyết, phù văn bên ngoài trận văn vẫn loé ra như cũ.

Một lát sau, phù văn trên pháp trận đều ảm đạm xuống dưới, không còn chút ma khí trào ra.

Diệp Hải Đường thở phào nhẹ nhõm một hơi, ngã xuống trên mặt đất. Nàng thở hồng hộc, lẩm bẩm: “Ta…ta làm được rồi. Ta đã nói biện pháp này có thể thành công mà.”

Ánh mắt Phương Mộc lộ ra vui sướng. Khí tức hiện tại của Diệp Hải Đường không khác gì ma nhân.

Nếu Diệp Hải Đường có thể thành công, hắn cũng có thể.

“Diệp tiên tử, ngươi quá lợi hại rồi. Ngươi thật sự có thể nghiên cứu được rồi.”

Phương Mộc kích động nói.

“Ta nói rồi, có thể là có thể. Chờ ta khôi phục, ta lại để ngươi chủ trì trận pháp, giúp ngươi hoá thành ma nhân.”

Giọng điệu Diệp Hải Đường suy yếu.

“Cũng chỉ thế mà thôi. Chúng ta không nhất thiết quay về Đông Ly giới, nơi này là giới diện lệ thuộc trực tiếp Ma giới. Nếu chúng ta tu luyện đến Hoá thần trung kỳ là có thể phi thăng Ma giới. Với ta mà nói, linh giới và Ma giới đều giống nhau. Chỉ cần có thể đi trên đại đạo trường sinh thì đều là đường.”

Phương Mộc nói xong lời cuối cùng, ánh mắt trở nên vô cùng kiên định.

Diệp Hải Đường thở dài một hơi, nàng đã trở thành ma nhân. Cho dù quay về Đông Ly giới thì tu vi cũng trì trệ không tiến. Chỉ có thể giống như Triệu Kiều Phong, gieo trồng Thiên ma thụ, cải tạo toàn bộ giới diện, chậm rãi tăng lên thực lực của mình.

“Nếu có cơ hội, ta cũng muốn đi xem một lần. Không biết hiện tại Thanh Sơn biểu ca như thế nào rồi, còn có cữu cữu và cữu nương nữa.”

Diệp Hải Đường lộ vẻ hồi ức. Nàng từ nhỏ lớn lên ở Vương gia, Vương gia chính là nhà của nàng.

“Thanh Liên tiên lữ có thần thông không nhỏ, hẳn là không có việc gì. Về phần biểu ca của ngươi, Vương gia sẽ phái người cứu hắn. Cho dù ngươi muốn trở về, ít nhất cũng phải tiến vào Hoá thần kỳ, có được bảo vật câu thông giới diện. Hoặc là tiến xa thêm một bước, phi thăng Ma giới, thi triển đại thần thông xuống lại hạ giới.”

Phương Mộc lộ ra vẻ mặt khao khát.

Diệp Hải Đường gật gật đầu rồi nói: “Nói cũng đúng, ta muốn trở về chữa thương. Đợi thương thế của ta tốt hơn, ta sẽ trợ giúp ngươi một tay.”

Diệp Hải Đường đi về toà lầu các màu đen cách đó không xa, tốc độ tương đối chậm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận