Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3990: Thất Hồ Tán Nhân xin giúp đỡ (1)

Đỉnh núi là một quảng trường đá đỏ diện tích cực lớn, một tòa cung điện kim bích huy hoàng tọa lạc ở trên quảng trường, trên bảng hiệu có thể nhìn thấy rõ ràng ba chữ to “Vạn Viêm điện”.

Viêm Viết ngồi ở trên chủ tọa, sắc mặt ngưng trọng.

Bạch Huyễn đang hướng Viêm Viết báo cáo tình huống, hắn sắc mặt tái nhợt, một bộ dáng có thương tích trong người.

“Tích tộc phái ra nhiều cao thủ như vậy đến Man Hoang Chi Địa, tu sĩ Hợp Thể đã không dưới mười vị, có lẽ là phát hiện kỳ trân dị bảo, hoặc hỗn độn chi khí, không phải có liên quan với tu sĩ Đại Thừa độ đại thiên kiếp, chính là có lợi đối với tu sĩ Hợp Thể trùng kích Đại Thừa.”

Bạch Huyễn chậm rãi nói, giọng điệu có chút suy yếu.

Tu sĩ Tinh Hỏa tộc bất ngờ phát hiện một con Cửu Thải Trùng bậc bảy trung phẩm, Cửu Thải Trùng sau khi cắn nuốt lượng lớn ngũ kim, trong cơ thể sẽ bồi dưỡng ra Cửu Quang Thần Nê, loại tài liệu này có thể suy yếu lực lượng lôi kiếp, đối với tu sĩ Hợp Thể mà nói là tài liệu rất quý giá.

Bạch Huyễn cùng ba vị Hợp Thể tới Man Hoang Chi Địa, tìm được Cửu Thải Trùng, đáng tiếc bị Cửu Thải Trùng thi triển độn thuật đào tẩu, bọn họ trên đường truy tung phát hiện cao thủ Tích tộc, tu sĩ Hợp Thể không dưới mười người, chịu một cái đau khổ.

Bạch Huyễn cùng một vị Hợp Thể thi triển độc môn độn thuật Cửu Viêm Phần Linh Đại Pháp của Tinh Hỏa tộc đào tẩu, hai vị Hợp Thể khác gặp nạn.

Về tới Tinh Hỏa tộc, Bạch Huyễn lập tức hướng Viêm Viết báo cáo.

“Hơn mười vị Hợp Thể? Tích tộc đây là muốn đối phó yêu thú bậc tám?”

Viêm Viết nhíu mày nói. Man Hoang Chi Địa có yêu thú bậc tám, chỉ là số lượng không nhiều.

Nếu không phải yêu thú bậc tám, cần Tích tộc phái ra hơn mười vị tu sĩ Hợp Thể? Chẳng lẽ nói, đàn tràng Huyền Linh Thiên Tôn một lần nữa hiện thế ở Man Hoang Chi Địa? Tích tộc muốn phái cao thủ đi vào tầm bảo.

Đàn tràng Huyền Linh Thiên Tôn từng hiện thế ở Man Hoang Chi Địa, có không ít tu sĩ Luyện Hư có thể tiến vào đàn tràng tầm bảo, đạt được không ít thứ tốt, tu vi tiến bộ thần tốc.

“Cái này thì không rõ, trong thời gian ngắn, Tích tộc hẳn là không dễ dàng thành công như vậy.”

Bạch Huyễn phân tích.

“Ta biết rồi, ngươi chữa thương cho tốt đi! Ta sẽ phái người đi thăm dò việc này.”

Viêm Viết phất phất tay, bảo Bạch Huyễn lui xuống.

Viêm Viết lấy ra một tấm pháp bàn màu vàng, đánh vào mấy pháp quyết, phân phó: “Viêm Cơ, ngươi từ trong tộc chọn lựa một đám tinh nhuệ, tự mình tới Man Hoang Chi Địa tìm kiếm Tích tộc, xem xem Tích tộc đang làm quỷ gì, thế mà phái ra hơn mười vị Hợp Thể tới Man Hoang Chi Địa tầm bảo.”

“Vâng, lão tổ tông.”

Pháp bàn màu vàng truyền đến một giọng nữ tử cung kính.

“Dịch lão quỷ, ngươi sẽ không là đã xảy ra chuyện chứ? Nhiều năm chưa lộ diện rồi.”

Viêm Viết lẩm bẩm, trên mặt lộ ra nét hoang mang.



Xuân đi thu đến, hơn bốn trăm năm thời gian rất nhanh đã trôi qua.

Đảo Thanh Liên, một tòa trang viên diện tích cực lớn, hơn trăm lá bùa truyền âm lơ lửng ở trên không trang viên.

Cửa gian mật thất nào đó mở ra, Vương Xuyên Minh đi ra, khí tức so với trước kia mạnh hơn không ít.

Hắn trước mắt là Hóa Thần hậu kỳ, tu vi tinh tiến không ít.

Cấm túc năm trăm năm, hắn đại bộ phận thời gian đều đang tu luyện, một lòng tu luyện, không hỏi thế sự.

Tới bên ngoài, Vương Xuyên Minh nhìn thấy hơn trăm lá bùa truyền âm, nhíu mày.

Hắn lần lượt xem nội dung bùa truyền âm, đều là nói tin Vương Xuyên Phong chết.

“Tiền gia!”

Trong mắt Vương Xuyên Minh lóe lên sự tàn khốc. Hắn từ nhỏ đã được tộc lão coi trọng, rất nhiều tộc nhân bối phận chữ “Xuyên” theo hắn làm chủ, sai đâu đánh đó, vây quanh ở bên hắn, sau khi lớn lên, tự nhiên mà vậy hình thành một đoàn thể ích lợi, Vương Xuyên Minh chính là thủ lãnh của đoàn thể này.

Vương Xuyên Phong, Vương Xuyên Vân cùng Vương Xuyên Minh hầu như như hình với bóng, chơi từ nhỏ tới lớn.

Hắn mới xuất quan, liền nghe được tin dữ này, niềm vui bị quét sạch.

Hắn lấy ra một tấm la bàn đưa màu vàng tin, đánh vào một pháp quyết, một tiếng nữ tử ngạc nhiên lẫn vui mừng đan xen vang lên: “Xuyên Minh ca, ngươi rốt cuộc xuất quan rồi.”

“Xuyên Phong là chết như thế nào, chuyện là sao?”

Vương Xuyên Minh nhíu mày nói.

“Nghe Chấp Pháp điện bên kia nói, Xuyên Phong bị con cháu Tiền gia giết chết, gia tộc điều động cao thủ, đối phó Tiền gia, báo thù cho hắn, quặng linh thạch cỡ trung cùng vài mạch khoáng bậc năm của Tiền gia đều đã rơi vào trên tay chúng ta.”

Vương Xuyên Minh nhíu mày, hắn tự nhiên không tin loại lí do này. Vương Xuyên Phong ở Vương gia cũng không bắt mắt, không phải tộc nhân trung tâm, gia tộc không có khả năng đại động can qua.

Vương Xuyên Minh biết được tình huống Vương Xuyên Phong mất tích, đoán được một cái đại khái.

Vương Xuyên Phong có thể là học hắn giết người đoạt bảo, kết quả thất thủ.

“Hậu nhân của hắn thế nào rồi?”

Vương Xuyên Minh truy hỏi.

“Chúng ta đều rất chiếu cố hậu nhân của hắn, hậu nhân Xuyên Phong ca trước mắt làm việc ở dưới trướng Xuyên Vân ca.”

Nghe được câu trả lời này, Vương Xuyên Minh rất hài lòng.

Hỏi mấy vấn đề, Vương Xuyên Minh thu hồi la bàn đưa tin, trên tường chợt hiện ra linh văn đủ mọi màu sắc, hiện ra một con thằn lằn năm màu thật lớn.

Vương Xuyên Minh thu thằn lằn năm màu vào vòng tay linh thú, hóa thành một đạo độn quang xé gió mà đi, rời khỏi chỗ ở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận