Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4947: Vương Trường Sinh phó thân tham gia hội đấu giá (2)

“Cửu thúc cửu thẩm tới Thiên Linh đại lục rồi?”

Vương Thanh Sơn ngạc nhiên lẫn vui mừng đan xen.

Vương Thanh Bạch, Vương Như Ý và Long Thanh Phong bay tới. Long Thanh Phong đã tiến vào Hợp Thể kỳ, chỉ là khí sắc có chút kém, cần bế quan một đoạn thời gian, củng cố tu vi.

“Đi thôi! Chúng ta về Thanh Lân cốc.”

Vương Thanh Sơn vung tay áo, dẫn theo bọn họ rời khỏi.

Thanh Lân cốc, một tòa tiểu viện gạch xanh ngói xanh.

Vương Trường Sinh, Uông Như Yên ngồi ở trong một tòa đình trúc màu xanh, Tứ Hải Chân Quân và Vương Hướng Vinh đứng ở một bên, Vương Đạo Phong đang báo cáo tình huống với Vương Trường Sinh.

Bốn người bọn Vương Trường Sinh ngồi khóa linh bảo thuyền, không đến năm trăm năm đã chạy tới Thiên Linh đại lục.

Diệp Tuyền Cơ khống chế Tuyền Cơ điện chạy đi, Tuyền Cơ điện cũng không phải thượng phẩm thông thiên linh bảo, tốc độ thua xa khóa linh bảo thuyền, hơn nữa Huyền Quang đại lục cách Bắc Hàn Băng Nguyên khá xa, lúc này mới hao phí hơn một ngàn năm.

Thượng phẩm thông thiên linh bảo loại phi hành, loại phụ trợ, loại phòng ngự vẫn là khá ít gặp, thượng phẩm thông thiên linh bảo loại phòng ngự khá quý giá, tu sĩ Đại Thừa bình thường cũng chưa chắc có một món.

“Các ngươi làm tốt lắm, vất vả các ngươi rồi.”

Vương Trường Sinh tán dương.

“Đây là điều cháu nên làm.”

Vương Đạo Phong cung kính nói.

“Các ngươi chưa thăm dò được tin tức Thiên Linh Lệnh sao?”

Uông Như Yên hỏi.

Đám người Vương Thanh Sơn đến Thiên Linh đại lục hơn hai ngàn năm, nhưng nhân thủ có hạn, đều hoạt động ở địa bàn Nhân tộc.

“Chưa, Thiên Linh Lệnh cũng là một loại tài nguyên tu tiên, đạt được Thiên Linh Lệnh, có thể cầm đổi tài nguyên tu tiên với thế lực lớn. Có một số tu sĩ Hợp Thể đạt được Thiên Linh Lệnh, chuẩn bị tiến vào Thiên Linh bí tàng tầm bảo.”

Vương Đạo Phong giải thích.

Uông Như Yên có chút thất vọng, xem ra muốn đi vào Thiên Linh Bí tàng khó nha.

Đúng lúc này, cửa sân mở ra, năm người bọn Vương Thanh Sơn đi đến, trên mặt bọn họ tràn đầy nụ cười, ùn ùn chào hỏi với Vương Trường Sinh.

“Cửu thúc, chúng cháu thu được tin tức, Thạch Kiển tộc tổ chức hội đấu giá cỡ lớn, có rất nhiều thứ tốt xuất hiện, tính toán thời gian, sắp tổ chức rồi.”

Vương Thanh Sơn cười nói.

Vương Trường Sinh gật gật đầu: “Đạo Phong đã nói với chúng ta, chúng ta một lần này tới đây, chủ yếu là tìm kiếm thứ suy yếu uy lực của vực ngoại thiên ma.”

Bọn họ vận khí không tệ, vừa tới Thiên Linh đại lục, liền đụng tới hội đấu giá cỡ lớn Thạch Kiển tộc muốn tổ chức, Thạch Kiển tộc thế mà lấy ra Kim Đàm Lôi Phù, xem ra là muốn đổi vật quý hiếm.

Vương Trường Sinh khẳng định cần đi một chuyến, hy vọng có thể đạt được thứ tương tự Kim Đàm Lôi Phù.

Có thứ kiểu như Kim Đàm Lôi Phù, hắn nắm chắc trùng kích Đại Thừa kỳ lớn hơn một chút, nếu không có, nắm chắc liền nhỏ hơn một chút.

Lúc ở Băng Phách sơn mạch, Vương Trường Sinh quen biết một ít con cháu Diệp gia, tán gẫu với bọn họ về vấn đề phương diện này, đạt được không ít tin tức hữu dụng.

Diệp Tuyền Cơ mang tâm đắc trùng kích Đại Thừa kỳ của mình cho Vương Trường Sinh, nàng vốn không có thứ kiểu như Kim Đàm Lôi Phù, vẫn vượt qua tâm ma.

Dựa theo Diệp Tuyền Cơ giới thiệu, có thứ suy yếu uy lực của vực ngoại thiên ma, độ cửa ải tâm ma thoải mái hơn chút, không có thì khó hơn một chút.

Cũng không phải nói có thứ kiểu như Kim Đàm Lôi Phù, nhất định có thể tiến vào Đại Thừa kỳ.

Diệp gia truyền thừa lâu đời, có nhiều vị tộc nhân trùng kích Đại Thừa kỳ thất bại.

“Thanh Phong, ngươi vừa tiến vào Hợp Thể kỳ, trước tiên ở phường thị củng cố tu vi đi! Chúng ta cần xuyên qua địa bàn của nhiều dị tộc, đường xá xa xôi, nơi này cũng cần tu sĩ Hợp Thể trông coi.”

Uông Như Yên đề nghị, bọn họ cũng không biết sẽ gặp phải phiền toái gì, Long Thanh Phong vẫn là ở lại chỗ này tương đối tốt hơn, cũng có thể bảo vệ đám người Vương Như Ý.

Bọn họ không có khả năng đều đi tham gia hội đấu giá, dẫn theo một đám tu sĩ Luyện Hư tương đối phiền toái.

Long Thanh Phong cũng không có ý kiến, hắn cũng không tính đi tham gia hội đấu giá.

Nói chuyện phiếm chốc lát, Vương Trường Sinh, Uông Như Yên, Vương Thanh Sơn, Vương Thanh Bạch, Vương Hướng Vinh cùng Tứ Hải Chân Quân sáu người rời khỏi chỗ ở, tới Thiên Kiển sơn tham gia hội đấu giá, đám người Long Thanh Phong ở lại Thanh Lân cốc.

...

Càn Nguyên đại lục, Thiên Đằng sơn mạch, tổ địa Đằng tộc.

Ở sâu trong Thiên Đằng sơn mạch, một ngọn núi khổng lồ chọc trời cao ngất trong mây, một bụi mây khổng lồ toàn thân màu xanh triền ở trên ngọn núi khổng lồ, lượng lớn tu sĩ Đằng tộc ngã trong vũng máu, không còn khí tức.

Trên trời truyền đến một tiếng nổ đinh tai nhức óc, một ông lão áo bào xanh dáng người béo lùn từ trên cao rơi xuống, còn chưa rơi trên mặt đất, một cầu vồng màu máu bắn nhanh đến, đuổi kịp ông lão áo bào xanh.

Hét thảm một tiếng, ông lão áo bào xanh bị cầu vồng màu máu chém thành hai nửa, một cái Nguyên Anh cỡ nhỏ vừa rời khỏi cơ thể, không gian nổi lên dao động, một lực lượng không gian bỗng dưng hiện lên, giam cầm Nguyên Anh cỡ nhỏ.

Một quầng sáng màu bạc từ trên trời giáng xuống, bao phủ Nguyên Anh cỡ nhỏ.

Huyết Đao Chân Quân cùng Sở Phượng từ trên trời giáng xuống, đáp trên mặt đất.

Bọn họ tốn gần ba ngàn năm thời gian, lúc này mới băng qua hải vực, tới Càn Nguyên đại lục.

Băng qua hải vực quá nguy hiểm, bọn họ đụng tới không ít yêu thú bậc bảy, cũng may Sở Phượng khôi phục tu vi, bằng không bọn họ đã táng thân trong bụng yêu thú.

Bạn cần đăng nhập để bình luận