Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6362: Thiên Cơ Thần Tinh

Bất cứ người tu tiên nào tu luyện thành tiên nhân, tiếp tục tu luyện, tiên nguyên lực, nhục thân cùng thần hồn đều sẽ theo đó đề cao, tiên nhân ba thứ này mạnh đến trình độ nhất định càng thêm dễ dàng trùng kích đại cảnh giới hoặc tu luyện thành tiên thể.

Nam Cung Vũ Vi gật gật đầu, nói: “Hy vọng lần sau tiến vào chiến trường thái cổ, có thể đạt được nửa bộ sau《 Huyền Hồn Tiên Kinh 》.”

---

Vương Thanh Sơn cùng Vương Thu Lâm bước chậm ở trên đường, đi một chút nhìn một chút.

“Vương đạo hữu, thật khéo nha! Vương đạo huynh không tới đây sao?”

Một thanh âm nam tử quen thuộc vang lên.

Vương Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn, Diệu Đức đại sư cùng Diệp Tuyền Cơ đi tới từ phía trước, bọn họ đều là Kim Tiên hậu kỳ.

“Cửu thúc ở Vạn Tiên đại lục gặp cường địch, bị trọng thương, đang bế quan chữa thương.”

Vương Thanh Sơn nói.

“Nghiêm trọng không? Nếu cần đan dược chữa thương, cứ mở miệng.”

Diệp Tuyền Cơ nghiêm mặt nói.

Lấy thực lực của Diệp gia, kiếm được một ít tiên đan bậc hai hiệu quả chữa thương không tệ không phải việc gì khó.

“Không có đáng ngại, nhưng cửu thúc còn cần tĩnh dưỡng một đoạn thời gian.”

Vương Thanh Sơn giải thích.

“Vậy thì tốt, ngay cả Vương đạo huynh cũng bị trọng thương, xem ra kẻ địch đả thương hắn thực lực rất mạnh.”

Diệu Đức đại sư trịnh trọng nói.

Hắn từng kiến thức thực lực của Vương Trường Sinh, có thể đánh Vương Trường Sinh trọng thương, thực lực người này quả thật rất mạnh.

“Có không ít cao thủ tiến vào Vạn Tiên đại lục, tu sĩ Kim Tiên tu luyện thành chân linh đỉnh phong không ít.”

Vương Thanh Sơn nói, hắn nghĩ tới điều gì, hỏi: “Các ngươi là tới vì Kim Ngẫu Tiên Quả cùng nhị phẩm đạo đan nhỉ?”

“Đúng vậy, đúng rồi, giờ Dậu tối mai có một hồi tụ hội, có không ít tu sĩ Kim Tiên tham gia, địa điểm ở Vân Nguyệt viên.”

Diệp Tuyền Cơ nói.

“Được, chúng ta có rảnh nhất định đi qua.”

Vương Thanh Sơn đáp ứng.

Nói chuyện phiếm vài câu, bọn họ liền lên đường.

Vương Thanh Sơn và Vương Thu Lâm đi dạo ở trên đường, đi một chút nhìn một chút.

Hơn nửa canh giờ sau, Vương Thanh Sơn và Vương Thu Lâm tới một tòa quảng trường đá diện tích rộng lớn, nơi này có không ít quầy hàng nhỏ, chủ quầy hàng phần lớn là tu sĩ Kim Tiên, thậm chí có thể nhìn thấy bóng người mấy vị Thái Ất Kim Tiên.

Bọn họ đi một chút nhìn một chút, hy vọng có thể đụng tới thứ tốt.

Đồ vật trên quầy hàng phong phú đủ loại, tiên dược, tiên khoáng thạch, tiên mộc vân vân, chủng loại phong phú, làm người ta nhìn hoa cả mắt.

Vương Thanh Sơn và Vương Thu Lâm từng đi nhiều phường thị lớn, kiến thức rộng rãi, nhưng rất nhiều thứ trên quầy hàng, bọn họ cũng không nhận ra được, hỏi thăm chủ quầy hàng mới biết được, mở rộng tầm mắt.

Vương Thu Lâm đột nhiên đẩy nhanh bước chân, tới trước một quầy hàng nhỏ, chủ quầy là một ông lão áo bào vàng khuôn mặt trắng nõn, khí tức mênh mông như biển, rõ ràng là Thái Ất Kim Tiên.

Ông lão áo bào vàng người đầy mùi rượu, bên hông cài một cái hồ lô màu vàng.

Trên quầy hàng bày không ít đồ, tiên dược, tiên đan, tiên mộc, tài liệu luyện khí.

Ánh mắt Vương Thu Lâm đặt ở trên một khối màu bạc trắng tinh thạch, mặt ngoài tinh thạch có một chút vết lõm như vòng xoáy, hắn cầm tinh thạch màu bạc lên, cảm giác nhẹ tênh.

“Thiên Cơ Thần Tinh!”

Trong lòng Vương Thu Lâm mừng thầm một phen, loại tài liệu này có thể dùng để luyện chế thành Thiên Cơ Bàn, phối hợp thuật bói toán.

“Tiền bối, khối Thiên Cơ Thần Tinh này bán thế nào?”

Vương Thu Lâm khách khí nói.

“Mười viên tinh hạch hỗn độn thú bảy màu Kim Tiên kỳ, hoặc là lấy tiên tửu để đổi.”

Ông lão áo bào vàng mở miệng nói.

“Mười viên?”

Vương Thu Lâm nhíu mày, vậy quá nhiều rồi.

Vương Thanh Sơn lấy ra mười viên tinh hạch bảy màu, đưa cho ông lão áo bào vàng.

Ông lão áo bào vàng đánh giá cao thấp Vương Thanh Sơn, khen: “Nhục thân tu luyện không tệ, Thiên Cơ Thần Tinh thuộc về ngươi.”

“Đa tạ, tiền bối.”

Vương Thanh Sơn cảm ơn một tiếng, thu hồi Thiên Cơ Thần Tinh, giao cho Vương Thu Lâm.

Chờ bọn họ quay về Thanh Liên thành, lại giao cho Vương Quý Diệp luyện chế thành Thiên Cơ Bàn.

Vương Thu Lâm lộ ra vẻ mặt vui mừng, có bảo vật này trong tay, hắn bói toán thôi diễn càng thêm thoải mái.

Bọn họ đi dạo một vòng ở quảng trường, mua một ít tài nguyên tu tiên, Vương Thanh Sơn ra tay hào phóng, lấy ra không ít tinh hạch hỗn độn thú Kim Tiên kỳ, đương nhiên là tinh hạch không tinh khiết, vẫn chưa dẫn tới sự chú ý.

Ba canh giờ sau, bọn họ rời khỏi quảng trường đá, tới một con đường yên tĩnh, con đường này người đi đường thưa thớt, có không ít kiến trúc, nơi này là khu dân cư.

Bọn họ tới cửa một tòa tiểu viện ngói xanh, trên bảng hiệu viết ba chữ nhỏ “Thanh Liên viện”, đây là tiểu viện Tào gia giúp Vương gia thuê, để tu sĩ Vương gia nghỉ ngơi, Tào gia ngụ ở cách vách.

Vương Thu Lâm lấy ra một tấm lệnh bài màu xanh, mở ra cấm chế, Vương Thanh Sơn đẩy cửa đi vào, trong sân có một tòa lầu các màu xanh cao năm tầng cùng một tòa đình đá màu xanh.

“Chúng ta nghỉ ngơi một phen, tối nay đi tham gia tụ hội, hy vọng có thể đổi được một ít thứ tốt.”

Vương Thanh Sơn nói xong lời này, đi về phía lầu các màu xanh.

Hắn đi vào một gian phòng khách, ngồi khoanh chân ở trên giường, ngồi thiền điều tức.

Cách vách Thanh Liên viện, một tòa trang viên diện tích rộng lớn, Tào Viễn Tinh cùng một thiếu phụ váy vàng dáng người yểu điệu ngồi ở trong đình đá, đang nói cái gì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận