Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5963: Huyền Linh Thiên Tôn (2)

“Phái người điều tra tình huống hỗn độn thú không có ý nghĩa lớn, bộ lạc lớn cũng sẽ hướng bộ lạc nhỏ tiếp viện, cũng thuận lợi cho chỉ huy.”

Lục Xuyên nói.

Tào gia có thể phái tu sĩ Kim Tiên chi viện tiền tuyến, bộ lạc lớn của hỗn độn thú cũng có thể lại phái hỗn độn thú cấp cao chi viện bộ lạc nhỏ.

Dưới loại tình huống này, điều tra thực lực của hỗn độn thú quả thực không có ý nghĩa quá lớn, không khéo tiên nhân điều tra chân trước vừa đi, bộ lạc lớn liền phái hỗn độn thú cấp cao chi viện bộ lạc nhỏ.

“Kim phu nhân, ta nghe nói hỗn độn thú triều lần trước, mục tiêu trọng điểm công kích của hỗn độn thú là Ngũ Tiên môn cùng Thiên Minh tộc, bọn họ tổn thất không nhỏ, Tào gia không thể lấy được “Huyền” thành mới?” Vương Trường Sinh tò mò hỏi.

“Không, Ngũ Tiên môn và Thiên Minh tộc quả thực tổn thất nặng nề, chẳng qua cũng không phải thực lực giảm đi nhiều, viện binh của bọn họ đã tới tiếp viện.”

Kim Ngọc Lan nói, giọng điệu của nàng thay đổi, tiếp theo nói: “Vương đạo hữu, các ngươi muốn thu hoạch được một tòa “Huyền” thành, lần sau lúc hỗn độn thú triều bùng nổ, nếu thế lực phụ thuộc khác của Tào gia tổn thương nặng nề, các ngươi biểu hiện ưu dị, có hi vọng lấy được một tọa “Huyền” thành.”

Tiên nhân nhiều lần muốn mở rộng địa bàn, chẳng những chưa đạt được mục đích, ngược lại tổn thất nặng nề, như vậy, muốn thu hoạch được một tọa “Huyền” thành, những thế lực khác thủ không được Huyền thành, thế lực mới sinh mới có cơ hội lấy được một tòa thành.

“Ngoài ra, nếu như các ngươi có thể tiêu diệt một con hỗn độn thú bảy màu biến dị, cũng có cơ hội lấy được một tòa ‘Huyền’ thành.”

Tần Vô Song nói.

“Hỗn độn thú bảy màu biến dị! Tần tiên tử nói đùa rồi, chúng ta lại chưa có thực lực này.”

Vương Trường Sinh nói.

Nói chuyện phiếm hơn nửa canh giờ, Kim Ngọc Lan liền để bốn người bọn Vương Trường Sinh rời đi.

“Bốn vị tu sĩ Kim Tiên, trọng lượng nói chuyện đúng là khác.”

Tần Vô Song nói.

“Nước Hỗn Độn đại lục không cạn đâu! Bọn họ tiến vào Kim Tiên kỳ thời gian không dài, đụng phải hỗn độn thú Kim Tiên kỳ công thành thì thê thảm rồi.”

Kim Ngọc Lan nói.

Thanh Liên tiên lữ không đến Hỗn Độn đại lục còn tốt, đến Hỗn Độn đại lục, hỗn độn thú triều quy mô lớn một chút, bọn họ cũng có thể ngã xuống.

“Kim sư tỷ, bất kể nói thế nào, bọn họ cũng là thế lực phụ thuộc Cửu Tiên tông chúng ta, có thể trông nom vẫn là trông nom đi! Đẩy bọn họ về phía kẻ địch không phải chuyện gì tốt.”

Cao Thư Dao nói.

Kỳ gia, Vương gia cùng Trương gia uy hiếp tới Cửu Tiên tông thống trị, Cao Thư Dao tiến thối lưỡng nan, không giúp bọn họ, chính hợp ý Giang Thiên Phong, Cao Thư Dao giúp đám người Vương Trường Sinh, tu sĩ Kim Tiên bọn Kim Ngọc Lan bất mãn, cảm thấy nàng ăn cây táo rào cây sung.

Nếu như Mạnh gia có mấy vị tu sĩ Kim Tiên, Giang Thiên Phong chính là Cao Thư Dao lúc này. Nói cho cùng, thực lực Cửu Tiên tông quá yếu, thế lực phụ thuộc mới có thể dễ dàng uy hiếp tới sự thống trị của Cửu Tiên tông như vậy.

Nếu như Cửu Tiên tông có Thái Ất Kim Tiên hoặc mười mấy vị tu sĩ Kim Tiên, Kỳ gia, Vương gia cùng Trương gia căn bản không uy hiếp được sự thống trị của Cửu Tiên tông.

Kim Ngọc Lan gật gật đầu, nói: “Đây là điều tất nhiên! Được rồi, các ngươi đều đi về nghỉ ngơi đi!”

Ba người bọn Cao Thư Dao gật gật đầu, lui xuống.

Rời Cửu Tiên điện, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đến cửa một tòa cung điện vàng son lộng lẫy, trên bảng hiệu viết ba chữ to “Cửu Vân điện”.

Ở đây có truyền tống trận, có thể truyền tống đến Vân Lang thành.

Thành trì cấp bậc càng cao, phạm vi cách nhau với thành trì dưới trướng càng xa, bình thường là lợi dụng truyền tống trận truyền tống đi qua.

Hai tu sĩ Chân Tiên canh giữ ở cổng, bọn họ cũng không ngăn cản Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên, để bọn họ đi vào.

Đại điện rộng rãi sáng sủa, trong điện có hai tòa truyền tống trận lớn mấy trăm trượng.

Một tòa pháp trận sáng lên một đợt linh quang chói mắt, linh quang tan đi, hiện ra bóng người Tào Ngọc Chân.

“Vương tiền bối, Uông tiền bối, đã lâu không gặp, các ngươi đây là muốn đến Vân Lang thành?”

Tào Ngọc Chân khách khí hỏi.

Vương Trường Sinh nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Ngươi đến Cửu Tiên thành có việc?

“Vâng, Cửu Tiên tông định kỳ cần nộp lên tài nguyên tu tiên, ta tới lấy.”

Tào Ngọc Chân nói, nàng nhớ ra cái gì, nói: “Đúng rồi, Huyền Linh Thiên Tôn ở Vân Lang thành, các ngươi đừng bỏ lỡ cơ hội lần này.”

“Huyền Linh Thiên Tôn ở Vân Lang thành?”

Vương Trường Sinh vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, Huyền Linh Thiên Tôn ở nhiều giới diện của hạ giới đều lưu lại truyền thuyết, bọn họ đã sớm muốn làm quen một phen, trước giờ không có cơ hội, không ngờ hôm nay bị bọn họ đụng phải.

“Ừm, trước mắt hắn là Kim Tiên đại viên mãn, các ngươi đến Vân Lang thành, trực tiếp tìm Viễn Tinh lão tổ là được, bọn họ đang giao lưu đạo pháp.

Tào Ngọc Chân nói.

Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên gật gật đầu, đi đến bên trên một tòa truyền tống trận khác, đánh vào một đạo pháp quyết, trận văn của truyền tống trận tỏa sáng, một đạo linh quang chói mắt sáng lên, bao phủ thân thể của bọn họ.

Một cảm giác mê muội rất nhỏ qua đi, Vương Trường Sinh Uông Như Yên phát hiện bọn họ xuất hiện ở một tòa đại điện lớn vạn mẫu, trong điện có trên trăm tòa truyền tống trận, thỉnh thoảng có người truyền tống tới, cũng có người truyền tống rời đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận