Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4798: Tộc nhân ngộ hại (2)

Vương Mô Sơn cũng không rõ nguyên nhân cái chết của Vương Nhất Ôn, Thanh Ly hải vực cách Vương gia quá xa, nghe nói trận pháp đưa tin bậc tám mới có thể liên hệ, Vương gia không bố trí được. Huyền Linh đại lục cùng Thanh Ly hải vực đều có một tòa trận pháp đưa tin bậc tám.

Hai tòa trận pháp đưa tin bậc tám đó là trận pháp sư bậc tám của Diệp gia hỗ trợ bố trí, không đến lúc Nhân tộc sống chết trước mắt, sẽ không dễ dàng vận dụng, khởi động một lần cần tiêu hao tài liệu quý hiếm nào đó.

Bắc Hàn Băng Nguyên cách Thanh Ly hải vực cùng Huyền Linh đại lục quá xa, nhỡ đâu xuất hiện họa diệt tộc, Diệp gia ngoài tầm tay với, trận pháp sư bậc tám của Diệp gia cố ý bố trí trận pháp đưa tin bậc tám, tăng mạnh liên hệ của Thanh Ly hải vực cùng Huyền Linh đại lục, Khóa Linh Bảo Thuyền tác dụng lớn hơn nữa là vận binh, thuận tiện chi viện.

Tộc nhân Luyện Hư kỳ bị hại, Vương Xuyên Minh khẳng định cần điều tra rõ.

Vương Mô Sơn lấy ra một tấm pháp bàn màu xanh đưa tin, đánh vào một pháp quyết, lộ vẻ mặt vui mừng, phân phó: “Vĩnh Bình, ngươi trở về chuẩn bị một phen, điều động nhân thủ có năng lực, chuẩn bị tới Thanh Ly hải vực.”

“Khóa Linh Bảo Thuyền của Hàn gia tới đây rồi? Nhanh như vậy?”

Vương Vĩnh Bình nghi hoặc nói, thế này cũng quá nhanh rồi nhỉ!

“Không có, các ngươi đến lúc đó liền biết, đi về chuẩn bị trước đi!”

Vương Mô Sơn phân phó, tin tức này là Vương Thanh Thành thông báo hắn.

Huyền Thanh Tử luyện chế ra tàu Huyền Thanh, chuẩn bị tới Thanh Ly hải vực, Trấn Hải cung sẽ phái người lên thuyền đi cùng. Trần Nguyệt Dĩnh đánh tiếng, Vương gia có thể phái người đi theo, nhưng việc này là tuyệt mật, không thể lộ ra ngoài.

“Vâng, gia chủ.”

Vương Vĩnh Bình và Vương Mô Hâm đáp ứng, đứng dậy rời khỏi.

...

Thanh Ly hải vực, Thất Tinh đảo.

Một tòa trang viên diện tích cực lớn, Vương Xuyên Minh ngồi ở trong một tòa đình đá màu xanh, ánh mắt âm trầm.

Vương Vĩnh Tín đang báo cáo tình huống với hắn, nhíu mày.

Mấy chục tộc nhân Kinh Mậu đường bọn Vương Nhất Ôn ra ngoài, một đi không trở lại, ký linh ngọc phù Vương Nhất Ôn để lại trên tay tộc nhân cũng đã tan vỡ.

Bản mạng hồn đăng của tu sĩ cấp cao Vương gia đều ở Thanh Liên đảo, tộc nhân bên ngoài chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm, sẽ giao ký linh ngọc phù cho tộc nhân khác, một khi bọn họ gặp chuyện, tộc nhân ngay lập tức biết.

Ký linh ngọc phù là một loại ngọc phù cao cấp, người tu tiên bám một luồng phân hồn vào trong ký linh ngọc phù, một khi người tu tiên thân tử đạo tiêu, trong một tỷ dặm, ký linh ngọc phù đều sẽ tan vỡ, vượt qua một tỷ dặm liền không có hiệu quả.

Vương Nhất Ôn thân là phó đường chủ Kinh Mậu đường, trước kh iđi chấp hành nhiệm vụ, để lại một tấm ký linh ngọc phù, giao cho thân tín trong phường thị.

Không đến bảy ngày, ký linh ngọc phù liền tan vỡ, thân tín ngay lập tức báo cáo lên, cuối cùng báo tới Vương Xuyên Minh nơi này.

Nếu là ở Huyền Linh đại lục, tộc nhân bị hại, do Chấp Pháp đường phụ trách xử lý, nhưng nơi này là Thanh Ly hải vực, trừ hỏi thăm tình báo, Ám đường cũng phụ trách xử lý sự kiện tộc nhân ngộ hại.

“Bọn họ từ nơi nào rời khỏi? Muốn đi đâu? Tổng cộng bao nhiêu người? Có bao nhiêu người biết tuyến đường, có đắc tội người hoặc là thế lực nào hay không?”

Vương Xuyên Minh tung ra mấy vấn đề.

“Bọn họ ở quần đảo Kim Phong, tổng cộng ba mươi bảy người, áp tải một lô vật tư đi quần đảo Kim Tước, vì tiết kiệm thời gian, tính chạy tới đảo Kim Cô, dùng truyền tống trận đi quần đảo Kim Tước. Theo tộc nhân của chúng ta ở đảo Kim Cô báo cáo, bọn họ chưa nhìn thấy đám người Nhất Ôn lão tổ, tuyến đường cụ thể mà nói, hẳn là chỉ có Nhất Ôn lão tổ biết, về phần bọn họ có đắc tội người nào hoặc thế lực nào hay không, chúng ta tạm thời không rõ, đang điều tra.”

Vương Vĩnh Tín báo cáo.

“Phái thêm nhân thủ, tra cho ta, sống thì thấy người, chết phải thấy xác, ta không tin ba mươi bảy người, không một ai sống sót. Tộc nhân Kinh Mậu đường bôn ba bên ngoài, trên người khẳng định mang theo trọng bảo, cho dù gặp cường địch, hẳn là cũng có thể phát ra bùa cầu cứu.”

Vương Xuyên Minh trầm giọng nói.

Đây là vụ án lớn đầu tiên hắn xử lý từ khi đến Thanh Ly hải vực, cũng là tổn thất lớn nhất Vương gia gặp ở Thanh Ly hải vực, ba mươi bảy tộc nhân không rõ tung tích, hắn phải tra ra manh mối.

Nếu như bị thế lực hoặc tu sĩ cấp cao nào đó nhằm vào, cũng tiện tăng mạnh phòng bị.

“Vâng, Xuyên Minh lão tổ, ta tự mình chạy qua quần đảo Kim Phong điều tra.” Vương Vĩnh Tín đáp ứng.

“Ta nhớ Thất Hà môn ở ngay quần đảo Kim Phong nhỉ! Có tin tức của Kim Hồng Chân Nhân không?” Vương Xuyên Minh tiếp tục hỏi. Uông Như Yên từng cảnh cáo hắn, bảo hắn cẩn thận Thất Hà môn, đặc biệt Kim Hồng Chân Nhân.

“Đúng vậy, Kim Hồng Chân Nhân đã hơn một ngàn năm chưa có tin tức, có lẽ đang bế quan tu luyện đi!”

Vương Vĩnh Tín đoán.

Tu sĩ Hợp Thể bế quan tám ngàn năm một vạn năm cũng không kỳ quái, Kim Hồng Chân Nhân lần trước lộ diện trước mặt người khác là hơn hai ngàn năm trước.

“Trọng điểm điều tra Thất Hà môn, cẩn thận một chút, đừng bị Thất Hà môn bắt thóp.”

Vương Xuyên Minh dặn dò.

Vương Vĩnh Tín đáp một tiếng, xoay người rời khỏi.

“Thất Hà môn! Kim Hồng Chân Nhân! Hy vọng không phải ta nghĩ nhiều.”

Vương Xuyên Minh lẩm bẩm, vẻ mặt ngưng trọng.

Nếu thật sự là Thất Hà môn làm, hắn không giải quyết được, chỉ có thể báo cáo lên gia tộc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận