Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3725: Vương Mưu Sâm (1)

“Đa tạ cửu thúc!”

Vẻ mặt Vương Thanh Sơn kích động. Hắn biết rõ, đừng nhìn Vương Trường Sinh nói nhẹ nhàng, cho dù là tu sĩ Hợp Thể cũng sẽ thèm nhỏ dãi vật này. Có Trấn Hồn Thạch trong tay, thần hồn Vương Thanh Sơn sẽ chậm rãi lớn mạnh, đối với hắn ngày sau trùng kích Hợp Thể kỳ có lợi ích nhất định.

“Cháu tiến vào Luyện Hư kỳ thời gian cũng không ngắn nữa, tu vi quan trọng, bế quan tiềm tu cho tốt, tận khả năng đề cao tu vi, ta cũng cần bế quan tiềm tu một đoạn thời gian.”

Vương Trường Sinh dặn dò. Trên tay hắn có không ít linh thủy bậc sáu, có thể an tâm tu luyện.

Chờ hắn nâng cao tu vi, lại đi Thanh Ly hải vực tìm kiếm Minh Hà Chi Thủy.

“Cháu biết rồi, cửu thúc.”

Vương Thanh Sơn đáp ứng, xoay người rời khỏi.

Vương Trường Sinh đi vào mật thất, lấy ra một cái hồ lô màu lam, đánh vào một pháp quyết, một chất lỏng màu lam tản mát ra cơn lạnh thấu xương bay ra, đây là Băng Phách Hàn Thủy.

Hắn bấm pháp quyết, ngoài thân nở rộ ra một quầng sáng màu lam nhu hòa, Băng Phách Hàn Thủy tựa như nhận sự chỉ dẫn nào đó, bay về phía hắn, dán ở ngoài thân hắn, theo lỗ chân lông ùa vào trong cơ thể hắn.

Băng Phách Hàn Thủy vào cơ thể, Vương Trường Sinh rùng mình một cái, trong cơ thể truyền ra một đợt tiếng xương khớp vang “phốc phốc”.



Ngọc Dương cốc, một chỗ sân nhà yên tĩnh.

Đoàn Thông Thiên đứng ở cửa, đi qua đi lại, vẻ mặt thấp thỏm.

Một lát sau, bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa.

Đoàn Thông Thiên lộ vẻ mặt vui mừng, vội vàng mở ra cửa sân, Đổng Tuyết Ly đứng ở cửa.

“Tuyết Ly, tiến vào nói chuyện.”

Đoàn Thông Thiên mời Đổng Tuyết Ly đi vào, vẻ mặt có chút khẩn trương.

Đổng Tuyết Ly đột nhiên tìm đến hắn, điều này làm Đoàn Thông Thiên mừng rỡ.

“Mẹ con nếu biết con tiến vào Luyện Hư kỳ, khẳng định rất vui vẻ.”

Trên mặt Đoàn Thông Thiên đầy vui mừng.

“Ông bớt nhắc tới mẹ tôi, lần trước phu quân đến thăm ông, ông cho chàng ấy không ít thứ, thứ này cho ông, tôi không nợ ông.”

Đổng Tuyết Ly lấy ra một cái hộp ngọc màu xanh, đưa cho Đoàn Thông Thiên.

Vương Thanh Phong cũng không nói cho Đổng Tuyết Ly, hắn mang Thế Kiếp Châu cho Đoàn Thông Thiên.

Trên thực tế, nàng rất rõ, Vương Thanh Phong nhất định là cho Đoàn Thông Thiên thứ nào đó quý giá.

Đoàn Thông Thiên mở ra hộp ngọc nhìn, bên trong có một hạt châu màu bạc nhạt, đây là một món thông thiên linh bảo loại phòng ngự.

Đoàn Thông Thiên nước mắt tràn mi, hiểu con gái ai bằng cha, Đổng Tuyết Ly là nói năng chua ngoa lòng mềm như đậu.

Đã bao nhiêu năm rồi, Đổng Tuyết Ly vẫn luôn trốn tránh hắn, càng đừng nói cho hắn đồ.

“Được rồi, đồ vật ông nhận lấy, tôi đi đây.”

Đổng Tuyết Ly xoay người muốn rời khỏi, bị Đoàn Thông Thiên gọi lại.

“Lần trước cha chồng con hộ pháp cho cha, Thanh Phong cũng đến thăm cha, con bây giờ lại cho cha món đồ, cha thấy đủ rồi, viên Thế Kiếp Châu này con thu lấy, Thanh Phong đứa nhỏ này không tồi, con không nhìn lầm người.”

Đoàn Thông Thiên lấy ra Thế Kiếp Châu, đưa cho Đổng Tuyết Ly.

“Thế Kiếp Châu! Phu quân đưa cho ông?”

Đổng Tuyết Ly khẽ nhíu mày, nàng biết Vương Trường Sinh cho Vương Thanh Phong một viên Thế Kiếp Châu.

“Ừm, tiểu tử này ăn nói vụng về, tâm địa là tốt, rất xứng đôi với con. Con sống tốt, cha đã vui rồi.”

Đoàn Thông Thiên lau nước mắt, cười nói.

Đổng Tuyết Ly ngây người, nàng đoán được Vương Thanh Phong cho Đoàn Thông Thiên đồ vật, cho rằng chỉ là thông thiên linh bảo, nàng hoàn toàn không ngờ, Vương Thanh Phong thế mà mang Thế Kiếp Châu cho Đoàn Thông Thiên.

Thế Kiếp Châu nếu lưu lạc ra ngoài, tuyệt đối sẽ dẫn lên một trận gió tanh mưa máu, Vương Thanh Phong thế mà cho Đoàn Thông Thiên.

Nàng cũng không ngờ, Vương Trường Sinh tới hộ pháp cho Đoàn Thông Thiên.

“Cha chồng con cũng không tồi, cho ta một bộ trận pháp phòng ngự bậc sáu cùng vài món thông thiên linh bảo, còn giúp ta hộ pháp.”

Đoàn Thông Thiên chậm rãi nói, chuyện này cần thiết nói cho Đổng Tuyết Ly.

Vương Trường Sinh và Vương Thanh Phong đối với Đoàn Thông Thiên như vậy, tự nhiên là bởi Đổng Tuyết Ly, nếu là chẳng quan tâm, nói lên người Vương gia căn bản không để ý Đổng Tuyết Ly.

Người Vương gia là để ý Đổng Tuyết Ly, nếu không cha con Vương Trường Sinh cũng sẽ không cho Đoàn Thông Thiên đồ vật.

Đoàn Thông Thiên tu đạo nhiều năm, hắn nhận thức một đạo lý, người khác đối với hắn như thế nào, hắn liền đối với người khác như thế đó.

“Đã là phu quân đưa cho ông, ông giữ đi!”

Đổng Tuyết Ly đưa Thế Kiếp Châu cho Đoàn Thông Thiên.

“Cha tặng cho con, con giữ đi! Cha cô đơn một mình, không dùng tới, Vương gia phát triển lớn mạnh, không thể thiếu xảy ra xung đột với thế lực khác, hy vọng con không dùng tới, cần ta hỗ trợ làm cái gì, con cứ việc mở miệng.”

Đoàn Thông Thiên không chút dao động, đưa Thế Kiếp Châu cho Đổng Tuyết Ly.

Đổng Tuyết Ly trầm ngâm một lát, nói: “Cha chồng đang thu thập Minh Hà Chi Thủy, tài liệu kiểu như Thiên Âm Thần Mộc cũng được, thứ khác thì thôi, ông cũng đừng làm bậy.”

“Minh Hà Chi Thủy! Thiên Âm Thần Mộc! Biết rồi, ta sẽ lưu ý, con yên tâm, cha đã sửa lại, đổi là tính tình trước kia của ta, đã sớm đi làm thịt Hạ Chỉ Vi.”

Đoàn Thông Thiên nói xong lời cuối cùng, đằng đằng sát khí.

Hắn nguyện ý vì Đổng Tuyết Ly áp chế sát ý, nếu không cho dù Tống gia có Hợp Thể, hắn sẽ đi giết Hạ Chỉ Vi.

“Tóm lại, ông đừng giết người bừa bãi, tôi cũng không muốn lại bị ông liên lụy.”

Đổng Tuyết Ly nhíu mày nói.

Đoàn Thông Thiên nghe ra sự quan tâm của Đổng Tuyết Ly, đáp ứng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận