Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4284: Kim Ô (1)

Mười chủng tộc phụ thuộc Tích tộc điều phái nhân thủ lẫn nhau, thế công của Nhân tộc bị kiềm tỏa. Dạ Xoa tộc và Tinh Hỏa tộc ảnh hưởng không lớn, dù sao thủ đoạn của bọn họ cũng chỉ những thứ đó. Tích tộc chủ yếu là nhằm vào Nhân tộc, cũng là phòng ngừa chủng tộc phụ thuộc đi theo địch.

...

Càn Lôi sơn mạch, một ngọn núi cao hiểm trở, đỉnh núi có một tòa lầu các màu xanh, trên tấm biển viết ba chữ to màu xanh “Thanh Liên Các”.

Tộc nhân Vương gia đều tụ tập ở nơi này, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên tự mình tọa trấn, Ngũ Quang sơn mạch cũng có tu sĩ Vương gia, số lượng không nhiều.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đánh hạ Ngũ Quang sơn mạch, không có khả năng chắp tay nhường ra ích lợi.

Bộ phận tộc nhân ở Ngũ Quang sơn mạch khai thác Ngũ Quang Ngọc, Thất Tinh môn và Liêu gia cũng phái người khai thác Ngũ Quang Ngọc, ai khai thác ra chính là của người đó. Tu sĩ đóng ở Càn Lôi sơn mạch đều là người của Vương gia, Càn Lôi khoáng thạch khai thác ra đều là của Vương gia, bộ phận là của nhân viên khai thác.

Vương gia ăn thịt, thế lực phụ thuộc cũng có thể húp canh.

Trong một đường mỏ, vách đá gập ghềnh, mơ hồ chiếu rọi ra một mảng hào quang màu bạc.

Lâm Thiên Phong thúc giục pháp tướng, công kích vách đá.

Hắn vốn cho rằng sẽ có một trận ác chiến, tính tới trước mắt, bọn họ cũng chưa gặp phải suy sụp gì lớn, ngược lại phát tài một khoản lớn.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên chưa tiêu diệt hai tên Hợp Thể, chỉ hủy diệt thân thể của kẻ địch, nộp lên Nguyên Anh, tính là chiến công. Dựa theo chiến sự quy định, tính bọn họ chém giết hai tên Hợp Thể, công lao không nhỏ.

Kiến thức được thực lực khủng bố của Thanh Liên tiên lữ, Lâm Thiên Phong càng thêm khăng khăng một mực bán sức cho Vương gia.

Một đợt tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, quặng mỏ bắt đầu dao động, tiếng cảnh báo vang to.

Lâm Thiên Phong vội vàng thu hồi pháp tướng, bay ra ngoài.

Sau khi rời khỏi quặng mỏ, hắn kinh ngạc phát hiện, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên lơ lửng trên bầu trời, sắc mặt ngưng trọng.

“Các ngươi lập tức truyền tống rời khỏi quay về Thiên Ngưu sơn mạch, nhân thủ hai nơi cứ điểm khác cũng rút về.”

Vương Trường Sinh phân phó. Nơi này xây truyền tống trận, có thể trực tiếp truyền tống về Thiên Ngưu sơn mạch.

Hắn không ngờ, kẻ địch coi trọng hắn như vậy, phái ba vị tu sĩ Hợp Thể đến đối phó bọn họ, đều là Hợp Thể trung kỳ, Biện Hao cũng ra tay, còn vận dụng trấn tộc chi bảo Càn Lôi Nhận, thực để mắt bọn họ.

Tu sĩ Hợp Thể giao thủ, đám người Đoàn Thông Thiên không thể giúp được nhiều, ở lại chỗ này sẽ chỉ liên lụy bọn họ. Vương Trường Sinh vận dụng Chấn Hồn La, bọn họ không ngăn được.

Bên ngoài Càn Lôi sơn mạch, Biện Hao đứng lơ lửng trên bầu trời, vẻ mặt lạnh lùng.

Một ông lão áo bào xám gầy trơ xương như củi đứng ở bên trái Biện Hao, mặt đầy sát khí.

Ông lão áo bào xám đôi mắt nhỏ, lóe ra hàn quang lành lạnh.

Bặc Quang, Hợp Thể trung kỳ, tu sĩ Hợp Thể lâu năm của Tích tộc.

Một nam tử áo tím dáng người cao ngất đứng ở bên phải Biện Nhung, nhíu mày.

Bặc Ngọc, Hợp Thể trung kỳ, nhân tài mới xuất hiện của Tích tộc. Bặc Ngọc ở trong các Hợp Thể của Tích tộc, hắn xem như tương đối ưu tú.

Nói thật, lúc vừa biết được tin tức, Bặc Quang và Bặc Ngọc đều cảm thấy có chút không thể tưởng tượng, Dịch Phong thế mà phái bọn họ đi đối phó hai tu sĩ Hợp Thể sơ kỳ.

Khi bọn họ hiểu biết sự tích của Thanh Liên tiên lữ, cũng liền rõ ràng,

Bọn họ ngay từ đầu là muốn phái một vị Hợp Thể ẩn vào, nội ứng ngoại hợp, nhưng cảm giác độ khó quá cao, cho dù thành công, lấy thực lực Thanh Liên tiên lữ, một tu sĩ Hợp Thể trung kỳ chính là đi chịu chết

“Ra tay, đừng nương tay, bọn họ không phải tu sĩ Hợp Thể bình thường, đừng sơ ý.”

Bặc Quang nói xong, lấy ra một cái quạt lá cọ lóe ra hào quang màu vàng óng, mặt ngoài quạt lá cọ có hình nhện, rết, cóc... năm độc trùng, linh khí kinh người.

Ngũ Độc Diệt Hồn Phiến, trung phẩm thông thiên linh bảo.

Hắn vung nhẹ một cái, một làn chướng khí năm màu tanh hôi khó ngửi thổi quét ra, hướng thẳng đến đối diện.

Bảo vật này luyện vào nhiều loại tài liệu âm độc, tu sĩ Hợp Thể dính vào chướng khí năm màu cũng sẽ có phiền toái lớn, nếu hút vào số lượng quá nhiều, có nguy hiểm tính mạng.

Hắn bằng vào bảo vật này từng giết yêu thú bậc bảy, ngoài ra, bảo vật này dùng cho phá cấm cũng có hiệu quả không tệ.

Bặc Ngọc lật tay phải, hào quang màu vàng óng lóe lên, một ngọn đèn đồng màu vàng tạo hình cổ xưa xuất hiện trên tay, bấc đèn tự thiêu đốt, ngọn lửa là màu vàng óng, nhiệt độ nhanh chóng tăng cao.

Hắn đánh vào một pháp quyết, ngọn lửa màu vàng thiêu đốt mãnh liệt, càn quét ra. Ngọn lửa màu vàng chợt ngưng tụ, hóa thành một con quạ màu vàng lớn mấy trăm trượng, con quạ màu vàng dáng điệu uyển chuyển, mắt cũng là màu vàng.

Con quạ màu vàng vừa xuất hiện, phát ra một tiếng hót bén nhọn, ngoài thân nở rộ hào quang màu vàng óng, nhẹ nhàng đập cánh, hư không phạm vi vạn dặm trào ra lượng lớn ánh lửa màu đỏ, sau nháy mắt mơ hồ, hóa thành những quả cầu lửa màu đỏ to bằng căn phòng, mặt đất bốc lên một làn khói đen, nhanh chóng tự thiêu đốt.

Phạm vi vạn dặm biến thành một mảng biển lửa màu đỏ, lửa nhanh chóng bốc cao.

“Kim Ô?”

Uông Như Yên kinh hô, vẻ mặt tràn đầy nét không thể tưởng tượng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận