Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6370: Đại quân xuất phát tiền tuyến (1)

Đối với tu sĩ Kim Tiên mà nói, Lưỡng Nghi Kim Phách Đan là vật quý hiếm, đối với Thái Ất Kim Tiên mà nói không tính là quý hiếm.

“Gia tộc chúng ta khẳng định sẽ có Thái Ất Kim Tiên, vấn đề thời gian thôi.”

Vương Thanh Sơn dùng một loại giọng điệu khẳng định nói.

...

Ở chỗ sâu trong Hô Lan sơn mạch, một thung lũng cỡ lớn ba mặt là núi, mười mấy con hỗn độn thú tụ tập ở trong thung lũng, ngoại hình chúng nó giống vượn, cầm đầu là một con hỗn độn thú bảy màu.

Mặt đất khẽ chớp lên, một con rết khổng lồ toàn thân lóe ra hào quang màu vàng từ lòng đất bay ra.

“Yêu thú? Diệt nó!”

Hỗn độn thú bảy màu hơi sửng sốt, rất nhanh hạ lệnh.

Lượng lớn hỗn độn thú lao về phía con rết màu vàng, con rết màu vàng vung móng vuốt, giống như bổ dưa thái rau, chém đám hỗn độn thú kia thành một đống thịt nát.

Bụng con rết con rối thú sáng lên một đạo hào quang màu vàng, hiện ra một chỗ hổng lớn khoảng một trượng, hai mươi nam nữ trẻ tuổi từ trong đó bay ra, đều là tu sĩ Kim Tiên.

Một con hỗn độn thú sáu màu lao về phía một nam tử áo vàng thân hình cao lớn, nắm tay phải của nam tử áo vàng nở rộ hào quang vàng óng, tung một cú đấm, nện ở trên đầu hỗn độn thú sáu màu, đầu hỗn độn thú sáu màu vỡ nát.

“Chân linh đỉnh phong, không ổn, là chân linh quân đoàn của Nam Cung tiên tộc.”

Hỗn độn thú bảy màu kinh hãi biến sắc, muốn cảnh báo, con rết màu vàng mở ra cái mồm như chậu máu, hiện ra một cái ống thô to, hào quang màu đỏ lóe lên, một cột sáng màu đỏ thô to bắn ra, nháy mắt đã đến trước mặt hỗn độn thú bảy màu.

Nó còn chưa kịp tránh đi, cột sáng màu đỏ đã đánh xuyên ngực nó.

Hai mươi tu sĩ Kim Tiên ùn ùn ra tay, tiêu diệt hỗn độn thú trong thung lũng, bọn họ đều là chân linh đỉnh phong, lại thêm Hoàng cấp tiên hạm phối hợp, đám hỗn độn thú này căn bản không phải đối thủ của bọn họ, rất nhanh bị bọn họ giết sạch.

Lượng lớn Tiên Giáp quân từ chỗ hổng của con rết màu vàng bụng bay ra, có hơn một vạn người, tu sĩ Kim Tiên đã có hơn trăm người.

“Tiêu diệt hỗn độn thú bắt gặp.”

Thanh âm Nam Cung Nguyệt Tuyết từ trong cơ thể con rết màu vàng truyền đến.

Vừa dứt lời, con rết màu vàng lao vút đi, bay lên không trung, hơn vạn Tiên Giáp quân ở dưới hai mươi vị chân linh đỉnh phong dẫn dắt, ra tay tiêu diệt hỗn độn thú bắt gặp, Hoàng cấp tiên hạm ở phía trước mở đường, đụng tới hỗn độn thú bảy màu, trực tiếp vận dụng thượng phẩm Diệt Tiên Pháo tiêu diệt.

Ở dưới Hoàng cấp tiên hạm yểm hộ, hơn vạn tu sĩ giết tới hang ổ của Hô Lan bộ lạc.



Thiên Phượng thành, Thiên Phượng tháp.

Cửa Thiên Phượng tháp mở ra, lượng lớn tu sĩ từ trong tháp đi ra, đám người Vương Thanh Sơn, Vương Thanh Linh cũng ở bên trong.

Hội đấu giá một lần này, đám người Vương Thanh Sơn đấu giá mua được không ít thứ tốt, bao gồm hai viên nhị phẩm đạo đan cùng một viên Lưỡng Nghi Kim Phách Đan.

Nam Cung tiên tộc lấy ra một món thượng phẩm tiên khí Ly Hỏa Nhận, bị Tào gia đấu giá được, cái này cũng không phải Nam Cung tiên tộc tiết lộ tin tức, mà là Vương Thanh Sơn nhận ra giọng người ra giá, chính là Tào Tinh Điển.

Hắn có chút kỳ quái, Tào Viễn Tinh không phải tiến vào hội trường sao? Sao bán đấu giá thượng phẩm tiên khí, phải để Tào Tinh Điển mở miệng ra giá.

“Ồ, Tào đạo hữu, Tào tiền bối đâu?”

Vương Thanh Sơn nhìn thấy con cháu Tào gia bọn Tào Tinh Điển, vội vàng đi lên chào hỏi.

Tào Viễn Tinh cũng không ở cùng một chỗ với con cháu Tào gia, điều này kỳ quái.

“Viễn Tinh lão tổ có chút việc, không đi cùng chúng ta.”

Tào Tinh Điển giải thích, Tào Viễn Tinh bị Nam Cung Vũ Vi triệu kiến, còn chưa trở về.

Vương Thanh Sơn cũng chưa truy hỏi, đang muốn nói cái gì, một tràng tiếng phượng hót trong vắt vang dội cất lên.

“Tu sĩ Kim Tiên trở lên đến Kim Phượng phong tập hợp, chúng ta ra tay với Hô Lan bộ lạc, triệu tập nhân thủ chi viện tiền tuyến.”

Một thanh âm nam tử uy nghiêm quanh quẩn ở Thiên Phượng thành.

“Ra tay với Hô Lan bộ lạc? Chi viện tiền tuyến?”

Tu sĩ Kim Tiên bọn Vương Thanh Sơn trợn mắt há hốc mồm, thế này quá đột ngột rồi nhỉ? Hoàn toàn không có dấu hiệu.

Vương Thanh Sơn nhìn về phía Tào Tinh Điển, Tào Tinh Điển cũng không hiểu ra sao, xem ra Tào Viễn Tinh đi tham chiến rồi, khó trách các Thái Ất Kim Tiên kia đột nhiên không thấy nữa.

“Đi thôi! Chúng ta đi Kim Phượng phong.”

Vương Thanh Sơn nói.

Bọn họ tới đỉnh Kim Phượng phong, xuất hiện ở một quảng trường kim thạch diện tích rộng lớn, nơi này tụ tập mấy ngàn tu sĩ Kim Tiên, các tu sĩ Kim Tiên này đến từ thế lực khác nhau.

Trên quảng trường có một tòa pháp trận màu lam thật lớn, bên trên được khảm không ít Tiên Nguyên Thạch.

“Chuyện gì vậy, sao đột nhiên ra tay với Hô Lan bộ lạc.”

“Đúng vậy! Trước đó chưa thu được bất cứ tin tức gì, Lý huynh, ngươi tin tức linh thông, thu được tin tức không?”

“Ta còn muốn hỏi ngươi đó! Quả thật quá đột ngột rồi, Hô Lan bộ lạc thực lực không kém, một trận chiến lần trước chỉ là đánh tàn phế Hô Lan bộ lạc, một lần này đối phó Hô Lan bộ lạc, còn không biết phải chết bao nhiêu người đâu!”

...

Các tu sĩ ùn ùn nghị luận, vẻ mặt khác nhau.

Có tu sĩ vẻ mặt hưng phấn, muốn mượn cơ hội này kiến công lập nghiệp, có tu sĩ vẻ mặt ưu sầu, lo lắng mình thân tử đạo tiêu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận