Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2485: Một chiêu (2)

“Ta có thể cho ngươi một viên Minh Nguyệt Châu, nhưng để tộc nhân của ta rời khỏi trước. Ngươi nếu không đáp ứng, vậy thì chiến, cùng lắm thì cá chết lưới rách.”

Vương Trường Sinh cười lạnh nói. Có Minh Nguyệt Châu cộng thêm Huyền Thủy cung, hắn vẫn có nắm chắc toàn thân mà lui.

“Có thể, nhưng lão phu muốn luận bàn với các ngươi một lần, tiếp được ta một chiêu, ta liền để bọn họ rời khỏi. Thượng Quan Thiên Hoành ta nói một là một hai là hai, con rắn già này trả lại cho ngươi trước, để thể hiện thành ý, làm trao đổi, ngươi phải trả lại Nguyên Anh của Triệu sư muội cho lão phu.”

Thượng Quan Thiên Hoành bắt pháp quyết, quầng sáng màu vàng bao phủ mãng xà màu xanh biến mất, mãng xà màu xanh hóa thành một đạo độn quang màu xanh, bay về phía Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh lấy ra Liệt Dương Thần Tháp, thu Thanh Hoa lão tổ bị thương vào, đánh vào một pháp quyết, Nguyên Anh Triệu Hồng Tuyết bay ra, hướng thẳng đến Thượng Quan Thiên Hoành.

“Thượng Quan sư huynh, hắn từng đi Táng Ma Băng Nguyên, luyện hóa không ít Càn Lam Tuyết Tinh, còn có dùng Minh Nguyệt Chi Thủy luyện chế pháp bảo.”

Nguyên Anh của Triệu Hồng Tuyết mở miệng nhắc nhở, vẻ mặt kích động.

Thượng Quan Thiên Hoành gật gật đầu, phất tay áo, thu hồi Nguyên Anh của Triệu Hồng Tuyết.

“Phù đạo hữu, ngươi lập tức mở ra thông đạo không gian, đưa bọn Trường Minh rời khỏi, chúng ta cản phía sau.”

Vương Trường Sinh lớn tiếng nói, trên mặt lộ ra vẻ mặt kiên quyết. Nếu Thượng Quan Thiên Hoành dám ra tay đối với đám người Vương Thu Minh, Vương Trường Sinh lập tức bỏ chạy, về sau chuyên giết tu sĩ cấp thấp Thiên Lan tông, lấy máu trả máu.

Phù Mân nghe xong lời này, không do dự nữa, lấy ra Càn Quang Phá Giới Phù, ném về phía không trung.

Một tiếng “Phốc” vang lên trầm nặng, Càn Quang Phá Giới Phù tan vỡ, bùng nổ ra hào quang màu trắng chói mắt, không gian nổi lên từng gợn sóng. Hắn vung Vạn Dân Bút, hào quang màu trắng lóe lên, một cầu vồng màu trắng sắc bén đánh vào không gian chỗ hào quang màu trắng, không gian kịch liệt vặn vẹo biến hình, chợt xé rách ra, hiện ra một cánh cửa ánh sáng màu trắng, một trận cương phong sắc bén thổi quét ra.

“Vương tiểu hữu, các ngươi đi mau, đừng dài dòng.”

Phù Mân phân phó, giọng điệu trầm trọng.

Vương Thu Minh cũng biết tính nghiêm trọng của vấn đề, hắn lưu lại không thể giúp được gì, núi xanh còn đó, sợ gì không có củi đốt.

“Anh Hạo, Quý Quân, chúng ta rút trước.”

Vương Thu Minh lấy ra một hạt châu màu vàng nhạt, phát ra một quầng sáng màu vàng bao phủ tất cả mọi người, bay về phía cánh cửa ánh sáng màu trắng.

Một bên khác, Thượng Quan Thiên Hoành cũng ra tay.

Hắn lấy ra chín tấm gương lấp lánh ánh đỏ, bắt pháp quyết, chín tấm gương màu đỏ nhất thời nở rộ hào quang màu đỏ, mặt gương toát ra vô số phù văn màu đỏ, linh khí bức người.

“Linh bảo thành bộ!”

Sắc mặt Vương Trường Sinh trở nên ngưng trọng. Ngoài thân hắn cùng Uông Như Yên nở rộ hào quang màu lam, một màn hào quang màu lam hình cầu bỗng dưng hiện lên, chính là Thủy Nguyệt Huyền Quang.

Ầm ầm ầm!

Theo một chuỗi tiếng nổ thật lớn, chín tấm gương màu đỏ phun ra từng ánh lửa màu đỏ mảnh khảnh, số lượng nhiều tới mấy ngàn.

Mấy ngàn ánh lửa màu đỏ cắt qua bầu trời, đánh về phía Vương Trường Sinh và Uông Như Yên, một chiêu này nhìn như giống với Lưu Tinh Hỏa Vũ Thuật, uy lực một trời một vực, đây là một đòn toàn lực của cả bộ linh bảo.

Ánh lửa màu đỏ sau một thoáng mơ hồ, hình thể tăng vọt, một lượt mưa lửa màu đỏ dày đặc hướng thẳng đến Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên, không gian cũng có chút không chịu nổi nhiệt độ cao này, vặn vẹo biến hình, cỏ dại trên mặt đất tự bốc cháy, thanh thế to lớn.

Vương Trường Sinh triệu ra mười tám viên Định Hải Châu, bắt pháp quyết, vô số nước biển tuôn ra, một mảng đại dương mênh mông rất nhanh đã xuất hiện ở quanh thân. Đại dương mênh mông nhanh chóng xoay tròn, hình thành một lốc xoáy màu lam đường kính mấy vạn trượng, lốc xoáy màu lam xoay nhanh, phát ra tiếng ầm ầm đinh tai nhức óc.

Mặt đất xé rách ra, xuất hiện những vết nứt to dài, vô số cỏ dại bị nhổ tận gốc, cuốn vào bên trong lốc xoáy màu lam.

Ánh lửa màu đỏ dày đặc nhập vào trong lốc xoáy màu lam, giống như bùn vào biển lớn.

Rất nhanh, lượng lớn ánh lửa màu đỏ tụ tập lại với nhau, hóa thành một lưỡi đao khổng lồ chống trời toàn thân đỏ rực, lấy thế bẻ gãy nghiền nát chém về phía lốc xoáy màu lam.

Ầm ầm ầm!

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, lốc xoáy màu lam bị lưỡi đao khổng lồ chống trời chém thành hai nửa, bùng nổ ra một làn sóng khí mạnh mẽ. Mặt đất bị chấn nát, đất vàng bay đầy trời, khói bụi cuồn cuộn, mấy ngọn đồi thấp nổ tung ra.

Lưỡi đao khổng lồ chống trời chém lên Thủy Nguyệt Huyền Quang, Thủy Nguyệt Huyền Quang nhất thời lõm xuống, nhưng rất nhanh, mặt ngoài Thủy Nguyệt Huyền Quang sau khi sáng lên hào quang màu lam chói mắt, khôi phục bình thường, lưỡi đao khổng lồ chống trời bay ngược ra ngoài, ba cây phi châm màu đỏ như ẩn như hiện từ trong lưỡi đao khổng lồ chống trời bắn ra, đánh lên Thủy Nguyệt Huyền Quang.

“Phốc” vài tiếng, ba cây phi châm màu đỏ xuyên thủng Thủy Nguyệt Huyền Quang, bắn thẳng về phía đầu Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên.

Bộ linh bảo, còn là pháp bảo phi châm, Thượng Quan Thiên Hoành là có tâm tư giết chết Vương Trường Sinh, luận bàn chỉ là lấy cớ mà thôi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận