Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2117: Hải Hồn Ngọc (2)

Tinh thạch màu tím hình trứng, như là khoáng thạch, nhưng tinh thạch màu tím tản mát ra một mùi thơm lạ lùng, lại không giống khoáng thạch, khoáng thạch không có khả năng có mùi vị.

“Đây là tinh hạch một cây Phệ Linh Hoa, là tài liệu luyện đan, tương đương với nội đan của yêu thú.”

Đạo sĩ áo bào đỏ giải thích.

Vương Trường Sinh chăn nuôi Thị Huyết Kinh, hắn bảo Vương Mạnh Phần đưa ra nhiệm vụ treo thưởng, tìm kiếm tinh hạch của mộc yêu, nhưng mộc yêu cực kỳ thưa thớt, Vương Mạnh Phần vẫn có thể tìm được tinh hạch của mộc yêu.

“Tinh hạch? Là tinh hạch yêu thú cấp mấy?”

Vương Anh Kiệt thuận miệng hỏi, đưa tay chộp về phía tinh hạch.

“Vương đạo hữu, đừng động vào, viên tinh hạch đó có kịch độc, ta lấy tay trực tiếp va chạm vào tinh hạch, thiếu chút nữa mất mạng.”

Đạo sĩ áo bào đỏ cả kinh biến sắc, ngăn lại Vương Anh Kiệt.

Vương Anh Kiệt hơi sửng sốt, độc tính mạnh như vậy? Hắn nhớ gia tộc có một nhiệm vụ là thu thập tinh hạch mộc yêu, không biết tinh hạch có kịch độc cần hay không.

“Phệ Linh Hoa kịch độc vô cùng, tinh hạch của nó cũng kịch độc vô cùng, có thể lấy làm thuốc dẫn, luyện chế đan dược giải độc.”

Vương Anh Kiệt hơi trầm ngâm, lấy ra một tấm da thú màu đỏ dài rộng hai trượng cùng một cái hộp gỗ màu đỏ, nói: “Tôn đạo hữu, ta dùng da thú cùng yêu đan Liệt Hỏa Sa bậc ba trung phẩm đổi với ngươi viên tinh hạch này, như thế nào?”

Đạo sĩ áo bào đỏ nhìn về phía tu sĩ Kết Đan khác, có hai tu sĩ Kết Đan lấy ra đồ vật trao đổi, nhưng đạo sĩ áo bào đỏ tương đối thích vật Vương Anh Kiệt lấy ra, liền trao đổi với Vương Anh Kiệt.

Trao đổi xong, đạo sĩ áo bào đỏ ngồi về vị trí ban đầu, Vương Anh Kiệt đứng dậy, lấy ra mười mấy món đồ, bao gồm hai con rối thú bậc ba.

“Đổi lấy thứ giá trị tương đương, ưu tiên tài liệu luyện khí.”

Tu sĩ ở đây nhìn nhau, một con rối thú bậc ba giá trị hơn bảy mươi vạn linh thạch, nhưng con rối thú bậc ba độ khó luyện chế tương đối cao, có tiền cũng không có chỗ mua.

Ở trong đại chiến trước đó không lâu, con rối thú của Vương gia đại phát thần uy, tu sĩ Kết Đan ở đây tận mắt nhìn thấy.

“Vương đạo hữu, con rối thú bậc ba cũng lấy ra trao đổi? Ngươi xác định?”

Đạo sĩ áo bào đỏ hít sâu một hơi, trầm giọng hỏi, ánh mắt nhìn chằm chằm con rối thú bậc ba.

“Đây là điều tất nhiên, nhưng muốn đổi con rối thú, cần lấy ra thứ tốt, thứ bình thường thì thôi, Vương mỗ cũng không phải là người chưa ra đời bao giờ.”

Vương Anh Kiệt cười hề hề, trên mặt lộ ra một chút ngạo nghễ.

Dùng con rối thú bậc ba trao đổi tài liệu luyện khí, đây là mệnh lệnh Vương Thanh Sơn hạ đạt.

Mỗi lần gặp đại chiến, tu tiên giới đều sẽ xuất hiện lượng lớn bảo vật, con rối thú bậc ba tương đương với một hộ vệ Kết Đan hung hãn không sợ chết, có một con rối thú bậc ba trong tay, tỷ lệ sống sót càng cao hơn.

Sắc mặt đạo sĩ áo bào đỏ lúc sáng lúc tối, do dự một lát, hắn lấy ra một cái hộp ngọc màu xanh, đưa cho Vương Anh Kiệt, truyền âm nói: “Trong này có một viên nội đan Băng Nguyệt Nga cấp bốn, còn có một khối Hải Hồn Ngọc bị thứ nào đó dơ bẩn.”

Nghe được ba chữ “Hải Hồn Ngọc”, Vương Anh Kiệt bị dọa nhảy dựng, đáy biển nơi mười vạn trượng trở xuống mới có khả năng xuất hiện Hải Hồn Ngọc. Hải Hồn Ngọc là một loại tài liệu luyện khí thủy thuộc tính cực phẩm, nghe nói trấn tông chi bảo Phiên Hải Qua của Nam Hải Tứ Hải môn chính là dùng Hải Hồn Ngọc luyện chế thành.

Hắn mở ra hộp ngọc, bên trong có một khối khoáng thạch màu đen to bằng quả trứng bồ câu, mặt ngoài có một chút điểm sáng màu lam, hơi nước mênh mông, bên cạnh khoáng thạch màu đen là một cái hộp gỗ màu xanh, mở hộp gỗ ra nhìn, bên trong có một viên nội đan màu trắng như tuyết.

Uông Như Yên chăn nuôi hai con Bích Nhãn Hàn Tằm, Băng Nguyệt Nga và Bích Nhãn Hàn Tằm thuộc tính giống nhau, nội đan Băng Nguyệt Nga cấp bốn đối với Bích Nhãn Hàn Tằm tiến cấp có trợ giúp nhất định, Hải Hồn Ngọc thì càng không cần phải nói, đáng tiếc bị thứ nào đó dơ bẩn, không biết có thể lấy để luyện khí hay không.

Tu sĩ Kết Đan khác lục tục đi lên phía trước, truyền âm trao đổi với Vương Anh Kiệt, bọn họ đều hứng thú đối với con rối thú bậc ba, thậm chí có người nguyện ý táng gia bại sản mua một con rối thú bậc ba.

Vương Anh Kiệt do dự mãi, trao đổi với đạo sĩ áo bào đỏ, mặc kệ nói như thế nào, Hải Hồn Ngọc đều là tài liệu luyện khí thủy thuộc tính cực phẩm, nói không chừng lão tổ tông có thể loại trừ vật dơ bẩn.

Trao đổi xong, Vương Anh Kiệt ngồi về vị trí ban đầu, tu sĩ Kết Đan khác lục tục lấy ra tài liệu triển lãm, trao đổi vật phẩm.

Tài liệu tu sĩ Kết Đan của Bắc Cương lấy ra lấy hỏa thuộc tính chiếm đa số, thứ bọn họ cần trao đổi đều là tài liệu luyện đan, đặc biệt yêu đan, dù sao Bắc Cương khoáng sản tương đối phong phú, tài nguyên yêu thú so với Nam Hải ít hơn một chút.

Thứ Vương Anh Kiệt cảm thấy hứng thú không nhiều, cũng không trao đổi nữa.

Hơn một canh giờ sau, hội trao đổi chấm dứt, đám người Vương Anh Kiệt ai về nhà nấy.

Vương Anh Kiệt trước tiên báo cáo với Vương Thanh Sơn, lấy ra Hải Hồn Ngọc và nội đan Băng Nguyệt Nga.

“Lão tổ tông, cháu may mắn không làm nhục mệnh, đổi được hai loại tài liệu quý hiếm.”

Vương Anh Kiệt cung kính nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận