Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2613: Diệt ma (1)

Mặt biển kịch liệt quay cuồng, dâng lên một cột nước màu lam cao hơn trăm trượng. Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên đứng ở trên cột nước màu lam, sắc mặt bọn họ tái nhợt.

Thông thiên linh bảo Cửu giao cổ uy lực quả thật rất lớn, nhưng cũng tiêu hao rất lớn thần thức và pháp lực. Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên chống đỡ không được lâu lắm.

Bọn họ đang định thi triển thần thông khác, diệt sát Triệu Thắng Khải. Búa màu đen trong tay Triệu Thắng Khải chợt bộc phát ra ô quang chói mắt. Thủy mạc màu lam chợt thoát phá, bóng người Triệu Thắng Khải chợt mơ hồ, biến mất không thấy.

Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên không dám sơ ý. Vương Trường Sinh đại khai toàn bộ thần thức. Uông Như Yên lợi dụng Ô phượng pháp mục quan sát hoàn cảnh xung quanh, đều không phát hiện bóng dáng Triệu Thắng Khải. Bọn họ đều thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Xa xa truyền đến một đạo tiếng gầm rú đinh tai nhức óc. Một đạo độn quang màu lam rất nhanh từ xa xa bay tới, tốc độ đặc biệt nhanh.

"Vương đạo hữu, Vương phu nhân, cứu ta."

Thanh âm dồn dập của Liễu Như Ý vang lên, mười phần sợ hãi.

Một đạo ánh sáng lục theo sát sau đó, tốc độ đặc biệt nhanh.

Vương Trường Sinh bấm niệm pháp quyết, chín con giao long màu lam đều phát ra một đạo tiếng rồng ngâm đinh tai nhức óc, hóa thành chín đạo độn quang màu lam, đánh về phía ánh sáng lục.

Nước biển kịch liệt cuồn cuộn, vô số thủy tên màu lam bắn ra, mục tiêu thẳng về ánh sáng xanh.

Thủy tên màu lam dày đặc cách Lục quang ba mươi trượng, chợt tán loạn.

Không quá bao lâu, Vương Trường Sinh thấy được Liễu Như Ý.

Cánh tay trái Liễu Như Ý không cánh mà bay, ngực trái chỗ có một vết thương lớn, máu tươi nhiễm đỏ y phục của nàng, sắc mặt tái nhợt, thần sắc kích động.

Vương Trường Sinh nhớ không lầm mà nói thì Liễu Như Ý cùng Lưu Nghiệp đi đối phó với một vị ma tộc Hóa Thần trung kỳ. Bọn họ đều là kiếm tu, cho dù đánh không lại, cũng không đến mức chật vật mà chạy!

Ánh sáng lục chợt ngừng lại, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên thấy rõ ràng hình dáng ánh sáng lục. Hai người hít một ngụm khí lạnh, đây là quái vật gì.

Ánh sáng lục rõ ràng là một con quái vật đầu người cánh chim đuôi rắn và có móng rồng. Giống như bốn trong một. Trên người đầy lông tơ dài màu xanh lục, mười phần quái dị.

Bên ngoài thân quái vật vết máu mờ mờ. Trên người có vài vết thương, hiển nhiên thương thế cũng không nhẹ.

Ở đến trên đường, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đã nghe Thiên Hồ Chân Quân giới thiệu qua thần thông ma tộc. Ma tộc sau khi biến thân, hình thái khác nhau. Đây là bản thổ ma tộc, lợi dụng chân ma khí quán thể biến thành ma tộc, liền không thể biến thành dị hình thể. Nhưng nhục thân đều rất mạnh, thông thiên linh bảo cũng khó để diệt sát.

Trần Đại Thông trong mắt hung quang chợt lóe, phát ra một tiếng hô quái dị đến cực điểm. Toàn thân Liễu Như Ý như nhũn ra, sắc mặt trắng bệch, đồng tử phóng đại, nàng tựa như thấy được thứ gì đó đáng sợ vậy.

Câu hồn ma âm!

Không biết có bao nhiêu Hóa Thần tu sĩ bị này thần thông mê hoặc, bị Trần Đại Thông nhân cơ hội diệt sát.

Trần Đại Thông hóa thành một mảng khí tức màu lục rồi biến mất. Ngay sau đó, trên đỉnh đầu Liễu Như Ý sáng lên một đạo lục quang, Trần Đại Thông vừa hiện ra.

Đúng lúc này, đỉnh đầu Trần Đại Thông sáng lên một lòe tiểu tháp hồng quang lập, đúng vậy Liệt dương thần tháp.

Tháp thân sáng lên vô số phù văn màu đỏ, hình thể tăng vọt.

Trần Đại Thông nhướng mày, còn chưa kịp tránh đi thì cự tháp màu đỏ phun ra một mảng sáng mờ màu đỏ, che kín Trần Đại Thông, thu vào bên trong.

Cự tháp màu đỏ rơi trên mặt đất, kịch liệt chớp lên hẳn lên.

Vương Trường nhanh chóng bấm niệm pháp quyết. Liệt dương thần tháp mnh xuất hiện ra một cỗ hỏa diễm màu đỏ, lúc này mới yên tĩnh.

"Liễu tiên tử, có chuyện gì xảy ra vậy? Lưu đạo hữu đâu!"

Vương Trường Sinh thân thiết hỏi. Lưu Nghiệp đối với Vương gia cũng không tệ lắm, Vương Trường Sinh vẫn là rất quan tâm đến an nguy của hắn.

"Lưu đạo hữu bị hắn giết rồi. Nguyên Anh cũng bị hắn ăn luôn. Trấn tông chi bảo Vạn Kiếm môn chúng ta cũng hủy ở trong tay hắn. Ma đầu này nắm giữ một loại ma diễm, ngay cả thông thiên linh bảo cũng có thể dơ bẩn. Hắn đã bị thương, nhưng nhục thân ma tộc quá mạnh mẽ, linh bảo vây hắn không được bao lâu, chúng ta chạy mau đi!"

Liễu Như Ý giọng điệu dồn dập, nếu không phải Vương Trường Sinh và Uông Như Yên ở đây, nàng đã lập tức bỏ chạy.

Nàng vận dụng trấn tông chi bảo công kích Trần Đại Thông, chẳng những giết không được Trần Đại Thông, còn Bị Trần Đại Thông hủy diệt rồi trấn tông chi bảo.

"Liền thông thiên linh bảo cũng có thể bị ô uế?"

Trong mắt Vương Trường Sinh chợt lóe lên ngạc nhiên, không có nghe Thiên Hồ Chân Quân giới thiệu qua vị ma tộc ấy có thần thông này.

Cái này đổ không trách Thiên Hồ Chân Quân. Cho đến nay, còn không có Hóa Thần tu sĩ có thể đào tẩu từ trên tay Trần Đại Thông.

Vừa dứt lời, Liệt dương thần tháp kịch liệt rung lên, linh quang ảm đạm xuống dưới. Một mảng lớn hỏa diễm màu xanh lục trào ra.

Oành đùng đùng!

Một tiếng nổ, Liệt dương thần tháp bốn phần ngũ liệt, vô số mảnh vỡ chung quanh bay ra, Trần Đại Thông thoát khỏi bao vây.

Cổ tay hắn run lên, một đạo ô quang bắn ra, dẫn theo một trận tiếng xé gió chói tai, đánh về phía Vương Trường Sinh.

"Vương đạo hữu cẩn thận, đây là Thông thiên ma bảo, Lưu đạo hữu chính là bị bảo này giết chết."

Liễu Như Ý ngọc dung đại biến, vội vàng mở miệng nhắc nhở.

Bạn cần đăng nhập để bình luận