Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4433: Động phủ cổ tu sĩ (1)

Thái Cực Tru Tiên Trảm đánh lên tấm khiên màu vàng, truyền ra một tiếng vang trầm, mặt ngoài tấm khiên màu vàng có thêm một vết chém rõ ràng có thể thấy được.

“Các ngươi giết thúc bá công của Tư Lộ muội muội, còn gọi là hiểu lầm?” Vương Quảng Kỳ cười lạnh nói, mặt đầy sát ý.

Hắn vung tay phải, một quả cầu kim loại lóe ra hào quang vàng kim bay ra, đánh vào một pháp quyết, quả cầu kim loại nhất thời nở rộ hào quang vàng kim, hóa thành một con rối hình người, toàn thân ánh vàng rực rỡ. Con rối hình người há mồm phun ra lượng lớn hào quang vàng kim mảnh dẻ, hướng thẳng đến phụ nhân váy tím.

Phụ nhân váy tím há mồm phun ra một cây cờ phướn lóe ra hào quang màu tím, trên mặt cờ thêu một hình con nhện dữ tợn. Cờ phướn màu tím xoay vòng quanh nàng, trào ra lượng lớn khói độc màu tím, bảo vệ nàng.

Hào quang vàng kim nhập vào trong khói độc màu tím, truyền ra một đợt tiếng vang trầm, giống như đánh lên tường đồng vách sắt. Lưu Ngọc Sương lật bàn tay phải, một cây loan đao lóe hào quang màu bạc ra bắn ra, đánh lên tấm khiên màu vàng.

Một tiếng vang trầm cất lên, tấm khiên màu vàng chặn loan đao màu bạc, nhưng loan đao màu bạc trào ra một luồng khí cực lạnh, mặt ngoài tấm khiên màu vàng bắt đầu kết băng, biến thành một tấm khiên băng màu trắng.

Vương Dương Thắng nâng tay phải, một cái bánh xe lóe ra hào quang vàng kim bắn ra, đánh vào một pháp quyết, hình thể bánh xe màu vàng tăng vọt, mặt ngoài trào ra một ngọn lửa màu vàng, tản mát ra nhiệt độ cao khủng bố, đánh lên tấm khiên màu vàng.

Tấm khiên màu vàng nhoáng lên một cái, tầng băng màu trắng mặt ngoài nhanh chóng hóa thành một làn sương trắng, một ngọn lửa màu vàng bao phủ tấm khiên màu vàng.

Vương Dương Thắng và Lưu Ngọc Sương bấm pháp quyết, loan đao màu bạc và bánh xe màu vàng đồng thời nở rộ ra linh quang chói mắt, kết hợp một thể, hóa thành một bánh xe hai màu vàng bạc thật lớn.

Một nửa bọc ngọn lửa màu vàng, một nửa trào ra khí lạnh màu trắng.

Bánh xe hai màu đánh lên tấm khiên màu vàng, mặt ngoài tấm khiên màu vàng xuất hiện mấy vết nứt nhỏ. Sắc mặt ông lão áo bào vàng trầm xuống, ngoài thân nở rộ linh quang, biến mất khỏi tại chỗ.

Vương Quảng Kỳ phát hiện chuyện gì, tay phải vỗ ngọc bội màu xanh bên hông, một đạo hào quang màu xanh bỗng dưng hiện lên, bao phủ toàn thân. Phía sau Vương Dương Thắng chợt hiện ra một đám khói độc màu vàng, hóa thành bộ dáng ông lão áo bào vàng.

Ông lão áo bào vàng sắc mặt lạnh lùng, tay phải trào ra lượng lớn lông bờm màu vàng mảnh khảnh, như một cái chân nhện màu vàng thật lớn, chụp vào Vương Dương Thắng. Lão dám áp sát đối địch, tự nhiên là thể tu.

Đúng lúc này, ngoài thân Lưu Ngọc Sương nở rộ ra quầng sáng màu bạc chói mắt, bao phủ phạm vi mười trượng, mặt đất xuất hiện lượng lớn băng vụn màu vàng.

Nguyệt Hoa Cấm Quang, thần thông《 Nhật Nguyệt Chuyển Linh Kinh 》sau khi tu luyện đến Hóa Thần kỳ mới có thể nắm giữ, có thể giam cầm bảo vật hoặc kẻ địch phạm vi nhất định, phạm vi cụ thể xem tu vi mà quyết định. Ông lão áo bào vàng chạm vào Nguyệt Hoa Cấm Quang, cảm giác như lâm vào trong vũng bùn.

Vương Dương Thắng xoay người, nắm tay phải nở rộ hào quang vàng kim, đánh ra một quyền.

Một tiếng vang trầm cất lên, ông lão áo bào vàng bay ngược ra ngoài, nện mạnh ở trên vách đá, phun ra một ngụm máu tươi lớn. Một cái bánh xe hai màu bắn nhanh đến, nháy mắt đã đến trước mặt lão. Hai tay lão giao nhau chắn về phía trước, thân hình phình to không chỉ một vòng.

Hét thảm một tiếng, ông lão áo bào vàng chặn được bánh xe hai màu, một ngọn lửa màu vàng kim bao phủ thân thể lão, lão phát ra một đợt tiếng kêu thảm thiết thê lương, thân thể toát ra mùi cháy khét.

“Chém!”

Vương Dương Thắng và Lưu Ngọc Sương đồng thời quát to, bánh xe hai màu nở rộ linh quang, ông lão áo bào vàng phân thành hai, đổ máu ngay tại chỗ.

Vương Dương Thắng và Lưu Ngọc Sương chẳng những có thể thi triển thuật hợp kích, bảo vật của bọn họ cũng có thể kết hợp một thể, nâng cao uy lực, nguyên bộ công pháp của Trấn Hải cung không làm được một điểm này. Một cái Nguyên Anh nhỏ bé từ trong thi thể bay ra, còn chưa bay ra bao xa, một lá bùa lóe ra hào quang màu bạc bay vút đến, dán ở trên thân Nguyên Anh nhỏ bé. Vẻ mặt Nguyên Anh nhỏ bé uể oải đi, bị Lưu Ngọc Sương thu vào trong một cái hộp ngọc.

Nhìn thấy đồng bạn nhanh như vậy đã bị giết, phụ nhân váy tím cả kinh biến sắc, nàng là biết thần thông của đồng bạn mình, ông lão áo bào vàng là một vị thể tu, thân thể mạnh mẽ, có thể cứng rắn đối kháng thông thiên linh bảo vậy mà nhanh như thế đã bị giết, cái này nói lên bảo vật của Vương Dương Thắng cùng Lưu Ngọc Sương uy lực rất lớn.

Con rối hình người đánh tới một quyền, đánh vào trong khói độc màu tím, truyền ra một tiếng vang trầm, một làn sóng âm màu xanh thổi quét đến, khói độc màu tím theo đó tán loạn, hiện ra một màn hào quang lóe ra ánh sáng tím, ngoài thân phụ nhân váy tím trải rộng linh văn màu tím.

Con rối hình người há mồm, trong miệng có các đốm sáng vàng kim chợt xuất hiện, phun ra một cột sáng màu vàng thô to, đánh lên màn hào quang màu tím, màn hào quang màu tím nhoáng lên một lần rất khẽ, một tiếng xé gió vang lên, một hình Thái Cực thật lớn bắn nhanh đến, chính là Thái Cực Tru Tiên Trảm, ở sau Thái Cực Tru Tiên Trảm, còn có một bánh xe hai màu thật lớn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận