Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3572: Mặt mũi Vương gia (2)

Hắn không tin trên trời sẽ có bánh rơi xuống, Mạnh gia đưa lên một phần lễ trọng, khẳng định có vấn đề.

Mạnh Thiên Hoành không dám giấu diếm, nói theo sự thật: “Lão tổ tông cùng người ta đi tầm bảo, kết quả bị thương nặng mà về...”

Mạnh Hạc Bân cùng hai vị tu sĩ Hóa Thần đi tầm bảo, thật không dễ gì phá vỡ cấm chế, hai bên vì bảo vật đánh nhau to, Mạnh Hạc Bân đả thương hai kẻ địch mạnh, cứng rắn giết ra ngoài vòng vây, bản thân cũng bị thương nặng.

Trong đó một tu sĩ Hóa Thần xuất thân Hắc Mãng đàm Hạ gia, Hạ gia cũng là một gia tộc nhỏ, chỉ có một vị tu sĩ Hóa Thần. Có chút phiền phức là, Lưu gia thông gia của Hạ gia thực lực mạnh mẽ, tu sĩ Hóa Thần có nhiều tới mười lăm người.

Mạnh Hạc Bân lo lắng Mạnh gia bị diệt tộc, bảo Mạnh Thiên Hoành mang theo Thiên Âm Sa tới cửa, hy vọng Vương Công Hổ ra mặt.

Chuyện này cũng không lớn, Vương Công Hổ ra mặt có thể giải quyết, dù sao chưa có tu sĩ Hóa Thần bị giết, giảng hòa mà thôi.

“Chỉ là bảo ta ra mặt hóa giải việc này? Không có yêu cầu khác?”

Vương Công Hổ tiếp tục hỏi.

“Gia tộc chúng ta ngưỡng mộ đại danh Vương gia đã lâu, nguyện ý cống hiến cho Vương gia, mong Vương tiền bối thu lưu.”

Mạnh Thiên Hoành thật cẩn thận nói. Vương Công Hổ ra mặt hóa giải nguy cơ, là trị phần ngọn không trị phần gốc, Mạnh gia mãi không phát triển được, chủ yếu là không có chỗ dựa lớn, mỗi lần bùng nổ xung đột ích lợi với thế lực khác, có tu sĩ Hóa Thần tham gia, Mạnh gia chỉ có thể thoái nhượng.

Sau lưng Vương gia là Trấn Hải cung, tu sĩ Luyện Hư có nhiều tới mấy vị, nếu là có thể ôm Vương gia cái đùi to này, Mạnh gia có lẽ có thể nghênh đón thời kỳ phát triển tốc độ cao.

“Ta không thể phán định lời của ngươi là thật hay giả, trước đưa ta đi Mạnh gia các ngươi, ta muốn sưu hồn đối với lão tổ tông của các ngươi, nếu là đúng như ngươi nói, có thể đáp ứng yêu cầu của ngươi, ta còn có thể cho Mạnh đạo hữu đan dược chữa thương.”

Vương Công Hổ phân phó. Hắn tự nhiên không có khả năng tin lời một phía của Mạnh Thiên Hoành.

Mạnh Thiên Hoành đáp ứng, điều này ở trong dự liệu.

Vương Công Hổ lấy ra pháp bàn đưa tin, dặn dò tộc nhân vài câu, để Thiên Âm Sa ở lại chỗ ở, dẫn theo Mạnh Thiên Hoành rời khỏi Thanh Liên cốc.

...

Hoàng Mai lĩnh Lưu gia truyền thừa hơn năm ngàn năm, từng xuất hiện tu sĩ Luyện Hư, nhưng bây giờ không có tu sĩ Luyện Hư, có mười tám vị tu sĩ Hóa Thần, tuyên bố với bên ngoài có mười lăm vị tu sĩ Hóa Thần, Lưu Đức Hồng là tộc nhân tu vi cao nhất, Hóa Thần hậu kỳ.

Phòng nghị sự, bọn Lưu Đức Hồng hơn mười vị tu sĩ Hóa Thần đang bàn bạc đối sách, sắc mặt bọn họ ngưng trọng.

Một ông lão áo vàng sắc mặt tái nhợt ngồi ở phía dưới nhất, nhíu mày.

“Mạnh gia chỉ có một vị Hóa Thần, trực tiếp ra tay diệt Mạnh gia, mang bảo vật cướp về.”

Một ông lão áo bào xanh mặt tròn mắt to mặt lạnh nói, hậu nhân của lão cưới nữ tu sĩ Hạ gia.

“Mạnh gia phát triển nhiều năm, ai biết có hậu thủ hoặc chỗ dựa hay không? Có thể diệt Mạnh gia, không thể giơ cờ hiệu Lưu gia chúng ta.”

“Không sai, nếu không thuê một vị tu sĩ Hóa Thần ra tay, xảy ra chuyện có thể từ chối trách nhiệm.”

...

Tộc lão Lưu gia nhao nhao nghị luận, bọn họ đều đồng ý tiêu diệt Mạnh gia, Mạnh gia quá yếu rồi, tiêu diệt Mạnh gia căn bản không cần có bất cứ sự băn khoăn gì.

Lưu Đức Hồng nhíu mày, đang muốn nói cái gì, một thanh niên áo vàng ngũ quan đoan chính bước nhanh đến, vẻ mặt kích động.

“Lão tổ tông, Vương tiền bối của Thanh Liên Vương gia đến rồi, Mạnh Hạc Bân cũng có mặt.”

Thanh niên áo vàng trịnh trọng nói.

“Thanh Liên Vương gia? Vương gia từ khi nào dính dáng với Mạnh gia?”

Tộc lão Lưu gia cả kinh biến sắc, nhìn nhau.

Bọn họ tự nhiên biết Thanh Liên Vương gia, Vương gia không phải bọn họ có thể trêu chọc.

“Phái người khởi động hộ tộc đại trận, đưa một bộ phận tộc nhân đi. Nếu là Vương gia giết vào, yểm hộ hậu bối trẻ tuổi đào tẩu, tu vi tiến nhanh lại trở về.”

Lưu Đức Hồng phân phó một tiếng, tung người bay ra ngoài.

Ngoài Hoàng Mai lĩnh, một con giao long màu đỏ dài mấy trăm trượng bay ở trên trời, Vương Công Hổ và Mạnh Hạc Bân đứng trên lưng giao long màu đỏ.

Vương Công Hổ chạy tới Mạnh gia, sau khi sưu hồn đối với Mạnh Hạc Bân, xác nhận hắn không nói sai, cũng đáp ứng hỗ trợ giảng hòa.

Không qua bao lâu, mặt đất kịch liệt chớp lên, vô số sương mù màu vàng tuôn ra, linh quang đủ mọi màu sắc sáng lên, che kín một khu vực lớn.

Vương Công Hổ đầu tiên là sửng sốt, rất nhanh đã biết Lưu gia khởi động hộ tộc đại trận, cười nhạt.

Một đạo độn quang từ biển sương mù màu vàng bay ra, chính là Lưu Đức Hồng.

“Lão phu Lưu Đức Hồng, không biết Vương đạo hữu có gì muốn làm sao?”

Lưu Đức Hồng khách khí nói, vẻ mặt khẩn trương.

“Mạnh đạo hữu cùng thông gia Lưu gia các ngươi có chút hiểu lầm, oan gia nên giải không nên kết, Mạnh gia đã đáp ứng cống hiến cho Vương gia chúng ta, chuyện quá khứ cho qua đi! Ý Lưu đạo hữu như thế nào?”

Vương Công Hổ cười mỉm nói.

Lưu Đức Hồng đầu tiên là sửng sốt, thở phào nhẹ nhõm một hơi, hắn còn cho rằng Vương Công Hổ là ra mặt vì Mạnh Hạc Bân, muốn tiêu diệt Lưu gia cơ!

“Không có vấn đề, oan gia nên giải không nên kết. Vương đạo hữu yên tâm, chúng ta tuyệt đối sẽ không tìm Mạnh gia gây phiền toái.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận