Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3375: Cô đọng pháp tướng (1)

Trấn Hải cung truyền thừa đã lâu, gia nghiệp lớn, ba mươi phân linh đan diệu dược kéo dài tuổi thọ không đáng kể chút nào, dù sao tu sĩ Luyện Hư trở lên không dùng tới.

Hắn nhìn ra được, Vương Trường Sinh rất coi trọng tộc nhân nhà mình, nếu không cũng sẽ không thi triển phân hồn hạ giới, còn đòi linh đan diệu dược kéo dài tuổi thọ.

“Vậy thì đa tạ Phương sư huynh rồi, nếu cần ta hỗ trợ, Phương sư huynh cứ mở miệng, ta nhất định cố hết sức.”

Vương Trường Sinh thành khẩn nói. Sau khi đến Huyền Dương giới, Phương Minh rất chiếu cố bọn họ.

“Nếu cần, ta sẽ mở miệng, ngươi trở về đi!”

Phương Minh cười nói.

Vương Trường Sinh cảm ơn lần nữa, thu hồi nhẫn trữ vật, rời khỏi Trấn Hải cung.

...

Vạn Linh môn, núi non hiểm trở vô số kể, có thể nhìn thấy lượng lớn kỳ cầm dị thú.

Một thung lũng ba mặt là núi bao quanh, Công Tôn Ưởng cùng Tôn Thiên Hổ ngồi ở trong một đình đá màu xanh uống trà nói chuyện phiếm.

“Nói như thế, Đông Ly giới, Thiên Lan giới, Băng Hải giới và Thiên Hồ giới bốn giới diện gián tiếp bị Vương gia khống chế, hắn hao phí công phu lớn như vậy, chỉ vì tộc nhân nhà mình phi thăng?”

Tôn Thiên Hổ nghi hoặc nói. Hắn luôn cảm thấy Vương Trường Sinh tốn nhiều công sức hạ giới, tuyệt đối không phải đơn thuần vì giúp tộc nhân phi thăng, nhưng hắn không biết mục đích chân thật của Vương Trường Sinh, muốn nói vì tài nguyên tu tiên quý hiếm, bốn giới diện đều nguyên khí tổn thương nặng, có thể có tài nguyên tu tiên gì quý hiếm? Vương Trường Sinh không thù oán gì với hắn, Tôn Thiên Hổ cũng liền lười suy nghĩ.

“Nhắm chừng là thế! Dù sao hắn xuất thân gia tộc tu tiên, bây giờ lại ở Huyền Dương giới thành lập gia tộc, nhưng con từng hỏi Chung tiên tử, Hư Vân Tinh trên phi linh đại trận nhiều nhất còn có thể sử dụng hai lần, cũng chính là nói, nhiều lắm còn có thể để hai vị tu sĩ Hóa Thần phi thăng Huyền Dương giới. Nếu là không có nhiều Hư Vân Tinh hơn, tu sĩ Hóa Thần của Vương gia không thể phi thăng đến Huyền Dương giới.”

Công Tôn Ưởng giải thích.

“Đó là chuyện Vương gia nên cân nhắc, ngươi một lần này có thể phi thăng Huyền Dương giới, quả thật phải nợ ân tình Vương đạo hữu, nếu không phải hắn nhắc tới ngươi, ta cũng không biết hắn thi triển phân hồn hạ giới.”

Tôn Thiên Hổ trịnh trọng nói.

Công Tôn Ưởng gật gật đầu, nói: “Chờ con tiến vào Luyện Hư kỳ, nhất định phải tới bái phỏng một lần mới được, nhưng nói đi cũng phải nói lại, con rất tò mò khí linh là nhân vật thế nào, lại có thể khiến Thanh Liên tiên lữ Hóa Thần sơ kỳ phi thăng Huyền Dương giới.”

“Ta từng hỏi sư công ngươi, lão nhân gia phán đoán, khí linh ít nhất là tu sĩ Hợp Thể, thậm chí cao hơn, chuyện này về sau nói sau, ngươi tu luyện trước cho tốt, sớm ngày tiến vào Luyện Hư kỳ, đây mới là điều quan trọng nhất.”

Tôn Thiên Hổ dặn dò.

“Vâng, sư phụ.”

Công Tôn Ưởng lập tức đáp ứng, ánh mắt kiên định.



Thanh Liên đảo, một tòa lầu các màu xanh cao chín tầng.

Gian phòng khách nào đó, Liễu Hồng Tuyết ngồi xếp bằng ở trên một tấm bồ đoàn màu đỏ, quanh thân bị một vầng sáng màu đỏ bao phủ, hai mắt nhắm nghiền, hai tay kết ấn.

Một lát sau, một lá bùa truyền âm bay vào.

Liễu Hồng Tuyết tựa như có sự phát hiện, vầng sáng màu đỏ ngoài thân tan đi, mở đôi mắt, nàng tóm lấy bùa truyền âm trước người, năm ngón tay khép lại, bùa truyền âm tự bốc cháy, tiếng Vương Thanh Thành theo đó vang lên: “Liễu tiên tử, ngươi bây giờ có rảnh không? Cha ta muốn gặp ngươi.”

“Vương tiền bối muốn gặp ta?”

Liễu Hồng Tuyết hơi sửng sốt, nàng không dám chậm trễ, vội vàng đứng dậy rời khỏi.

Đi ra khỏi lầu các, nàng nhìn thấy Vương Thanh Thành đứng ở cửa.

“Vương đạo hữu, phiền ngươi dẫn đường.”

Liễu Hồng Tuyết khách khí nói, ăn nhờ ở đậu, nàng tự nhiên không dám tự cao tự đại.

Vương Thanh Thành gật gật đầu, dẫn theo nàng tới Thanh Liên phong.

Vương Trường Sinh ngồi ở trong một đình đá màu xanh, một lần này kiếm được ba mươi phần linh đan diệu dược kéo dài tuổi thọ, có thể cho Liễu Hồng Tuyết hai phần.

Liễu Hồng Tuyết là luyện đan sư bậc năm, cùng Vương Anh Kiệt ở Man hoang chi địa cùng chung hoạn nạn mấy trăm năm, Vương Trường Sinh tính tác hợp bọn họ.

“Vãn bối bái kiến Vương tiền bối.”

Liễu Hồng Tuyết khom mình hành lễ, trong lòng thấp thỏm bất an.

Theo nàng tìm hiểu được tin tức, Trấn Hải cung là tông môn Nhân tộc cầm cờ đi trước của Huyền Linh đại lục, Vương Trường Sinh xuất thân Trấn Hải cung, chưa chắc sẽ để ý nàng.

“Ta nghe nói, ngươi cùng Anh Kiệt lưu lạc Man hoang chi địa, nhiều lần cứu Anh Kiệt, ngươi nếu không chê, về sau cứ ở lại Vương gia chúng ta, chúng ta cho ngươi cung cấp tài nguyên tu tiên cùng công pháp tu luyện, ngươi làm việc cho Vương gia chúng ta, như thế nào?”

Vương Trường Sinh vẻ mặt ôn hoà hỏi.

“Vãn bối bằng lòng. Nói tới, nếu không phải Vương đạo hữu ra tay giúp đỡ, vãn bối đã mất mạng.”

Liễu Hồng Tuyết cảm kích nói, nàng bây giờ cũng không có nơi tốt hơn để đi.

“Anh Kiệt trước khi bế quan, từng đề cập với ta một yêu cầu, hy vọng ta cho ngươi một viên Trường Sinh Bảo Đan, xem ở trên phần ngươi từng cứu hắn nhiều lần, viên Trường Sinh Bảo Đan này cho ngươi, còn có một lọ Tẩy Trần Đan.”

Vương Trường Sinh lấy ra một hộp ngọc màu xanh cùng một bình sứ màu xanh, đưa cho Liễu Hồng Tuyết.

Vương Anh Kiệt đương nhiên chưa từng nói, nhưng Vương Trường Sinh muốn tác hợp bọn họ mà thôi.

Liễu Hồng Tuyết hơi sửng sốt, có chút xấu hổ nói: “Vương đạo hữu đã tặng vãn bối một viên Trường Sinh Bảo Đan.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận