Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6092: Diệp Phù Sinh (2)

“Vâng, gia chủ.”

Vương Xương Lạc đáp ứng, dẫn theo Diệp Phù Sinh rời khỏi.

Vương Vĩnh Thiên lấy ra một tấm pháp bàn màu vàng, đánh vào một đạo pháp quyết, tiếng của Vương Mạnh Bân vang lên: “Gia chủ, lão tổ tông ở Thanh Liên đảo không?”

“Có ạ! Làm sao vậy?”

Vương Vĩnh Thiên hơi sửng sốt.

“Có là được, không có việc gì, chúng ta kiếm được một ít thứ tốt, đưa về cho lão tổ tông.”

Vương Mạnh Bân nói xong lời này, chặt đứt liên hệ.

Vương Thanh Phong, Diệp Hải Đường và Vương Mạnh Bân đứng ở trên không Thanh Liên phong, phía dưới là một biển sương mù màu xanh, không thấy rõ tình huống bên trong.

Sương mù màu xanh quay cuồng, hiện ra một tòa trang viên diện tích rộng lớn, Vương Trường Sinh ngồi ở trong một tòa đình đá màu xanh.

“Thanh Phong, các con vào đi!”

Vương Trường Sinh nói.

Hắn đang bế quan tìm hiểu pháp tắc, không ngờ Vương Thanh Phong phát cho hắn một lá bùa truyền âm, Vương Dương xem xét tin tức của bùa truyền âm, lúc này mới thông báo Vương Trường Sinh. Trong lúc Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên bế quan, linh thú bọn họ thay phiên trực, có chuyện trọng đại mới có thể thông báo bọn họ.

Ba người bọn Vương Thanh Phong bay tới đáp ở trước mặt Vương Trường Sinh, lấy ra một cái hộp ngọc màu đỏ tinh xảo, đưa cho Vương Trường Sinh.

“Cha, đây là đồ vật thất ca, Hải Đường cùng Anh Kiệt bọn họ ở một chỗ cổ mộ đạt được.”

Vương Thanh Phong nói.

“Cổ mộ!”

Vương Trường Sinh tiếp nhận hộp ngọc màu đỏ, mở ra hộp ngọc, bên trong có một tấm lệnh bài màu vàng cùng một tấm ngọc giản màu đen.

“Kim Lân Lệnh!”

Trong mắt Vương Trường Sinh hiện lên một chút kinh ngạc, cầm ngọc giản lên, thần thức chìm vào trong đó, hít vào một ngụm khí lạnh.

“Đạo thuật Trấn Hồn Khúc!”

Vẻ mặt Vương Trường Sinh trở nên kích động.

Hắn từng thi triển đạo thuật, biết uy lực của đạo thuật.

Trấn Hồn Khúc là đạo thuật công kích phạm vi lớn, cần âm tu nắm giữ Thần Hồn pháp tắc mới có thể gảy, Uông Như Yên vừa lúc thích hợp.

Không được hoàn mỹ là, bọn họ không có vật bổn nguyên.

“Thất ca bảo ba người bọn con tự mình hộ tống trở về, sợ xảy ra sai lầm, tự tay giao tới trên tay ngài, bọn con cũng an tâm rồi. Đúng rồi, còn có thi thể hỗn độn thú bảy màu.”

Vương Thanh Phong cười nói, hắn lấy ra một cái vòng tay trữ vật màu xanh, đưa cho Vương Trường Sinh.

“Thi thể hỗn độn thú bảy màu?”

Đôi mắt Vương Trường Sinh sáng ngời, phen này trung phẩm Diệt Tiên Tiễn có rồi.

“Hỗn Độn đại lục không có việc gì chứ? Hỗn độn thú công thành không?”

Vương Trường Sinh hỏi. Tính toán thời gian, Hỗn Độn đại lục xấp xỉ sắp bùng nổ hỗn độn thú triều rồi.

“Không có việc gì, lúc chúng cháu trở về, chưa bùng nổ hỗn độn thú triều.”

Diệp Hải Đường nói.

“Các con một đường vất vả rồi, nghỉ ngơi cho tốt.”

Vương Trường Sinh nói chuyện phiếm với bọn họ một lát, bọn họ trở về nghỉ ngơi.

“Kim Lân Lệnh!”

Vương Trường Sinh cầm Kim Lân Lệnh, lẩm bẩm.

Kim Lân lão nhân thành danh nhiều năm, có Kim Lân Lệnh, có thể mời hắn bói toán một lần.

Hắn lấy ra một tấm pháp bàn lóe ra hào quang màu lam, đánh vào một đạo pháp quyết, hỏi: “Vĩnh Thiên, Mộ Dung gia cùng Tiền gia có gì dị động không?”

“Không có. Đúng rồi, lão tổ tông, Thượng Quan gia Thiên Hỏa hải vực phái người đưa tin, Thiên Khôi Thần Quân ra ngoài làm việc, thân tử đạo tiêu rồi.”

Vương Vĩnh Thiên nói.

“Thân tử đạo tiêu? Tu sĩ Thượng Quan gia tận mắt nhìn thấy?”

Vương Trường Sinh nghi hoặc nói, hắn và Thượng Quan gia không có xung đột gì, Thượng Quan gia không cần thiết lừa hắn nhỉ?

“Không có, Thiên Khôi Thần Quân để lại một ngọn bản mạng hồn đăng ở Thượng Quan gia, bản mạng hồn đăng tắt, hắn tự nhiên là đã chết.”

Vương Vĩnh Thiên nói.

Bắc Hải tiên vực diện tích rộng lớn, tu sĩ Kim Tiên chết cũng không kỳ quái.

“Ta biết rồi. Đúng rồi, phái người điều tra một phen điểm dừng chân của Kim Lân lão nhân.”

Vương Trường Sinh phân phó.

Có Thiên Khôi Thần Quân cái ví dụ này, hắn vẫn là mau chóng tìm được Kim Lân lão nhân, bói toán giúp hắn một lần, nếu không Kim Lân lão nhân chết rồi, liền không có cách nào xem bói giúp hắn nữa.

“Vâng, lão tổ tông.”

Vương Vĩnh Thiên đáp ứng.

Vương Trường Sinh đi vào một gian mật thất, Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh lơ lửng ở trên không pháp trận.

Hắn bấm pháp quyết, Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh bay về phía hắn, dừng ở trước mặt hắn.

Hắn lấy ra thi thể hỗn độn thú bảy màu, cắt da thú, thu thập tinh huyết cùng răng.

Hắn há mồm phun ra một ngọn lửa màu lam tuyết, rơi ở đáy Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh. Lưu Ly Băng Diễm đã là tiên diễm bậc hai, hiệu suất luyện khí đề cao trên diện rộng. Hắn ném răng hỗn độn thú vào trong Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh, đậy nắp đỉnh.

Uy lực trung phẩm Diệt Tiên Tiễn mạnh hơn trung phẩm Diệt Tiên Pháo nhiều, phạm vi sát thương cũng rất rộng.

Gia tộc có một mũi trung phẩm Diệt Tiên Tiễn mà nói, cho dù Mộ Dung gia và Tiền gia phát động chiến sự, Vương gia cũng có thể ứng đối.

Hắn muốn mời Kim Lân lão nhân bói toán, đầu tiên cần tìm được Kim Lân lão nhân, loại chuyện này giao cho tiểu bối đi làm là được rồi.

...

Xích Yến phường thị, trên đường người đến người đi, tiếng ồn ào không ngừng bên tai.

Một tòa trang viên yên tĩnh, Mộ Dung Ngọc Tuyết đang nói cái gì với Mộ Dung Vân Phong.

“Bán cho chúng ta một ít hạ phẩm Diệt Tiên Tiễn? Ngũ Tiên môn sẽ tốt bụng như vậy?”

Mộ Dung Vân Phong nhíu mày nói.

Tào gia và Ngũ Tiên môn là quan hệ cạnh tranh, Mộ Dung gia lệ thuộc Tào gia, đi lại quá gần gũi với Ngũ Tiên môn không phải chuyện gì tốt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận