Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4932: Tộc nhân tiên giới liên hệ Diệp gia (1)

Long Thanh Phong và Vương Đạo Phong ra ngoài làm việc, lúc đi ngang qua nơi nào đó, đụng tới một đội con cháu Tô gia gặp Thất Thải Phệ Hồn Chu bậc sáu đuổi giết, Tô Bình Minh cũng ở bên trong.

Về sau thường xuyên qua lại, hai bên cũng liền trở nên quen thuộc.

Trải qua hơn ngàn năm phát triển, Vương Tú Khôn đã thành lập ba mạng lưới tình báo, phát triển một ít cơ sở ngầm, xây dựng một cái thế lực nhỏ Huyền Linh hội, chủ yếu phụ trách thăm dò tình báo, có tiền có thể sai khiến ma quỷ, chỉ cần chịu đập linh thạch, là có tu sĩ cống hiến cho bọn họ.

Ngoài ra, hắn cũng quen biết một ít kẻ buôn tình báo, mua tình báo từ bọn họ.

“Thiên Ly cốc tầm bảo! Tô gia đã mời, vậy ta liền đi một chuyến đi! Như Ý cùng Long tiểu hữu đâu?” Vương Thanh Sơn hỏi tình huống Vương Như Ý cùng Long Thanh Phong.

“Bọn họ trước đó không lâu lục tục bế quan, không biết khi nào mới xuất quan.” Vương Tú Khôn trả lời theo sự thật.

“Vậy các ngươi theo ta đi một chuyến đi! Đại thọ của Tô gia lão tổ mời không ít thế lực, các ngươi kết giao nhiều tu sĩ Luyện Hư một chút, để tiện ngày sau làm việc.” Vương Thanh Sơn phân phó.

“Vâng, Thanh Sơn lão tổ.” Vương Tú Khôn và Vương Đạo Phong lập tức đáp ứng, vẻ mặt kích động.

”Đúng rồi, Thanh Bạch đâu?”

Vương Thanh Sơn hỏi tình huống Vương Thanh Bạch.

“Thanh Bạch lão tổ trước đó từng đến tìm ngài, biết được ngài đang bế quan tu luyện, hắn liền rời khỏi, chưa nói đi đâu, nếu không chúng ta liên hệ một phen tộc nhân khác hỏi một chút?”

Vương Tú Khôn xin chỉ thị.

Vương Thanh Bạch dẫn theo mấy tộc nhân hoạt động ở một phường thị lớn khác, phụ trách tìm hiểu tình báo cùng thu thập tài nguyên tu tiên, như vậy hiệu suất càng cao hơn.

“Cái đó thì không cần! Các ngươi chuẩn bị một phen, theo ta tới Tô gia chúc thọ đi!” Vương Thanh Sơn phân phó.

Lấy thực lực của Vương Thanh Bạch, kẻ địch bình thường có thể ứng phó được, vô duyên vô cớ, Vương Thanh Bạch sẽ không trêu chọc kẻ địch mạnh, hẳn là không phải việc gì lớn, bằng không Vương Thanh Bạch sẽ đánh một tiếng với hắn.

“Vâng, Thanh Sơn lão tổ.”

Vương Tú Khôn và Vương Đạo Phong đáp ứng, đi xuống chuẩn bị.

...

Băng Phách sơn mạch ở góc đông bắc của Bắc Hàn Băng Nguyên, nơi này là tổ địa của chân linh thế gia Diệp gia, quanh năm bị tuyết đọng bao trùm, nhiệt độ thấp đến dọa người.

Một đội tu sĩ Diệp gia đang tuần tra, dưới thân của bọn họ đều có một con sư tử khổng lồ toàn thân màu trắng, sư tử khổng lồ lưng mọc hai cánh, thấp nhất cũng bậc năm.

Cầm đầu là một thanh niên áo trắng ngọc thụ lâm phong, xem khí tức của hắn, rõ ràng là tu sĩ Luyện Hư hậu kỳ.

Diệp gia là bá chủ hoàn toàn xứng đáng của Bắc Hàn Băng Nguyên, Bắc Hàn Băng Nguyên không có thế lực nào dám chủ động trêu chọc Diệp gia, càng không cần phải nói tập kích Băng Phách sơn mạch, tu sĩ Diệp gia vẻ mặt thoải mái.

Một đạo độn quang màu vàng óng xuất hiện ở phía chân trời xa xa, tốc độ rất nhanh.

“Có tộc lão đã trở lại.”

Thanh niên áo trắng mở miệng nói.

Không qua bao lâu, độn quang màu vàng ngừng lại, rõ ràng là một tòa cung điện kim bích huy hoàng, trên bảng hiệu viết ba chữ to “Tuyền Cơ điện”.

Đám người Vương Trường Sinh đứng ở cửa Tuyền Cơ điện, vẻ mặt khác nhau.

Vẻ mặt Tứ Hải Chân Quân kích động, hắn hoàn toàn không ngờ, mình có một ngày có thể đến tổ địa chân linh thế gia Diệp gia.

Diệp Tuyền Cơ dẫn theo bọn họ rời khỏi Huyền Quang đại lục, băng qua hải vực, mạnh mẽ trưng dụng truyền tống trận cỡ lớn của nhiều dị tộc, tiết kiệm không ít thời gian.

Diệp Tuyền Cơ tương đối cường thế, trực tiếp đi hang ổ dị tộc, luận bàn với dị tộc Đại Thừa, đánh bại dị tộc Đại Thừa, cho một vài thứ làm phí dụng sử dụng truyền tống trận, mượn truyền tống trận cỡ lớn của đối phương chạy đi.

Nếu không phải như thế, bọn họ cũng sẽ không tốn hơn một ngàn năm đã chạy tới Bắc Hàn Băng Nguyên.

“Người tới là ai?”

Thanh niên áo trắng trầm giọng nói.

“Diệp Tuyền Cơ, ngươi đi nói cho các tộc lão kia, Diệp Tuyền Cơ ta đã trở lại.”

Tiếng Diệp Tuyền Cơ từ Tuyền Cơ điện truyền ra.

Thân thể của nàng đã bị hủy diệt, tộc nhân không nhận ra nàng, muốn đi vào Băng Phách sơn mạch cũng không dễ dàng.

Thanh niên áo trắng nghe được ba chữ “Diệp Tuyền Cơ”, ngây cả người, hắn đối với cái tên này cũng không xa lạ, toàn bộ tộc nhân Diệp gia đều từng nghe nói Diệp Tuyền Cơ.

Hắn vội vàng lấy ra một tấm pháp bàn lóe ra hào quang màu trắng, đánh vào một pháp quyết, múa máy một phen.

“Cung nghênh Tuyền Cơ lão tổ về nhà.”

Thanh niên áo trắng khách khí nói.

Không ai dám đến tổ địa Diệp gia giả mạo Diệp Tuyền Cơ, đó là tìm chết.

“Cung nghênh Tuyền Cơ lão tổ về nhà.”

Tộc nhân Diệp gia trăm miệng một lời, thanh âm quanh quẩn không dứt ở phạm vi vạn dặm.

Đám người Vương Trường Sinh trợn mắt há hốc mồm, Diệp Tuyền Cơ ở Diệp gia được coi trọng như vậy?

Một lát sau, mười mấy đạo độn quang từ trong dãy núi bay ra, dừng lại, độn quang thu liễm, hiện ra bóng người mười mấy tu sĩ Hợp Thể, cầm đầu là một thiếu phụ váy trắng dáng người thướt tha.

Diệp Nhược Tuyết, gia chủ Diệp gia, Hợp Thể hậu kỳ.

“Cung nghênh Tuyền Cơ lão tổ về nhà, Ngọc Hoàn lão tổ đã ở từ đường chờ lâu rồi.”

Diệp Nhược Tuyết cung kính nói.

“Không cần thẩm tra thân phận của ta sao? Cứ như vậy để ta đi vào?”

Diệp Tuyền Cơ từ Tuyền Cơ điện đi ra, vẻ mặt lạnh nhạt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận