Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5768: Bẫy

Trận pháp bị phá, đám người Vương Thanh Linh ùn ùn ra tay đối phó đám người Phú Diễm.

Hư không trên đỉnh đầu Phú Diễm nổi lên dao động, một cái long trảo lóe ra hào quang màu trắng hiện ra, bổ về phía đầu Phú Diễm.

Phú Diễm phản ứng rất nhanh, ngoài thân chợt hiện ra vô số phù văn màu đỏ, trào ra một ngọn lửa màu đỏ.

Long trảo màu trắng vỗ lên trên thân hắn, thân thể hắn hóa thành ngọn lửa hừng hực biến mất.

Một tràng tiếng thú rống trầm thấp vang lên, một đàn dị thú từ trên đảo bay ra, đầu hổ thân sư tử cánh chim, Chân Tiên kỳ đã có nhiều tới bảy con.

Những dị thú này lao về phía đám người Vương Thanh Linh, Vương Thanh Linh bấm pháp quyết, ngoài thân nở rộ linh quang, mơ hồ có thể nhìn thấy một ít thú ảnh.

Một trận cuồng phong thổi qua, một con dị thú xuất hiện ở phía sau Vương Thanh Linh, trong mắt lộ ra hung quang, một đôi móng vuốt sư tử chộp thẳng về phía đầu Vương Thanh Linh.

Vương Thanh Linh phản ứng rất nhanh, vỗ Huyền Quy Ngọc Bội bên hông, một màn hào quang màu xanh theo đó hiện lên, bao phủ toàn thân, mặt ngoài màn hào quang màu xanh có một hình huyền quy.

Cùng lúc đó, ngoài thân Vương Thanh Linh nở rộ ra một quầng sáng màu trắng, hư không nhanh chóng kết băng, Băng pháp tắc.

Hai móng vuốt dị thú bị màn hào quang màu xanh chặn lại, thân thể nó va chạm vào quầng sáng màu trắng, nháy mắt kết băng, nhưng rất nhanh, ngoài thân dị thú trào ra một mảng lớn ngọn lửa màu đỏ, tầng băng hòa tan.

Vương Thanh Linh xoay người, tay phải hướng về dị thú vỗ một phát vào hư không, một bàn tay khổng lồ lóe ra linh quang chợt lóe lên, mặt ngoài bàn tay khổng lồ có thể nhìn thấy một ít thú ảnh.

Bàn tay khổng lồ vỗ lên trên thân dị thú, truyền ra một tiếng vang trầm nặng, dị thú bay ngược ra ngoài, ngoài thân nở rộ hào quang màu đỏ, hóa thành một thanh niên áo đỏ thân hình cao lớn, trên lưng mọc một đôi cánh thịt màu đỏ.

Vương Thanh Linh bấm pháp quyết, một hư ảnh nữ tử khổng lồ xuất hiện ở hư không trên đỉnh đầu, ngoài thân hư ảnh nữ tử có thể nhìn thấy một ít thú ảnh.

“Trấn!”

Hư ảnh nữ tử quát khẽ một tiếng, thanh âm giống như có lực lượng kỳ lạ nào đó, yêu thú hóa hình Chân Tiên kỳ bọn thanh niên áo đỏ cảm giác rất áp lực, trong lòng sinh ra một cảm giác thuận theo, nhịn không được muốn phục tùng mệnh lệnh.

Yêu thú dưới Chân Tiên đều phủ phục dưới đất, thân thể run bần bật.

Đây là độc môn thần thông Trấn Yêu Hống《 Vạn Thú Tiên Kinh 》 mang theo, chuyên môn nhằm vào yêu thú.

Thanh niên áo đỏ vội vàng vận chuyển yêu lực, rất nhanh khôi phục bình thường.

Hắn vừa khôi phục bình thường, một quầng sáng vàng óng thổi quét đến, lướt qua thân thể hắn.

Một thanh âm nữ tử ngọt ngào ghé vào tai hắn vang lên: “Dám ra tay với chủ nhân ta, sống lâu ngại phiền rồi, vẫn là chịu chết đi!”

Thanh niên áo đỏ cảm giác đầu váng mắt hoa, một cơn mệt mỏi mãnh liệt thổi quét đến, mí mắt đánh nhau, buồn ngủ.

Mộng pháp tắc!

Một luồng hào quang màu trắng từ trên trời giáng xuống, bao phủ thân thể thanh niên áo đỏ, thân thể hắn nhanh chóng kết băng, bị hào quang màu trắng cuốn vào trong miệng Vương Thanh Bạch không thấy nữa.

Phú Diễm cả kinh biến sắc, hắn không ngờ linh thú của Vương Thanh Linh lợi hại như vậy.

Một tiếng xé gió vang lên, một cây lang nha bổng lóe ra hào quang màu vàng từ trên trời giáng xuống, đập về phía Phú Diễm, đồng thời mặt đất vỡ tung ra, vô số hạt cát màu vàng phóng lên trời, hóa thành những mũi tên cát màu vàng, lao thẳng đến Phú Diễm.

Phú Diễm muốn tránh đi, một trọng lực mạnh mẽ theo đó xuất hiện, Trọng Lực pháp tắc.

Thân thể hắn không chịu khống chế rơi về phía mặt đất, ngoài thân hắn nở rộ hào quang màu đỏ, một màn hào quang màu đỏ theo đó hiện lên.

Hắn há mồm phun ra chín cây cờ phướn lóe ra hào quang màu đỏ, sau khi vòng quanh hắn bay lượn một vòng, trào ra một mảng lớn ngọn lửa màu đỏ, bảo vệ hắn, đồng thời triệu ra một tấm khiên màu đỏ, che ở trước người.

Mũi tên cát màu vàng nhập vào trong ngọn lửa màu đỏ, giống như bùn rơi vào biển lớn.

Lang nha bổng màu vàng nện lên tấm khiên màu đỏ, tấm khiên màu đỏ bay ngược đi, đập thật mạnh ở trên người hắn, hắn theo đó bay ngược ra ngoài.

Trên trời đổ mưa to, giọt mưa màu tím to bằng hạt đậu trút xuống, lục tục rơi trên tấm khiên màu đỏ, tấm khiên màu đỏ bốc lên một làn khói, linh quang ảm đạm xuống.

Một tiếng xé gió vang lên, một đạo hào quang màu tím bắn đến, đánh lên tấm khiên màu đỏ, tấm khiên màu đỏ nhoáng lên một cái, có thêm một lỗ thủng to bằng ngón tay.

Giọt mưa màu tím thoáng mơ hồ, ùn ùn hóa thành những cây trường mâu màu tím, lao thẳng đến Phú Diễm.

Phú Diễm muốn tránh đi, một quầng sáng màu vàng thổi quét qua, lướt qua hộ thể linh quang của hắn.

Hắn nhịn không được ngáp một cái, đầu váng mắt hoa, cảm giác một cơn mệt mỏi mãnh liệt thổi quét đến, mí mắt muốn nhắm lại.

Phú Diễm nghĩ tới cái gì, trong lòng thầm kêu không ổn, lại đã muộn, từng cây trường mâu màu tím lục tục đánh lên tấm khiên màu đỏ. Một tràng tiếng vang trầm đục qua đi, tấm khiên màu đỏ thủng trăm ngàn lỗ, trường mâu màu tím dày đặc xuyên thủng hộ thể linh quang của Phú Diễm, thân thể lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được hóa thành một vũng máu.

Một cái Nguyên Anh nhỏ vừa rời cơ thể, nhanh chóng bành trướng lên, một cái bình ngọc màu trắng hiện ra.

Ầm ầm ầm, Nguyên Anh nhỏ tự bạo, một mảng linh quang màu đỏ thật lớn phóng lên trời, cực kỳ bắt mắt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận