Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4788: Xuyên Minh rời khỏi Huyền Linh đại lục

“Đúng rồi, Vương đạo hữu, mấy chục năm trước, chủng tộc phụ thuộc Ngân Sa nhất tộc cùng Kim Lân nhất tộc liên thủ công kích Vương gia các ngươi, nhưng phu nhân ngươi ứng đối thích đáng, đã đánh đuổi bọn họ, tổn thất không lớn, hậu bối của ngươi Tử Tiêu Chân Nhân cùng Phách Đao Chân Quân công hãm hang ổ Tuyết Bạng nhất tộc, tiêu diệt Tuyết Bạng nhất tộc.”

Tần Ngọc Phượng nhớ tới cái gì, mở miệng nói.

Nếu năm đó chiến sự mở rộng, Huyền Thanh phái khẳng định sẽ phái người chi viện, chẳng qua không có xung đột ích lợi trọng đại gì, Ngân Sa nhất tộc cùng Kim Lân nhất tộc chưa mở rộng chiến sự, dừng tay ở đó.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, chưa nói gì.

“Vương đạo hữu, thực lực Vương gia các ngươi càng ngày càng mạnh, chúc mừng nha!”

Trịnh Thiên Hồng cười chúc mừng.

Lưu Thiến khẽ nhíu lông mày lá liễu, chưa nói gì.

Không bao lâu, một đệ tử Huyền Thanh phái đi vào, cầm trên tay bốn cái nhẫn trữ vật màu sắc khác nhau, truyền âm cho Tần Ngọc Phượng.

Tần Ngọc Phượng chia bốn cái nhẫn trữ vật màu sắc khác nhau cho bốn người bọn Vương Trường Sinh, bọn họ sau khi xác nhận không có sai lầm, hài lòng nhận lấy.

“Các ngươi vất vả rồi, có thể ở lại Huyền Thanh phái chúng ta một đoạn thời gian, nếu sốt ruột trở về, chúng ta cũng sẽ không ngăn trở, nhưng ta hy vọng các ngươi giữ bí mật, đừng tiết lộ ra ngoài.”

Tần Ngọc Phượng nhắc nhở.

Bốn người bọn Vương Trường Sinh đáp ứng, lục tục rời khỏi.

Về tới chỗ ở, Vương Trường Sinh triệu tập tộc nhân, trầm giọng nói: “Được rồi, nhiệm vụ của chúng ta đã hoàn thành, cũng tới lúc rời khỏi rồi.”

Lâm Thiên Long cũng không tính ở lâu, theo đoàn người Vương Trường Sinh cùng nhau rời khỏi Huyền Thanh phái.

...

Thanh Liên đảo, Thanh Liên phong.

Uông Như Yên ngồi ở trong đình đá, năm người Vương Xuyên Minh, Vương Dương Thắng, Lưu Ngọc Sương, Vương Tú Linh cùng Vương Tú Lung đứng ở trước mặt của nàng, bọn họ sắc mặt ngưng trọng.

“Xuyên Minh, ngươi dẫn bọn họ đi Thanh Ly hải vực đi! Thôi Dao đã chui vào trong Vu tộc, gia tộc chúng ta ở bên đó thực lực không mạnh, các ngươi làm việc cẩn thận một chút.”

Uông Như Yên dặn dò.

Bốn người bọn Vương Dương Thắng là nhân tài mới xuất hiện của Vương gia, đặc biệt Vương Dương Thắng và Lưu Ngọc Sương, bọn họ nắm giữ thuật hợp kích, thực lực còn ở trên Vương Tú Linh cùng Vương Tú Lung.

Ám đường có bốn người bọn họ gia nhập, thực lực sẽ càng mạnh, khó bảo đảm Vương Xuyên Minh sẽ không làm ra chuyện càng thêm khác người.

Vương gia ở Thanh Ly hải vực không có tu sĩ Hợp Thể, Vương Xuyên Minh gây họa lớn, gia tộc không có cách nào chùi đít giúp hắn.

“Vâng, lão tổ tông.”

Năm người bọn Vương Xuyên Minh đáp ứng.

“Kim Ô đảo Lý gia tính thông gia với chúng ta, ta tính để Như Hinh gả cho Lý Thanh Minh đường đệ của Lý Thanh Hoan, không phải vấn đề quá khó giải quyết, có thể mời Lý gia giúp đỡ. Thanh Sơn cứu Lý Vân Dao cùng Lý Thiên Hà, ân tình không nhỏ, nhưng các ngươi nếu gây ra phiền toái quá lớn, Lý gia chưa chắc sẽ hỗ trợ.”

Uông Như Yên dặn dò.

Lý Vân Dao cảm kích ân cứu mạng của Vương Thanh Sơn, đề xuất thông gia, Vương Thanh Sơn chưa lập tức đáp ứng, trở về nói cho Uông Như Yên.

Lý Thanh Hoan ngày xưa từng cứu Vương Anh Kiệt cùng Liễu Hồng Tuyết, bây giờ Vương Thanh Sơn cứu Lý Vân Dao cùng Lý Thiên Hà, hai nhà giao tình không cạn, Uông Như Yên đồng ý thông gia với Lý gia.

Như vậy, Vương gia ở Thanh Ly hải vực làm việc thuận tiện hơn rất nhiều, mà Lý gia ở Huyền Linh đại lục cũng có thể đạt được không ít tiện lợi, đây là thắng lợi cho cả đôi bên.

Đương nhiên, trọng tâm phát triển của Vương gia vẫn là ở Huyền Linh đại lục.

Vương Như Hinh là hậu nhân của Vương Điển Long, trước mắt là Hóa Thần sơ kỳ. Vốn Vương Trường Sinh là để Vương Điển Long cùng Phùng Nguyệt Thấm làm người hộ đạo của Vương Ngọc Lam, không ngờ bọn họ bị hại.

Gia tộc sẽ từ trong hậu nhân của bọn họ chọn lựa ra ba người trọng điểm bồi dưỡng, Kim Ô đảo Lý gia ở Thanh Ly hải vực thực lực không kém, Vương Như Hinh gả vào Lý gia cũng không tính là ủy khuất nàng.

“Cháu ghi nhớ lão tổ tông dạy bảo.”

Năm người bọn Vương Xuyên Minh lập tức đáp ứng, vẻ mặt nghiêm nghị.

“Xuyên Minh lưu lại, đám người Dương Thắng lui xuống.”

Uông Như Yên phân phó.

Bốn người bọn Vương Dương Thắng đáp một tiếng, khom người lui ra.

Uông Như Yên lấy ra một cái hộp ngọc màu xanh tinh xảo đẹp đẽ, đưa cho Vương Xuyên Minh, nói: “Trong này có một tấm Thiên Cương Thần Lôi Phù cùng một tấm Huyền Thủy Giáp Nguyên Phù, ngươi nhận lấy phòng thân đi! Gia tộc vĩnh viễn là hậu thuẫn của ngươi, nhưng ngươi về sau làm việc làm sạch sẽ một chút, gia tộc không phải mỗi lần đều có thể chùi đít giúp ngươi.”

Nếu không phải Vương Xuyên Minh kiếm được Cửu Thải Thần Nê, đám người Vương Nhất Đao độ thất cửu lôi kiếp cũng sẽ không nhẹ nhàng như vậy. Ngoài ra, 《 Vạn Hải Tiên Kinh 》 cũng là Vương Xuyên Minh mang ra, công lao của hắn rất lớn.

Vương Xuyên Minh quá giỏi gây họa rồi, phái hắn đi Thanh Ly hải vực đối với gia tộc tương đối tốt hơn.

Đến Thanh Ly hải vực, Vương Xuyên Minh chính là thủ lãnh, lại thêm bốn người Vương Dương Thắng, gan hắn nói không chừng sẽ lớn hơn nữa, không chừng sẽ gây ra họa lớn gì, Uông Như Yên cố ý cho hắn hai tấm phù triện bậc bảy phòng thân.

“Đa tạ lão tổ tông.”

Vương Xuyên Minh cảm ơn một tiếng, hai tay tiếp nhận hộp ngọc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận