Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6824: Càn Khôn Đạo Tổ (2)

“Ta bây giờ đi thôi diễn!”

Vương Thu Lâm thu hồi nắp lò, xoay người rời khỏi.

“Vương đạo hữu, Vương gia các ngươi nhân tài đông đúc, thực làm người ta hâm mộ nha! Bên ngoài cũng truyền khắp nơi rồi, nói Vương tiểu hữu nắm giữ Vận Mệnh pháp tắc.”

Vẻ mặt Kim Hưu Tiên Quân đầy hâm mộ.

“Nghe nhầm đồn bậy mà thôi, Vận Mệnh pháp tắc nào có dễ dàng nắm giữ như vậy. Kim đạo hữu, ta nghe nói Càn Khôn Đạo Tổ để lại đạo tràng, ngươi là phát hiện đạo tràng của Càn Khôn Đạo Tổ?”

Vương Trường Sinh dời đi đề tài.

“Vương đạo hữu thực biết nói giỡn, chúng ta nếu phát hiện đạo tràng của Càn Khôn Đạo Tổ, không quan hệ với Càn Khôn Đỉnh, bảo vật này bị hắn tặng cho đệ tử.”



Kim Hưu Tiên Quân phủ nhận.

Vương Trường Sinh mỉm cười, tự nhiên không tin.

“Đúng rồi, ta nghe nói Vương đạo hữu đạt được cực phẩm tiên khí luyện vào Hồng Mông linh bảo!”

Kim Hưu Tiên Quân tựa cười mà không cười nói.

Vương Trường Sinh khinh miệt cười, nói: “Lời đồn mà thôi, thật sự có loại bảo vật đó, Vương mỗ cũng không cần Thái Huyền Ngọc Chi Đan, đến cửa các thế lực lớn đi dạo vài vòng, còn sợ không có Thái Huyền Ngọc Chi Đan?”

Cực phẩm tiên khí luyện vào Hồng Mông linh bảo, Đạo Tổ cũng sẽ động lòng.

Vương Trường Sinh cũng không biết là kẻ thù nào phát ra lời đồn, hắn cũng không để bụng, nay đã khác xưa, người khác muốn đối phó bọn họ, cũng phải cân nhắc đôi chút.

“Cái này cũng đúng, lời đồn dừng lại trước mặt trí giả, Càn Khôn Đạo Tổ cũng thế, Kim mỗ hy vọng Vương đạo hữu đừng nói lung tung khắp nơi!”

Kim Hưu Tiên Quân nghiêm mặt nói.

“Việc Thu Lâm hỗ trợ thôi diễn?”

Vương Trường Sinh hỏi.

“Vương đạo hữu yên tâm, ta sẽ không nói lung tung, thủ hạ của ta cũng sẽ không, ta về sau còn cần tìm ngươi hỗ trợ đó.”

Kim Hưu Tiên Quân giọng điệu thành khẩn.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, nói chuyện phiếm với Kim Hưu Tiên Quân.

Một khắc đồng hồ sau, Vương Thu Lâm tới.

“Tìm được rồi, bảo vật này trước mắt ở Thiên Nam châu giới quần Thiên Nam giới, ở một hòn đảo hoang hướng tây bắc Vô Nhai hải, trên đảo thảm thực vật rậm rạp, có một ngọn núi lửa, ta biết được chỉ có từng đó.”

Vương Thu Lâm nói, trả lại nắp lò cho Kim Hưu Tiên Quân.

Hạ vị giới diện quá nhiều, có rất nhiều giới quần.

“Thiên Nam châu giới quần! Thiên Nam giới! Đa tạ, Vương tiểu hữu, đồ vật ta muộn một chút phái người đưa tới, Vương đạo hữu tin được ta chứ?”

Kim Hưu Tiên Quân nói.

“Tin được, không thành vấn đề.”

Vương Trường Sinh đáp ứng.

Đúng lúc này, một tiếng rồng rống thê lương vang lên, chín con chân long ở trên không Thanh Liên đảo xoay quanh không ngừng, chúng nó phát ra tiếng rống thê lương, có thể nhìn thấy chúng nó rơi lệ.

“Cửu long rên rỉ! Thái Ất Kim Tiên ngã xuống!”

Kim Hưu Tiên Quân kinh ngạc nói, xem ra Vương gia có Truyền Thừa Bảng, có tộc nhân Thái Ất Kim Tiên kỳ đã ngộ hại.

“Vương đạo hữu, nếu cần Vạn Tiên thương minh chúng ta hỗ trợ, cứ mở miệng.”

Kim Hưu Tiên Quân thành khẩn nói.

“Đa tạ, Kim đạo hữu, chúng ta có thể giải quyết.”

Vương Trường Sinh nghiêm mặt nói, mặt đầy sát khí.

Rốt cuộc là vị Thái Ất Kim Tiên nào ngộ hại, ai động thủ, chẳng lẽ là Hạo Thiên cung?

“Được, ta còn có việc trong người, sẽ không ở lâu.”

Kim Hưu Tiên Quân hóa thành một đạo độn quang vàng óng rời khỏi Thanh Liên đảo, ngồi tiên hạm rời đi.

Vương Trường Sinh sắc mặt lạnh lùng, bước nhanh đi vào một gian mật thất, Truyền Thừa Bảng treo ở trên tường.

Ngoài thân hắn nở rộ hào quang màu lam, đi vào Truyền Thừa Bảng, xuất hiện ở cửa Thanh Liên tháp, một thanh niên áo trắng diện mạo anh tuấn bước nhanh đi ra, vẻ mặt hoảng hốt.

“Lão tổ tông! Mậu Khiêm lão tổ lọt vào tà tu tập kích, thân tử đạo tiêu, trên tay đối phương có thượng phẩm tiên khí luyện vào Hồng Mông linh bảo, một lô hàng hóa bị đối phương đoạt đi rồi, bao gồm một khối Huyền Nguyên Kim Lân Ngọc.”

Thanh niên áo trắng nói.

Vương Mậu Khiêm là phó đường chủ Kinh Mậu đường, phụ trách áp tải tài nguyên tu tiên.

“Hắn bị tập kích ở nơi nào? Đối phương có mấy người, biết thân phận đối phương hay không?”

Vương Trường Sinh truy hỏi.

Vương gia sau khi có Đại La Kim Tiên, còn có người dám tập kích ám sát Thái Ất Kim Tiên của Vương gia, phải nghiêm trị.

“Thiên Linh hải vực, đối phương có năm người, không biết thân phận đối phương, tặc thủ có tu vi Thái Ất Kim Tiên hậu kỳ, nam, bản mạng tiên khí là một cái bánh xe tròn màu vàng, có thể phóng ra lửa đả thương địch thủ. Người này nắm giữ Nham Tương pháp tắc, Hỏa pháp tắc, Băng pháp tắc, bản mạng linh cầm là một con Kim Sí Điêu Thái Ất Kim Tiên sơ kỳ. Trừ Mậu Khiêm lão tổ, mười mấy vị Kim Tiên đi theo cũng ngộ hại, đây là tin tức của đối phương.”

Thanh niên áo trắng lấy ra một tấm ngọc giản màu vàng, đưa cho Vương Trường Sinh.

Thần thức Vương Trường Sinh đảo qua, trên mặt lộ ra vẻ mặt như có chút suy nghĩ.

“Ta biết rồi, ngươi trở về thủ đi!”

Vương Trường Sinh thu hồi ngọc giản màu vàng, rời khỏi Truyền Thừa Bảng.

Hắn đi ra khỏi lầu các. Vương Thu Lâm đi lên, hỏi: “Tổ phụ, ai ngộ hại?”

“Mậu Khiêm! Đây là tin tức của hung thủ, cháu xem xem có thể thôi diễn ra hay không?”

Vương Trường Sinh đưa ngọc giản màu vàng cho Vương Thu Lâm.

Thần thức Vương Thu Lâm đảo qua, gật đầu nói: “Có những tin tức này đã đủ rồi.”

Hắn có Thiên Cơ Bàn cùng trận pháp giúp, còn nắm giữ Vận Mệnh pháp tắc, những tin tức này cũng đủ hắn thôi diễn ra vị trí của hung thủ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận