Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3685: Cha vợ con rể lui tới (1)

Trở lại chỗ ở, Vương Thanh Sơn cùng Vương Anh Kiệt bắt đầu nói chuyện phiếm.

Chuyến đi hội đấu giá một lần này, bọn họ thu hoạch không nhỏ, chẳng những thu thập được tài nguyên tu tiên mình cần, cũng thu thập được tài nguyên tu tiên Vương Trường Sinh cần.

Đây cũng là một nét đặc sắc lớn của môn phái tu tiên cùng gia tộc tu tiên, dù sao tài nguyên tu tiên mình cần, không có khả năng đều dựa vào bản thân thu thập, nào có khéo như vậy, ngươi muốn tài nguyên tu tiên gì, ra khỏi cửa liền có thể đụng phải. Trừ lấy vật đổi vật, thân tộc hoặc đồng môn cũng sẽ hỗ trợ lưu ý, nếu là đụng tới tài nguyên tu tiên cần, sẽ hỗ trợ thu thập, hỗ trợ nâng đỡ lẫn nhau.

“Nếu có thể đạt được Thiên Huyễn Thần Thạch, vậy thì càng tốt.”

Vương Anh Kiệt dùng một loại giọng điệu tiếc nuối nói.

“Chúng ta thu hoạch không nhỏ, không cần tham lam như vậy. Đúng rồi, chúng ta ở lại phường thị thêm một đoạn thời gian, để bọn Viễn Vi từng nhóm rời khỏi.”

Vương Thanh Sơn dặn dò.

“Hẳn là sẽ không có ai động thủ đối với chúng ta chứ?”

Vương Anh Kiệt nghi hoặc nói.

“Cẩn thận một chút tương đốt tốt, bọn họ không ở bên người chúng ta, chúng ta đối địch cũng sẽ không bó tay bó chân.”

Vương Thanh Sơn tương đối cẩn thận. Tiền tài động lòng người, chỉ cần ích lợi đủ lớn, không có gì không có khả năng.

Vương Anh Kiệt gật gật đầu, hắn nhớ tới cái gì, nói: “Tính toán thời gian, Tông Khuyết hẳn là phi thăng Huyền Dương giới rồi, không biết hạ giới có bao nhiêu tu sĩ Hóa Thần.”

Vương Tông Khuyết là hậu nhân của Vương Trường Kiệt, thiên linh căn hỏa thuộc tính, tinh thông thuật luyện khí.

Nếu là hắn cũng đến Huyền Dương giới, gia tộc liền lại thêm một vị tu sĩ thiên linh căn.

Vương Thanh Sơn gật gật đầu, nói: “Chờ hắn quay về đảo Thanh Liên, chúng ta liền biết.”



Đảo Thanh Liên, đỉnh Thanh Liên.

Cửa gian mật thất nào đó chợt mở ra, Uông Như Yên đi ra, trên mặt tràn đầy nụ cười.

Nàng thành công luyện chế ra hai tấm Thiên Lôi Hóa Linh Phù, thế này đã rất không tệ rồi. Đổng Tuyết Ly, Tôn Nguyệt Kiều nếu trùng kích Luyện Hư kỳ, bọn họ sẽ dùng tới.

Uông Như Yên lấy ra pháp bàn đưa tin, liên hệ Vương Mô Sơn, bảo hắn đến đỉnh Thanh Liên một chuyến.

Không qua bao lâu, Vương Mô Sơn liền xuất hiện ở trước mặt Uông Như Yên.

“Mô Sơn, trong tộc có mấy tộc nhân tu luyện đến Hóa Thần đại viên mãn rồi?”

Uông Như Yên mở miệng hỏi.

Vương Mô Sơn trả lời chi tiết, Tôn Nguyệt Kiều, Đổng Tuyết Ly cùng Vương Tông Lãng ba người đều đã tu luyện đến Hóa Thần đại viên mãn.

“Hai tấm Thiên Lôi Hóa Linh Phù này ngươi thu vào kho báu gia tộc, bọn họ cần trùng kích Luyện Hư kỳ, thì giao cho bọn họ sử dụng.”

Uông Như Yên lấy ra một cái hộp ngọc màu xanh, đưa cho Vương Mô Sơn.

Vương Mô Sơn lên tiếng đáp, mở ra hộp ngọc nhìn thoáng qua, sau khi xác nhận không có sai sót, lúc này mới thu lại.

Uông Như Yên mắt thấy, trong lòng âm thầm gật đầu, Vương Mô Sơn làm việc rất có trách nhiệm.

Vương Mô Sơn nhớ tới cái gì, nói: “Đúng rồi, lão tổ tông, Thanh Phong lão tổ ra ngoài, nói là đi đất liền xử lý chút việc.”

“Đất liền làm việc? Làm chuyện gì?”

Uông Như Yên hơi sửng sốt, nghi hoặc nói. Vương Thanh Phong không am hiểu giao tiếp với người khác, nhanh mồm nhanh miệng, đã nhận định là không thay đổi, rất ít bạn bè.

Muốn nói tìm kiếm tài liệu pháp tướng, cũng không cần phải gấp gáp ở nhất thời.

Vô duyên vô cớ, Vương Thanh Phong chạy tới đất liền làm chi, chẳng lẽ là tìm Đoàn Thông Thiên?

“Không biết, Thanh Phong lão tổ nói, ngài nếu xuất quan, liền nói với ngài một tiếng, hắn nói ngài biết hắn đi nơi nào.”

Vương Mô Sơn trả lời chi tiết.

Uông Như Yên nghe xong lời này, trong lòng đã biết, Vương Thanh Phong là đi tìm Đoàn Thông Thiên, nàng cũng hiểu, dù sao cũng là phụ thân của Đổng Tuyết Ly.

“Ta biết rồi, cháu đi xuống làm việc đi!”

Uông Như Yên phất phất tay, bảo Vương Mô Sơn lui xuống.



Ngọc Dương cốc, phường thị Khương gia mở.

Đường phố rộng rãi, ngựa xe như nước, cực kỳ náo nhiệt.

Một tòa tiểu viện ngói xanh yên tĩnh, Vương Thanh Phong cùng Đoàn Thông Thiên ngồi ở trong đình đá, uống trà nói chuyện phiếm.

“Thanh Phong, con có lòng rồi, lần trước cha con giúp ta hộ pháp, khiến ta an tâm độ đại thiên kiếp, bọn họ có khỏe không? Có gặp được phiền toái gì không tiện ra mặt hay không? Ta giúp các ngươi giải quyết.”

Đoàn Thông Thiên giọng điệu thân thiện. Cha vợ nhìn con rể, càng nhìn càng thích.

“Không có gì phiền toái, cha, Tuyết Ly đang bế quan trùng kích Luyện Hư kỳ, đây là Thế Kiếp Châu nàng nhờ con mang cho ngài.”

Vương Thanh Phong lấy ra một cái hộp ngọc màu xanh tinh xảo, đưa cho Đoàn Thông Thiên.

Viên Thế Kiếp Châu này là Vương Trường Sinh cho Vương Thanh Phong, Vương Thanh Phong cầm đưa cho Đoàn Thông Thiên, hy vọng dịu đi quan hệ của Đổng Tuyết Ly cùng Đoàn Thông Thiên.

“Thế Kiếp Châu!”

Đoàn Thông Thiên hít một ngụm khí lạnh, mở ra hộp ngọc, một hạt châu màu máu linh quang lập lòe xuất hiện ở trước mặt hắn.

Trên mặt hắn lộ ra vẻ mặt vui mừng, hiểu con gái ai bằng cha, lấy hiểu biết của hắn đối với Đổng Tuyết Ly, Đổng Tuyết Ly cũng không muốn nhìn thấy hắn, huống chi bảo Vương Thanh Phong thay nàng, đưa Thế Kiếp Châu cho hắn.

Cái này khẳng định là chủ ý của Vương Thanh Phong, muốn dịu đi quan hệ của cha con bọn họ.

Nhìn thấu nhưng không nói ra, Đoàn Thông Thiên gật gật đầu, hắn lấy ra một cái nhẫn trữ vật màu xanh, đưa cho Vương Thanh Phong, nói: “Trong này có một khối Triều Tịch Thần Ngọc, còn có một khối Hỏa Diễm Thạch cùng một ít tài liệu yêu thú bậc sáu.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận