Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5309: Vương Thiền trùng kích Đại Thừa (1)

Người tu tiên lợi dụng ngoại vật chuyển hóa làm hậu thiên linh thể, có thể nắm giữ một môn thiên phú thần thông riêng, uy lực của một thần thông này sẽ theo tu vi tăng cao mà tăng cao.

Làm như vậy tất nhiên có lợi, cũng cần mạo hiểm không nhỏ, nếu thất bại, vậy thì thân tử đạo tiêu. Nếu có linh đan diệu dược hoặc là bí phù đặc thù phụ trợ, có lẽ có thể sống sót, nhưng dễ dàng tu vi sụt giảm mạnh, cho dù như thế, vẫn có không ít tu sĩ muốn chuyển hóa làm hậu thiên linh thể.

“Tô đạo hữu tin tức thật linh thông nha! Cái này ngươi cũng biết.”

Đại hán áo trắng cười hào sảng, nói ý vị sâu xa.

“Không phải ta tin tức linh thông, mà là Bạch đạo hữu cùng đạo hữu khác luận bàn, sử dụng thiên phú thần thông Hàn Diễm Chân Diễm của Hàn Diễm Chi Thể, có linh diễm này, lại thêm linh diễm bản thân Bạch đạo hữu bồi dưỡng, hẳn là có thể bồi dưỡng ra một ngọn linh diễm bậc tám đi!”

Tô Hướng Đông nói ý vị sâu xa.

Đại hán áo trắng tên Bạch Biểu, có tu vi Đại Thừa trung kỳ.

“Ha ha, Tô đạo hữu kiến thức rộng rãi, không thể gạt được ngươi. Nói thật, nếu không phải ham Hàn Diễm Chân Diễm, ta là không muốn thử, cũng may có ngươi đổi cho ta một viên Cửu Nguyên Hộ Tâm Đan, bằng không ta chưa chắc chống đỡ qua được. Tôn đạo hữu lúc trước đạt được một khối Càn Nguyên Thần Tinh, cũng muốn chuyển hóa làm hậu thiên linh thể, thất bại thân tử đạo tiêu.”

Bạch Biểu nói xong lời cuối cùng, sắc mặt trở nên ngưng trọng.

Cửu Nguyên Hộ Tâm Đan là đan dược bậc tám, nếu ăn vào đan này, chuyển hóa linh thể thất bại, ít nhất có thể giữ được tính mạng, nhưng Cửu Nguyên thương minh rất ít bán ra đan này, chủ yếu là tài liệu luyện chế khó tìm.

“Càn Nguyên Thần Tinh? Tôn đạo hữu là thật dám nghĩ, Càn Nguyên Thần Tinh là tài liệu luyện chế Huyền Thiên chi bảo, so với Hàn Diễm Thạch còn quý giá hơn, khó trách sẽ thất bại.”

Tô Hướng Đông dùng một loại giọng điệu tiếc nuối nói.

“Không có cách nào cả, hắn sắp độ đại thiên kiếp lần thứ năm, vẫn kẹt ở Đại Thừa trung kỳ. Nếu là thành công, hắn liền biến thành Càn Nguyên Chi Thể, nắm giữ Càn Nguyên Bảo Giáp một thần thông này, lực phòng ngự không kém thiên phú thần thông Càn Thổ Thần Quang của Càn Thổ Chi Thể bao nhiêu, có cơ hội chống đỡ qua đại thiên kiếp lần thứ năm. Tán tu chúng ta không bằng tu sĩ Đại Thừa xuất thân thế lực lớn, không nhiều bảo vật chống đỡ đại thiên kiếp như vậy.”

Bạch Biểu dùng một loại giọng điệu tiếc hận nói.

Tô Kiêm Gia lấy ra một tấm pháp bàn lóe ra hào quang màu trắng, đánh vào một đạo pháp quyết, thao tác một phen.

“Bạch đạo hữu một đường vất vả rồi, tạm thời ở lại Cửu Nguyên sơn mạch, chờ Kiêm Gia tổ chức lễ mừng Đại Thừa, uống vài chén.”

Tô Hướng Đông phái người an trí Bạch Biểu.

Không qua bao lâu, Vương Thanh Thành cùng Bất Tự Tại đi vào.

“Tại hạ Vương Thanh Thành, ra mắt Tô đạo hữu, Tô tiên tử, Vương Thanh Sơn là tổ huynh của ta, biết được Tô tiên tử tiến cấp Đại Thừa, Vương mỗ cố ý đến xin một chén rượu.” Vương Thanh Thành hai tay ôm quyền, mỉm cười nói.

“Thì ra là Vương đạo hữu, Vương đạo hữu có lòng rồi.”

Tô Kiêm Gia mỉm cười nói, nàng từng phái người điều tra chi tiết của Vương gia, biết cao tầng Vương gia có những người nào.

Vương Thanh Thành là con trai Vương Trường Sinh, tự mình tới tham gia lễ mừng Đại Thừa của nàng, vẫn là rất nể mặt.

Nói chuyện phiếm chốc lát, Tô Hướng Đông bảo Bất Tự Tại dẫn Vương Thanh Thành đi xuống nghỉ ngơi.

“Vương gia thế mà có vị tu sĩ Đại Thừa thứ tư, chẳng lẽ là Diệp gia nâng đỡ?”

Tô Kiêm Gia tò mò nói.

Vương gia ở Huyền Dương giới thành lập gia tộc còn chưa đến ba vạn năm, xuất hiện bốn vị tu sĩ Đại Thừa, có thể nói là gặp vận may lớn.

“Chưa chắc, đừng quên, mảnh vỡ tiên giới hiện thế ở Huyền Linh đại lục, có lẽ Vương gia ở mảnh vỡ tiên giới đạt được cơ duyên gì lớn đi! Nhưng so với Thương Nguyên giới Lánh tộc, Vương gia vẫn kém xa. Càn Khôn Bình, hạ phẩm tiên khí, thật không biết bảo bối này hoa rơi nhà ai.”

Tô Hướng Đông nói đến cuối cùng, ánh mắt nóng rực.

“Vì sao không liên hệ chỗ dựa của chúng ta ở tiên giới, bảo bọn họ phái người hạ giới, cướp lấy Càn Khôn Bình này, khẳng định là một công lớn.”

Tô Kiêm Gia nghi hoặc nói.

“Ngươi cho rằng hạ giới dễ như vậy? Cái này so với tu sĩ linh giới phân hồn hạ giới khó hơn nhiều, nghe nói cần trận pháp cùng bảo vật đặc thù, mới có thể phái người hạ giới. Chân Tiên không xuống được, nhiều lắm phái tu sĩ Đại Thừa. Chỗ dựa của chúng ta bận tranh đoạt bí pháp khai khiếu, không quản được việc này.”

Tô Hướng Đông thở dài nói.

“Bí pháp khai khiếu so với Càn Khôn Bình còn quý giá hơn?” Tô Kiêm Gia kinh ngạc nói.

“Nghe nói môn bí pháp đó cao nhất có thể mở bảy khiếu, nhiều vị Kim Tiên đánh nhau to, Kim Tiên cũng ngã xuống mười mấy người. Theo Xa tiền bối nói, Càn Khôn Bình chỉ là hạ phẩm tiên khí, luận giá trị, so ra kém bí pháp khai khiếu.”

Tô Hướng Đông giải thích.

Tô Kiêm Gia vẻ mặt chấn động, nàng không ngờ, bí pháp khai khiếu ở tiên giới cũng quý giá như vậy.

Bí pháp cao nhất mở bảy khiếu đã khiến Kim Tiên đánh nhau to, nếu là bí pháp mở chín khiếu, chẳng phải là ngay cả Thái Ất Kim Tiên cũng sẽ đỏ mắt?

“Cho dù như vậy, cũng không ảnh hưởng bọn họ phái tu sĩ Đại Thừa hạ giới chứ? Dù sao cũng là tiên khí có Thời Gian Pháp Tắc, phân hồn hạ giới cũng không được?”

Tô Kiêm Gia rất khó hiểu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận