Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2209: Đông Phương Lượng (1)

Nam Hải, Hải Tượng đảo.

Hải Tượng đảo diện tích rộng lớn, từ trên cao nhìn xuống, Hải Tượng đảo giống một con voi khổng lồ nằm ngang ở trên mặt biển.

Thượng Quan thế gia tổ chức đại hội luận đạo, đồng thời tổ chức hội đấu giá cỡ lớn, lấy ra không ít thứ tốt, hấp dẫn lượng lớn tu sĩ tham gia.

Tu sĩ tham gia đại hội luận đạo quá nhiều rồi, Thượng Quan thế gia phái thêm nhân thủ tuần tra, Thượng Quan Hằng Vũ chính là đội trưởng một đội tuần tra trong đó.

Thượng Quan thế gia gia nghiệp lớn, người tu tiên trong tộc có hơn vạn, muốn nổi lên rất khó. Thượng Quan Hằng Vũ là con cháu thứ xuất, bên trên còn có hai tỷ tỷ cùng một ca ca, tài nguyên tu tiên chia cho hắn cũng không nhiều. Hắn tu luyện công pháp huyền phẩm, dựa vào chính mình cố gắng cùng cha mẹ giúp đỡ, lúc này mới có thể tiến vào Trúc Cơ kỳ.

Tu tiên thế gia là đỉnh phong của gia tộc tu tiên Đông Ly giới, Thượng Quan thế gia đã phát triển đến đỉnh, bên trong gia tộc chia làm nhiều phe phái, cạnh tranh lẫn nhau, ai cũng hy vọng một chi đó của mình đạt được nhiều tài nguyên tu tiên hơn, giữa phe phái có cạnh tranh, nhưng còn chưa phát triển đến nội chiến.

Vô luận là gia tộc tu tiên, hay môn phái tu tiên, phát triển đến thời kì nhất định, đều sẽ xuất hiện loại tình huống này, cũng không kỳ quái.

Thượng Quan Hằng Vũ đang dẫn theo tộc nhân tuần tra, tuần tra không có bao nhiêu nước béo, nếu đối đãi khách tới tham gia đại hội luận đạo không chu toàn, còn có thể bị trách phạt.

“Thật xui xẻo, một ngày mười hai canh giờ, chúng ta tuần tra tám canh giờ, bọn họ tuần tra bốn canh giờ.”

Một thanh niên áo sam xanh ngoài hai mươi tuổi thở dài nói.

“Được rồi, loại lời ảnh hưởng đoàn kết này đừng nói nữa, để người ngoài nghe được cười cho, ai bảo chúng ta thua tỷ thí chứ!”

Thượng Quan Hằng Vũ nhíu mày nói. Bọn họ ước định tỷ thí với một đội tuần tra khác, bên thắng tuần tra bốn canh giờ, bên thua tuần tra tám canh giờ, bọn họ thua tỷ thí, dám đánh cược dám chịu thua.

“Còn không phải hắn có phù bảo, nếu không Hằng Vũ ca ngươi không nhất định sẽ thua bọn hắn.”

Thanh niên áo sam xanh có chút không cam lòng nói.

“Rống!”

Một tiếng rồng gầm đinh tai nhức óc chợt vang lên, Thượng Quan Hằng Vũ nghiêm mặt, phân phó: “Có người tới đây, đều lên tinh thần chút cho ta, đừng làm mất mặt.”

Các tu sĩ đều sửa sang lại trang phục, trên mặt chứa đầy nụ cười.

Một con giao long màu trắng dài hơn năm mươi trượng từ phía chân trời xa xa bay tới, không qua bao lâu, giao long màu trắng dừng lại, lỗ mũi thô to phun ra một luồng khí lạnh thấu xương. Một đội tu sĩ đứng ở trên lưng giao long màu trắng, đại bộ phận tu sĩ trên quần áo đều có một hình hoa sen màu xanh, đây là dấu hiệu của Thanh Liên đảo Vương gia.

Vương Thanh Linh cùng Quảng Đông Nhân đứng ở trên đầu Băng Phong Giao, vẻ mặt bọn họ bình thản.

“Vãn bối Thượng Quan Hằng Vũ ra mắt các vị tiền bối, Hải Tượng đảo ở phía đông nam, bay ba vạn dặm nữa là tới.”

Thượng Quan Hằng Vũ cung kính nói.

Vương Thanh Linh gật gật đầu, Băng Phong Giao bay về phía đông nam, tốc độ đặc biệt nhanh, rất nhanh đã không còn bóng dáng, biến mất ở chân trời.

“Chậc chậc, vị kia chính là Bách Linh tiên tử nhỉ! Có một con giao long bậc ba làm linh thú thay đi bộ, thật xa hoa.”

Vẻ mặt thanh niên áo sam xanh đầy hâm mộ nói.

“Đúng vậy! Nghe nói Vương gia có một pháp bảo phi hành Cửu Giao Xa, dùng chín con giao long kéo xe.”

“Con rối thú thành bộ của Vương gia cũng rất lợi hại, gia tộc chúng ta cũng đặt hàng mấy bộ con rối thú thành bộ, dùng để rèn luyện hậu bối, năm người chúng ta liên thủ cũng không phải đối thủ của con rối thú thành bộ.”

Đông Phương Hằng Vũ nhíu mày, khiển trách không chút khách khí: “Chỉ biết tăng chí khí người khác, diệt uy phong nhà mình, hộ tộc linh thú Kim Sí Lôi Bằng của Đông Phương gia chúng ta là có một tia huyết mạch Kim Sí Đại Bằng, đã trưởng thành đến cấp bốn trung phẩm, Kim Quang Bằng hậu duệ của Kim Sí Lôi Bằng tốc độ phi hành đặc biệt nhanh. Gia tộc xây dựng Bằng vệ chuyên môn khống chế Kim Quang Bằng, chỉ luận tốc độ, cũng chỉ Sư Bằng Thú của Mộ Dung vương tộc Đại Yến vương triều so được với Kim Quang Bằng, ngoài ra, gia tộc chúng ta có chín vị tu sĩ Nguyên Anh, từ một điểm nào chúng ta cũng không kém Vương gia.”

“Đúng đúng đúng, Hằng Vũ ca nói phải, chúng ta không nên tăng chí khí người khác.”

“Không sai, gia tộc chúng ta mạnh hơn Vương gia nhiều.”

Mặt Đông Phương Hằng Vũ giãn ra, phân phó: “Được rồi, không nói những thứ này nữa, chúng ta tiếp tục tuần tra đi!”

Đám người Vương Thanh Linh đứng ở trên lưng Băng Phong Giao, Băng Phong Giao tốc độ rất nhanh, cuồng phong gào thét qua, thổi quần áo các tu sĩ phất phới không ngừng, vẻ mặt bọn họ kích động.

Vương Anh Kiệt đứng ở vị trí gần phía trước, vẻ mặt kích động.

Đông Phương Thế Gia tổ chức đại hội luận đạo, Vương Thanh Linh dẫn theo Vương Anh Kiệt, làm Vương Anh Kiệt vui vẻ muốn hỏng rồi.

Trong hậu nhân của Vương Thanh Linh chỉ Vương Anh Kiệt tiến vào Kết Đan kỳ, nàng tự nhiên sẽ dẫn theo Vương Anh Kiệt.

Đại hội luận đạo là nhằm vào tu sĩ Nguyên Anh tổ chức, Đông Phương Thế Gia mỗi sáu trăm năm tổ chức một lần đại hội luận đạo, không biết nguyên nhân gì, đại hội luận đạo đẩy sớm tổ chức, cái này đối với Vương Anh Kiệt mà nói là một lần cơ hội.

Bạn cần đăng nhập để bình luận