Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3254: Ngọc Hoa sơn Khương gia vân chi nhưỡng (2)

“Hai vị tiền bối chờ một lát, chưởng quầy đang chiêu đãi khách.”

Một tu sĩ Nguyên Anh khách khí nói.

Vương Thanh Phong cùng Đổng Tuyết Ly đáp ứng, ngồi xuống, lẳng lặng chờ đợi.

Nửa khắc sau, một nam tử trung niên cao cao gầy gầy cùng một thiếu phụ váy đỏ dáng người yểu điệu từ trên lầu đi xuống, ngoài thân bọn họ sau khi sáng lên một đợt linh quang lóa mắt, thoải mái xuyên qua màn hào quang màu đỏ.

“Mục phu nhân đi thong thả.”

Nam tử trung niên khách khí nói, nhìn theo thiếu phụ váy đỏ rời khỏi.

“Tại hạ chưởng quầy Túy Tiêu lâu Khương Vân Húc, mời hai vị đạo hữu lên lầu.”

Nam tử trung niên nhìn về phía Vương Thanh Phong cùng Đổng Tuyết Ly, làm một cái động tác mời.

Vương Thanh Phong cùng Đổng Tuyết Ly đi theo Khương Vân Húc đi lên lầu mười sáu. Lầu mười sáu bố trí thanh lịch, trên tường treo không ít tranh, hoặc là một người ngắm trăng uống rượu, hoặc là yến hội, nội dung đều có liên quan với linh tửu.

Còn có mười mấy chậu hoa, đủ mọi màu sắc.

“Chúng ta đến từ Thanh Liên đảo Vương gia, nghe đại danh linh tửu Khương gia đã lâu, có ý đến mua.”

Vương Thanh Phong khách khí nói, báo ra xuất thân lai lịch.

“Thanh Liên đảo Vương gia, thì ra là Vương đạo hữu, không biết Vương đạo hữu muốn mua linh tửu gì, cần ta giới thiệu một lần hay không?”

Khương Vân Húc nhiệt tình nói. Hắn căn bản chưa từng nghe Thanh Liên đảo Vương gia, lãnh thổ Nhân tộc khống chế không nhỏ, Vương gia thành lập không đến ngàn năm, cũng không tham dự sự kiện nào đặc biệt trọng đại, không có danh tiếng lắm.

Một ít đệ tử thế lực lớn từng nghe nói sự tích Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên ở Huyền Linh động thiên, nhưng bọn họ phần lớn đều không biết Vương Trường Sinh thoát ly Trấn Hải cung, một mình thành lập gia tộc.

Linh tửu của Khương gia có tiếng đã lâu, thường xuyên có tu tiên giả nghe danh mà đến, Khương Vân Húc thấy lạ mà không lạ nữa.

“Chúng ta muốn mua Vân Chi Nhưỡng.”

Vương Thanh Phong nói theo sự thật.

“Vân Chi Nhưỡng? Đây chính là linh tửu bậc sáu, sản xuất không dễ, khách quý của bản lâu mới có thể đặt trước.”

Khương Vân Húc lộ vẻ mặt khó xử nói. Vật lấy hiếm làm quý, thứ bán ra lượng lớn không quý giá đến đâu cả.

Linh tửu bậc sáu là thương hiệu để Khương gia hấp dẫn tu sĩ cấp cao, tự nhiên sẽ không dễ dàng bán ra.

“Khách quý mới có thể đặt trước? Không biết như thế nào mới có thể xưng là khách quý? Cần bao lâu mới có thể lấy được hàng.”

Vương Thanh Phong tiếp tục hỏi.

“Ở bản lâu tiêu phí đủ một ức linh thạch, trong ngàn năm giao hàng.”

Khương Vân Húc nói theo sự thật.

Vương Thanh Phong nhíu mày. Trên đường đến, hắn đã biết không dễ dàng như vậy kiếm được Vân Chi Nhưỡng, dù sao cũng là linh tửu bậc sáu, sản xuất không dễ.

“Khương đạo hữu, có thể dàn xếp một phen hay không, giá đắt một chút cũng không có việc gì, chúng ta nguyện ý trả gấp đôi, không, gấp ba.”

Đổng Tuyết Ly thành khẩn nói. Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên che gió chắn mưa cho bọn họ, đã đến bọn họ tận lòng hiếu thảo rồi.

Sớm ngày kiếm được Vân Chi Nhưỡng, Uông Như Yên có thể sớm ngày khôi phục.

“Không phải vấn đề linh thạch, cây Vân Chi Quả cần chín ngàn năm mới có thể hái Vân Chi Quả, ngoài ra, còn có một chút linh dược hoàn cảnh sinh trưởng đặc thù, còn cần linh thủy bậc sáu Hàn Nguyệt Chân Thủy, sản xuất không dễ.”

Khương Vân Húc khách khí nói. Khương gia không thiếu một chút linh thạch đó, nếu là không nâng cao ngưỡng cửa, Khương gia có nhiều Vân Chi Nhưỡng nữa cũng không đủ bán.

“Gia phụ gia mẫu xuất thân Trấn Hải cung, còn xin Khương đạo hữu xem ở trên mặt mũi Trấn Hải cung, dàn xếp một phen, chúng ta vô cùng cảm kích.”

Vương Thanh Phong đưa ra Trấn Hải cung. Hắn biết gia tộc danh tiếng không nổi bật, Khương Vân Húc chưa chắc nể mặt bọn họ.

“Trấn Hải cung!”

Khương Vân Húc nửa tin nửa ngờ, hắn không thể xác định Vương Thanh Phong nói là thật hay giả.

Khương Vân Húc trầm ngâm một lát, lấy ra một ngọc giản màu xanh, đưa cho Vương Thanh Phong, nói: “Gia tộc bọn ta đang thu thập mấy thứ này, nếu là Vương đạo hữu lấy ra bất cứ một thứ nào, ta có thể bán cho các ngươi một vò Vân Chi Nhưỡng. Không phải ta làm khó dễ các ngươi, bởi vì một số nguyên nhân đặc thù, Vân Chi Nhưỡng thời gian gần đây đã giảm sản lượng.”

Vật lấy hiếm làm quý, muốn Vân Chi Nhưỡng, vậy lấy tài nguyên tu tiên Khương gia cần để đổi.

Vương Thanh Phong tiếp nhận ngọc giản, thần thức đảo qua, nhíu mày.

“Cửu Diệp Kim Liên, Hổ Nguyên Quả, Sâm Thanh Hoàng, Tuyết Lân Hoa...”

Trong ngọc giản ghi lại không ít thứ, đều là là linh dược linh quả, bên ngoài hiếm thấy.

Trước khi xuất phát, bọn họ đã tra xét mục lục kho báu gia tộc, biết kho báu của gia tộc có những tài nguyên tu tiên nào, để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

Thứ ghi lại trên ngọc giản, kho báu gia tộc đều không có.

“Khương đạo hữu, trong thời gian ngắn, chúng ta cũng không biết đi nơi nào tìm, ngươi có thể chỉ điểm một chút không?”

Đổng Tuyết Ly khách khí hỏi.

“Lời đồn có người ở Trư Long sơn nhìn thấy cây Hổ Nguyên quả, vị trí cụ thể không rõ, nơi đó có yêu thú bậc sáu lui tới, chúng ta từng phái người đi vào trong đó tìm kiếm cây Hổ Nguyên quả, tổn thất thê thảm nặng nề.”

Khương Vân Húc nói theo sự thật. Trư Long sơn hàng năm bị chướng khí bao phủ, không ít độc trùng độc thú sinh tồn, thậm chí có yêu thú bậc sáu lui tới.

Khương gia có năm vị tu sĩ Luyện Hư, hai vị ra ngoài du lịch, một vị bế sinh tử quan, một vị sắp độ đại thiên kiếp, còn có một vị tu sĩ Luyện Hư tọa trấn gia tộc, không thoát thân được, nếu không phải như thế, Luyện Hư của Khương gia đã sớm đi lấy Hổ Nguyên Quả.

Bạn cần đăng nhập để bình luận