Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3840: Rời khỏi Thiên Ma động thiên (2)

Ầm ầm ầm!

Một tiếng vang lớn qua đi, bộc phát ra một làn sóng khí mạnh mẽ, không gian chấn động vặn vẹo, thân thể giao long xương lấy tốc độ mắt thường thấy được kết băng, tầng băng là màu đen.

Minh Hà Chi Thủy cô đọng pháp tướng, pháp tướng mang theo băng hàn công kích.

“Minh Hà Chi Thủy!”

Giao long xương truyền đến một giọng nam tử, tựa như rất kiêng kị Minh Hà Chi Thủy.

Ngoài thân giao long xương trào ra một ngọn quỷ hỏa màu đen, ngăn cản tầng băng màu đen lan tràn, cũng chỉ vậy mà thôi, không thể hóa giải.

Quỷ vật cùng Minh Hà Chi Thủy đều là thuần âm, muốn hóa giải, cần ngọn lửa, bảo vật hoặc thần thông chí dương chí cương. Cái đuôi giao long xương quật mạnh qua, tiếng xé gió rít vang.

Quầng sáng màu vàng bị cái đuôi giao long xương quét trúng, vặn vẹo biến hình.

Lúc này, giao long màu đen đã đánh tan mũi tên chín màu, mũi tên chín màu biến thành sắt vụn, bảo vật này cứ như vậy hủy diệt rồi.

Đôi mắt giao long xương đều bắn ra một đạo ánh sáng màu máu, lao thẳng đến Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên.

Bọn họ nào dám đón đỡ, Đãng Ma Tiễn bị ánh sáng màu máu đánh trúng, cũng bị hủy diệt rồi.

Một làn sóng âm màu xanh thổi quét ra, đánh tan hai đạo ánh sáng màu máu.

Giao long màu đen từ trên trời giáng xuống, húc lên quầng sáng màu vàng, một lần này, quầng sáng màu vàng chia năm xẻ bảy, Vương Trường Sinh vung nắm tay phải, nghênh đón.

“Keng” một tiếng vang trầm, Vương Trường Sinh bay ngược đi, trên tay có một vết máu khủng bố, máu chảy không dừng.

Móng vuốt to lớn của giao long xương đánh lên Thiên Phật Chung, Uông Như Yên và Thiên Phật Chung cùng nhau bay ngược đi, nàng phun ra một ngụm lớn máu tươi, sắc mặt tái nhợt xuống.

Giao long xương lao tới, mắt thấy sắp đập Uông Như Yên thành thịt nát.

Vô số hơi nước màu lam chợt xuất hiện, hóa thành một mảng biển lớn xanh thẳm, đón đỡ giao long xương.

Tiếng ầm ầm ầm nổ vang, giao long xương xé biển lớn xanh thẳm vỡ nát, móng vuốt to lớn của giao long xương bổ về phía Uông Như Yên.

Đúng lúc này, ánh sáng vàng kim lóe lên, một cái mõ màu vàng khổng lồ hóa bỗng dưng hiện lên.

“Cốc cốc cốc!”

Một làn sóng âm màu vàng thổi quét ra, chặn giao long xương.

Một đợt phạm âm vang dội từ nơi xa bay tới, chính là Diệu Đức đại sư.

“Hòa thượng thối, lại là ngươi.”

Lệ quỷ màu đen mắng, tựa như nhận ra Diệu Đức đại sư.

“Ba tháng trước để ngươi chạy trốn, một lần này ngươi không tốt số như vậy, ngã Phật từ bi, giữ ngươi trên đời sẽ chỉ hại người.”

Diệu Đức đại sư chắp hai tay, bắt đầu tụng niệm kinh.

Mõ màu vàng bắt đầu gõ, từng đạo sóng âm màu vàng thổi quét ra, từng chữ phù Phật môn huyền ảo xuất hiện ở trên không trung, nháy mắt tỏa sáng, hướng thẳng đến giao long xương.

Giao long xương lắc đầu quẫy đuôi, hướng về bầu trời phi độn đi, tốc độ rất nhanh, giao long màu đen hướng thẳng đến Diệu Đức đại sư.

Tay phải Diệu Đức đại sư nở rộ ánh sáng vàng kim, một chưởng vỗ bay giao long màu đen, giao long màu đen bay ngược đi, hóa thành một thanh phi kiếm lóe ra hắc quang, phi kiếm màu đen chém một phát về không trung, không gian chấn động vặn vẹo, vô số kiếm khí màu đen thổi quét ra, mênh mông cuồn cuộn chém về phía ba người bọn Vương Trường Sinh.

Một hư ảnh tượng Phật màu vàng thật lớn xuất hiện ở bầu trời, hư ảnh kim Phật phất tay áo, một mảng quầng sáng màu vàng thổi quét ra, thu đi kiếm khí màu đen đang đánh tới.

Hư ảnh kim Phật há mồm, một chữ phù lóe ra ánh sáng vàng kim bay ra, nháy mắt đã đến trước mặt giao long xương.

Trong miệng Diệu Đức phạm âm vang to, tốc độ bắt đầu nhanh thêm, đôi mắt hư ảnh kim Phật đều bắn ra một đạo ánh sáng vàng kim, một đạo ánh sáng vàng kim trong đó đánh trúng giao long xương.

Tốc độ của giao long xương chậm lại, bị phù chữ đánh trúng, thân thể khổng lồ nặng nề đập trên mặt đất, bốc lên từng làn khói, kêu thảm liên tục.

Hư ảnh kim Phật phun ra một ngọn lửa màu vàng, rơi ở trên thân giao long xương.

Cùng lúc đó, ánh sáng vàng kim lóe lên, một cái bát tròn lóe ra ánh sáng vàng kim bỗng dưng hiện lên, phun ra một mảng quầng sáng màu vàng, che kín toàn bộ giao long xương.

Diệu Đức bắt đầu niệm kinh, mõ màu vàng động tĩnh không ngừng, phạm âm vang vọng phạm vi mười mấy vạn dặm.

Trên thân giao long xương bốc lên từng làn khói, có thể nhìn thấy một quỷ ảnh màu đen, phù chữ gắt gao trấn trụ quỷ ảnh màu đen, khiến nó không thể thoát ly giao long xương. Trường kiếm màu đen lao thẳng đến quầng sáng màu vàng, một bàn tay lóe ra ánh sáng vàng kim bỗng dưng hiện lên, giống như vớt trăng đáy nước, lập tức bắt được trường kiếm màu đen.

Non nửa khắc sau, ngọn lửa màu vàng tán loạn, giao long xương hoàn hảo không tổn hao gì, trên mặt đất đã có thêm một hạt châu màu đen to bằng quả trứng bồ câu.

Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên nhìn nhau, trong mắt hai người tràn đầy nét kiêng kị.

Thần thông của Diệu Đức đại sư cũng quá lớn rồi, con quỷ vật Hợp Thể kỳ này không có sức phản kháng, toàn bộ hành trình bị Diệu Đức đại sư đè ra đánh.

“Đa tạ ân cứu mạng của tiền bối.”

Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên vội vàng nói cảm ơn, vẻ mặt có chút khẩn trương.

“Nếu không phải tiền bối ra tay cứu giúp, chúng ta đã mất mạng, Thiên Phật Chung này là chúng ta ngẫu nhiên đạt được, ở lại trên tay chúng ta cũng là lãng phí, liền hiến cho tiền bối.”

Uông Như Yên thức thời nói, bảo vật tuy tốt, tính mạng càng quý giá hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận