Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5089: Tình huống gia tộc hạ giới

Ở chỗ sâu trong rừng trúc, một mảnh đất rộng lớn, Vương Như Ý và Long Thanh Phong đang vây công một con nhện toàn thân màu đỏ, đầu con nhện tương đối nhỏ, bụng mập mạp, thoạt nhìn có chút buồn cười, một đôi răng nanh màu vàng lộ ra ngoài, mắt là màu vàng.

Vương Như Ý và Long Thanh Phong liên thủ công kích một con nhện màu đỏ, đỉnh đầu con nhện màu đỏ có một hư ảnh con nhện thật lớn, miệng phun lửa cháy.

Đỉnh đầu Vương Như Ý lơ lửng một cái ô nhỏ lóe ra hào quang màu đỏ, cầm trên tay một tấm gương nhỏ màu vàng đỏ, sau khi mặt gương tỏa sáng, phun ra một đạo lôi quang màu vàng thô to, hướng thẳng đến con nhện màu đỏ.

Hư ảnh con nhện phun ra một ngọn lửa màu đỏ, đánh tan lôi quang màu vàng.

Tay phải Long Thanh Phong hóa thành long trảo, một tay chộp một phát về phía hư không, một cái long trảo màu xanh bỗng dưng hiện lên, bổ về phía hư ảnh con nhện.

Hư ảnh con nhện đang muốn làm phép đón đánh, một tiếng nữ tử quát to vang dội cất lên, hư ảnh con nhện phản ứng chậm lại, bị long trảo màu xanh đánh trúng, chia năm xẻ bảy.

Con nhện màu đỏ phát ra một tiếng rít thê lương, thân thể run nhè nhẹ một cái.

Một đạo lôi quang màu vàng thô to bắn nhanh đến, đánh trúng con nhện màu đỏ.

Ầm ầm ầm, lôi quang màu vàng bao phủ con nhện màu đỏ.

Ngoài thân Long Thanh Phong nở rộ hào quang màu xanh, hóa thành một lốc xoáy màu xanh nhập vào bên trong lôi quang màu vàng.

Lôi quang màu vàng tan đi, đầu con nhện màu đỏ vỡ ra một lỗ thủng, Long Thanh Phong một tay nắm một con nhện cỡ nhỏ, chân con nhện chưa chịu tổn thương lớn, lấy để luyện khí không thành vấn đề.

Long Thanh Phong thu con nhện cỡ nhỏ vào bên trong một cái bình ngọc màu xanh, thu hồi thi thể con nhện màu đỏ, cùng nhau giao cho Vương Như Ý.

Long Thanh Phong kẹt ở bình cảnh, hắn cùng Vương Như Ý rời khỏi địa bàn Nguyệt tộc, du lịch khắp nơi, hy vọng có thể hóa giải bình cảnh.

“Như Ý, chúng ta nghỉ ngơi một chút, chờ pháp lực khôi phục, đi phía trước xem xem, hy vọng có thể kiếm được tài liệu luyện khí tốt.”

Long Thanh Phong đề nghị.

“Được.”

Vương Như Ý đáp ứng.

Long Thanh Phong chưa nói gì, trong lòng rất cảm động.

Vương Như Ý ở trước mặt người ngoài sẽ bảo vệ hắn, mặc kệ Long Thanh Phong muốn làm cái gì, Vương Như Ý đều theo hắn, ở sau lưng hắn yên lặng ủng hộ hắn, chưa từng thầm oán một câu.

Từ nhỏ đến lớn, chỉ có Vương Như Ý đối với hắn như vậy.

Được vợ như thế, còn cầu gì hơn.

Long Thanh Phong âm thầm thề, nhất định phải mau chóng hóa giải bình cảnh, tiến vào cảnh giới cao hơn, cung cấp cho Vương Như Ý hoàn cảnh tu luyện tốt hơn.

Bọn họ nghỉ ngơi hơn nửa ngày, điều chỉnh trạng thái đến tốt nhất, tiếp tục tiến lên, biến mất ở trong núi lớn mênh mông.

...

Thiên Yêu giới, Thiên Ưng đại lục.

Thanh Cáp sơn mạch kéo dài ngàn vạn dặm, nơi này linh khí không tính là dư thừa, hiếm có tu sĩ Hợp Thể đến đây.

Một đạo độn quang màu vàng óng cắt qua chân trời, sau khi lóe lên vài cái, đáp ở ngoài một thung lũng nhỏ ba mặt là núi, trong thung lũng tràn ngập sương mù màu trắng, thấy không rõ tình hình bên trong.

Độn quang thu liễm, hiện ra bóng người Vương Lôi.

Vương Lôi vừa xuất hiện, sương mù màu trắng kịch liệt quay cuồng, hiện ra một thông đạo.

Hắn đi vào, xuyên qua sương mù màu trắng, đi vào một cái hang núi, tới một hang động lớn khoảng một mẫu.

Vương Thanh Sơn đứng ở trong hang động, trên vách đá tỏa ra một đợt hào quang màu vàng mỏng manh, rõ ràng là cấm chế.

“Đồ vật tới tay chưa?”

Vương Thanh Sơn mở miệng hỏi.

“Đã đi vài phường thị lớn, hao phí tiền vốn rất lớn mua được một món trung phẩm thông thiên linh bảo loại phòng ngự!”

Vương Lôi vừa nói, vừa lấy ra một cái nhẫn trữ vật màu xanh, đưa cho Vương Thanh Sơn.

Vương Thanh Sơn muốn bế quan trùng kích Đại Thừa kỳ, cần bảo vật phòng ngự. Nhân tộc ở Thiên Ưng đại lục cũng không được hoan nghênh, hắn phái Vương Lôi đi phường thị Yêu tộc mở thu thập bảo vật, tránh cho phiền toái không cần thiết.

Thần thức Vương Thanh Sơn đảo qua, hài lòng gật gật đầu, phân phó: “Ngươi thủ ở chỗ này, hộ pháp cho ta, ta muốn bế quan tiềm tu.”

“Vâng, chủ nhân.”

Vương Lôi lên tiếng, khom người lui ra ngoài.

Vương Thanh Sơn hít sâu một hơi, lẩm bẩm: “Linh Nhi, chờ ta tiến cấp Đại Thừa, nhất định mang nàng đi.”

Hắn lấy ra một tấm khiên lóe ra hào quang màu xanh, bắt đầu tế luyện.

...

Đông Ly giới, Nam Hải, Thanh Liên đảo.

Nghị sự điện, trên trăm vị tộc lão chia ra ngồi ở hai bên, vẻ mặt ngưng trọng.

Không qua bao lâu, một thiếu nữ váy xanh ngũ quan diễm lệ, làn da trắng nõn đi vào, trên người nàng tản mát ra một luồng linh áp mạnh mẽ.

Vương Phẩm Tình, Hóa Thần trung kỳ, thủ lãnh Vương gia ở hạ giới, nàng là tam linh căn, cũng là một ngự linh sư, chăn nuôi một con Ô Phượng bậc năm.

Hạ giới rất khó xuất hiện giao long bậc năm, hạ giới Vương gia không bồi dưỡng ra được giao long bậc năm.

Vương gia bây giờ đã khống chế mười hai giới diện, tu tiên giả của Vương gia ở hạ giới vượt qua ba trăm vạn, tu sĩ Hóa Thần đã có nhiều hơn trăm người, tu sĩ Nguyên Anh hơn vạn người.

Mỗi một giới diện, Vương gia đều có một tu sĩ Hóa Thần làm thủ lãnh, phụ trách quản lý công việc lớn nhỏ của giới diện đó, thủ lãnh mười một giới diện trên danh nghĩa phải chịu Vương Phẩm Tình quản hạt.

Vương Phẩm Tình có thể quản lý tộc nhân mười hai giới diện, không đơn giản là bối phận cao, mà là thực lực, Hóa Thần kỳ giới diện khác mới có thể tâm phục khẩu phục.

Bạn cần đăng nhập để bình luận