Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6486: Tin vui (2)

Thanh Liên thành, Thanh Liên phong.

Vương Trường Sinh, Uông Như Yên, Vương Thanh Linh, Diệp Tuyền Cơ, Diệu Đức đại sư, Tào Viễn Tinh, Sở Nhất Càn, Thương Dao, Dương Phù Dung... hơn hai mươi vị Thái Ất Kim Tiên tụ tập ở trong một tòa đình đá màu xanh, thưởng thức trà nói chuyện phiếm.

Hội đấu giá tới gần, lượng lớn tiên nhân tới Thanh Liên thành, Thái Ất Kim Tiên đã có hơn hai mươi người, phần lớn là đến từ Địa thành dưới trướng Thiên Phượng thành.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên thịnh tình chiêu đãi các Thái Ất Kim Tiên này, trao đổi tâm đắc tu luyện cùng trao đổi tài nguyên tu tiên với bọn họ.

Nhiều vị Thái Ất Kim Tiên đều hỏi thăm Vương Trường Sinh thượng phẩm Hỗn Độn giáp trụ, trừ Diệp Tuyền Cơ cùng Diệu Đức đại sư, Vương Trường Sinh không nói cho Thái Ất Kim Tiên khác, tránh cho tin tức truyền tới trong tai cao tầng Sát Cáp Nhĩ bộ lạc.

Số lượng Tiên Giáp quân của Nam Cung tiên tộc không ít, từng có một đội Tiên Giáp quân Thái Ất Kim Tiên kỳ, nhân số chỉ hơn mười người, tạo dựng uy danh hiển hách, chẳng qua ở trong đại chiến toàn diện của Nam Cung tiên tộc cùng Sát Cáp Nhĩ bộ lạc, hầu như toàn quân bị diệt.

Môn hạ Côn Luân Đạo Tổ có một đội Tiên Giáp quân Thái Ất Kim Tiên kỳ, nhân số ở khoảng trăm người, chẳng qua đã rất nhiều năm chưa lộ diện, nhân số khẳng định càng nhiều hơn.

Đại đa số Thái Ất Kim Tiên tu luyện thành chân linh đỉnh phong, thân thể sánh vai hỗn độn thú bảy màu Thái Ất Kim Tiên kỳ, Thái Ất Kim Tiên mạnh một chút có thể so đấu thân thể với hỗn độn thú tám màu, về phần hỗn độn thú chín màu, chỉ có tiên nhân tu luyện thành tiên thể mới có thể so đấu thân thể với nó.

“Hỗn Nguyên Thạch quả thật là một nan đề, Côn Luân Đạo Tổ nắm giữ một mạch khoáng Hỗn Nguyên Thạch cỡ lớn, sẽ không dễ dàng bán ra ngoài, hơn nữa Hỗn Độn giáp trụ luyện chế khó khăn, chúng ta luyện chế ra một bộ Hỗn Độn giáp trụ cần lãng phí không ít Hỗn Nguyên Thạch, xác xuất thành công không đề cao được. Thiếu Hỗn Nguyên Thạch, tự nhiên không luyện chế ra quá nhiều Hỗn Độn giáp trụ.”

Diệp Tuyền Cơ thở dài nói.

“Nếu có thể nắm giữ một mạch khoáng Hỗn Nguyên Thạch cỡ nhỏ, khẳng định phát tài. Ta nghe nói một số tiên vực nào đó có mạch khoáng Hỗn Nguyên Thạch cỡ trung, sản lượng không ít.”

Kim Long Tử nói.

“Có là có, trên cơ bản nắm giữ ở trên tay thế lực lớn, Thái Ất Kim Tiên có thể khống chế một mạch khoáng Hỗn Nguyên Thạch loại nhỏ cũng tính là gặp vận may lớn rồi, Nam Cung tiên tộc cũng chỉ là nắm giữ một mạch khoáng Hỗn Nguyên Thạch loại nhỏ.”

Tào Viễn Tinh nói.

“Ta nghe nói Vạn Bảo môn đã khống chế một mạch khoáng Hỗn Nguyên Thạch cỡ trung, Tiên Giáp quân của Vạn Bảo môn số lượng không ít.”

Dương Phù Dung nói, giọng điệu của nàng thay đổi, nói: “Nếu để Vương đạo hữu khống chế một mạch khoáng Hỗn Nguyên Thạch loại nhỏ, số lượng Tiên Giáp quân của gia tộc các ngươi có thể tăng lên mấy lần nhỉ?”

“Ta cũng muốn có một mạch khoáng Hỗn Nguyên Thạch loại nhỏ, thực lực không cho phép.”

Vương Trường Sinh cười nói, một mạch khoáng Hỗn Nguyên Thạch loại nhỏ cũng đủ dẫn lên một trận đại chiến.

“Nếu có thể đánh cho tàn phế Sát Cáp Nhĩ bộ lạc hoặc tiêu diệt Sát Cáp Nhĩ bộ lạc, vậy liền có cơ hội rồi.”

Thương Dao nói.

Các tu sĩ mỉm cười, bọn họ đều hy vọng điều Thương Dao nói trở thành sự thật, nhưng độ khó quá lớn.

“Nam Cung tiên tộc bây giờ cao thủ nhiều như mây, ở bên trong có Tinh Thần Tiên Quân cùng Nam Cung Trường Thanh, bên ngoài có Vương đạo hữu, Vương đạo hữu nếu có thể tiến cấp Đại La Kim Tiên, Sát Cáp Nhĩ bộ lạc tính là cái gì.”

Tào Viễn Tinh nói.

Tinh Thần Tiên Quân là chỉ Nam Cung Nguyệt Thước, hắn chiến một trận thành danh.

Nói chuyện phiếm non nửa canh giờ, các tu sĩ lục tục rời khỏi, quay về chỗ ở, chỉ còn lại Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên.

Vương Trường Sinh lấy ra một tấm pháp bàn lóe ra hào quang màu lam, đánh vào một đạo pháp quyết, lộ ra vẻ mặt vui mừng.

“Phu quân, có việc vui gì sao?”

Uông Như Yên hỏi.

“Hải Đường cùng Anh Kiệt lục tục tiến vào Thái Ất Kim Tiên rồi, bọn họ còn ở Thiên Thần hải vực điều dưỡng.”

Vương Trường Sinh cười nói.

Diệp Hải Đường và Vương Anh Kiệt đều tu luyện pháp tắc đến đại thành, quay về Thiên Thần hải vực bế quan trùng kích Thái Ất Kim Tiên. Có ví dụ thất bại của mấy người bọn Vương Thanh Thành, bọn họ bỏ ra không ít thời gian mài giũa tiên nguyên lực, xem ra bọn họ lựa chọn không sai.

“Quá tốt rồi, gia tộc lại có thêm hai vị Thái Ất Kim Tiên.”

Uông Như Yên vui mừng vô cùng.

Vương Trường Sinh gật gật đầu: “Thu Lâm cùng Nhất Đao nhắm chừng cũng sắp rồi, chỉ cần có thể đả thông một trăm lẻ tám tiên khiếu, bọn họ vượt qua lôi kiếp không thành vấn đề.”

Vương Nhất Đao và Vương Thu Lâm đều đã pháp tắc đại thành, ở Thanh Liên đảo bế quan trùng kích Thái Ất Kim Tiên, bọn họ cũng tính bỏ càng nhiều thời gian hơn mài giũa tiên nguyên lực, tránh cho giẫm vào vết xe đổ của đám người Vương Thanh Thành.

“Hy vọng bọn họ có thể thành công, chẳng qua chúng ta một lần này tổ chức hội đấu giá cỡ lớn, hỗn độn thú có thể sẽ đến quấy rối.”

Uông Như Yên nói.

Lúc bọn họ tổ chức lễ mừng Thái Ất, Cáp Đạt bộ lạc đã tới quấy rối, chẳng qua chưa gây ra nhiễu loạn gì. Một lần này Thanh Liên thành tổ chức hội đấu giá cỡ lớn, hấp dẫn không ít Thái Ất Kim Tiên tham gia, hỗn độn thú có thể sẽ quấy rối.

Bạn cần đăng nhập để bình luận