Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5994: Chấn kinh tất cả (1)

Tiền gia cùng Mộ Dung gia là thế giao nhiều năm, vẫn luôn ôm chặt đùi Mộ Dung gia, cùng nhau tiến thối.

“Đúng vậy nha! Tu sĩ Kim Tiên của Kỳ gia cũng không ít, nói không chừng cũng có thể được một tòa thành, chậc chậc, như thế xem ra, thực lực Cửu Tiên tông càng ngày càng mạnh.”

Bạch Hinh cười mỉm nói.

Sắc mặt Kim Ngọc Lan có chút khó coi, nàng làm sao nghe không hiểu đây là nói mát, nhưng đối phương nói là sự thật, nếu Kỳ gia cùng Vương gia lấy được một tòa thành, thực lực sẽ mạnh hơn nhiều, có tỉ lệ lớn hơn nữa vượt qua Cửu Tiên tông.

“A, Vương đạo hữu đến rồi.”

Mộ Dung Chính Hiền khẽ ồ lên một tiếng, nhìn về phía cửa đại điện.

Tinh Nguyệt tiên tử, Bạch Hinh... nhiều vị tu sĩ Kim Tiên ùn ùn nhìn về phía cửa đại điện, vừa lúc nhìn thấy Vương Trường Sinh từ đối diện đi tới.

Vương Trường Sinh hơi sững sờ, nhìn về phía sau lưng, không nhìn thấy tu sĩ Kim Tiên khác, độ chú ý của hắn không cao như vậy chứ!

“Nghe nói Vương đạo hữu bị hỗn độn thú sáu màu biến dị đuổi giết, không ngờ Vương đạo hữu nhẹ nhàng thoát thân, không tệ nha!”

Mộ Dung Chính Hiền ý vị sâu xa.

“Ha ha, Vương đạo hữu chính là chân linh, hắn đã có thể chạy thoát dưới tay hỗn độn thú sáu màu biến dị, tu sĩ Kim Tiên hậu kỳ cũng không làm gì được hắn đi!”

Lâm Sâm cười hắc hắc, vẻ mặt đầy hâm mộ.

Bạch Hinh, Tiền Ngọc Như... nhiều vị tu sĩ Kim Tiên nhao nhao đồng ý, phủng sát Mộ Dung gia cũng không dễ dàng, dù sao thực lực Mộ Dung gia bày ra đó, ly gián Cửu Tiên tông cùng gia tộc phụ thuộc tương đối dễ dàng một chút. Kỳ gia, Vương gia cùng Trương gia đã uy hiếp tới sự thống trị của Cửu Tiên tông, đây là sự thật.

“Các vị đạo hữu quá khen rồi, chúng ta chỉ là may mắn mà thôi.”

Vương Trường Sinh vẻ mặt bình tĩnh nói.

“May mắn? Vị đạo hữu nào đang ngồi đây ở lúc Kim Tiên sơ kỳ, có khả năng may mắn từ trên tay hỗn độn thú sáu màu biến dị chạy thoát? Vương đạo hữu quá khiêm nhường rồi.”

Mộ Dung Chính Hiền tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa.

“Minh Kính lão tổ đến.”

Một thanh âm nam tử vang dội vang lên, cắt ngang bọn họ trò chuyện.

Các tu sĩ Kim Tiên ùn ùn sắp xếp chỉnh tề đứng thẳng, vẻ mặt nghiêm nghị.

Một ông lão áo bào vàng dáng người khôi ngô đi vào, Tào Viễn Tinh theo ở phía sau hắn.

Ông lão áo bào vàng ngũ quan đoan chính, đôi mắt không giận tự uy.

Tào Minh Kính, Thái Ất Kim Tiên Trung Kỳ, lão tổ Tào gia.

Hắn đến chủ tọa ngồi xuống, trên trăm vị tu sĩ Kim Tiên bọn Kim Ngọc Lan ùn ùn khom mình hành lễ, trăm miệng một lời nói: “Bái kiến Tào tiền bối.”

Ánh mắt uy nghiêm Tào Minh Kính từ trên thân bọn người Kim Ngọc Lan lướt qua, bọn họ không dám thở mạnh, vẻ mặt cung kính.

“Hỗn độn thú triều lần này quy mô rất lớn, các ngươi tổn thất không nhỏ, Tào gia chúng ta cũng tổn thất không nhỏ, nhiều tòa thành trì trống ra, các ngươi có thực lực giữ vững thành trì của mình, thì phái thêm tu sĩ Kim Tiên, nói một chút ý của các ngươi.”

Tào Minh Kính mở miệng nói, thanh âm to lớn.

“Mộ Dung gia chúng ta cũng tổn thất không nhỏ, chẳng qua chúng ta có năng lực giữ vững thành trì của mình, nếu như đạo hữu khác không thủ được thành, Mộ Dung gia chúng ta đồng ý giúp đỡ.”

Mộ Dung Chính Hiền tiến lên một bước, nói.

“Hứa gia chúng ta cũng có thể giữ vững thành trì của mình.”

“Tiền gia chúng ta cũng có thể.”

Mấy chục vị tu sĩ Kim Tiên nhao nhao tỏ thái độ, có thể giữ vững Huyền thành mình quản lý, thậm chí có thể giúp một tay bảo vệ càng nhiều Huyền thành hơn.

Kim Ngọc Lan, Bạch Hinh, Lâm Nguyệt Sâm, Thuần Dương Chân Nhân, Tinh Nguyệt tiên tử các tu sĩ Kim Tiên chưa tỏ thái độ, bọn họ không phải không muốn tỏ thái độ, mà là không có thực lực này.

Lấy Cửu Tiên tông làm ví dụ, bây giờ Hỗn Độn đại lục đang có ba vị tu sĩ Kim Tiên, không trông cậy được vào bốn người bọn Thanh Liên tiên lữ, ba vị tu sĩ Kim Tiên thủ vững hai tòa thành? Nói đùa à, bùng nổ hỗn độn thú triều một lần nữa, bọn họ có thể đã thân tử đạo tiêu.

Cửu Tiên tông tạm thời bất lực, lại hướng Hỗn Độn đại lục phái thêm tu sĩ Kim Tiên, chỉ có thể nhịn đau bỏ qua một tòa thành.

“Vãn bối Vương Trường Sinh, chúng ta bằng lòng sẻ chia lo lắng cho Tào tiền bối, có lòng tin giữ vững một tòa thành, vãn bối có khả năng luyện chế ra trung phẩm Hỗn Độn giáp trụ, xác suất thành công đạt tới ba thành.”

Vương Trường Sinh tiến lên một bước, nói.

Cơ hội là cần dựa vào chính mình tranh thủ, không phải đợi mà tới.

Lấy tu vi Kim Tiên sơ kỳ của hắn, căn bản không đáng chú ý, tu sĩ Kim Tiên hậu kỳ ở đây có nhiều tới năm vị, tu sĩ Kim Tiên trung kỳ có mười mấy vị.

Muốn làm Tào gia coi trọng thêm mấy phần, vậy chỉ có Hỗn Độn giáp trụ.

Lời này vừa nói ra, đại điện xôn xao một phen, tu sĩ Kim Tiên bọn Kim Ngọc Lan nhao nhao nhìn về phía Vương Trường Sinh, vẻ mặt khác nhau.

Đại bộ phận tu sĩ Kim Tiên không tin, thế lực bọn họ cũng từng thử luyện chế trung phẩm Hỗn Độn giáp trụ, xác suất thành công phần lớn không đến một thành, tốt một chút đạt tới hai thành, ba thành xem như xác suất thành công rất cao.

“Vương đạo hữu, ở đây đã không phải Thanh Liên đảo, cũng không phải Cửu Tiên điện, lời mạnh miệng ai không nói được.”

Tiền Ngọc Như cười khẩy, châm chọc nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận