Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4586: Lệnh bài (1)

Ầm ầm ầm, Xích Viêm Sư cùng bàn tay khổng lồ màu trắng va chạm, thân thể nhanh chóng kết băng, nhưng rất nhanh, tầng băng đã hòa tan.

Thiếu nữ váy trắng há mồm phun ra một đạo hào quang màu trắng, đánh lên trên thân Xích Viêm Sư, thân thể Xích Viêm Sư lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được kết băng. Ngọn lửa màu vàng ngoài thân Xích Viêm Sư nở rộ, tầng băng nhanh chóng hòa tan.

Xích Viêm Sư hóa thành một đạo độn quang màu đỏ lao tới, tốc độ rất nhanh.

Thiếu nữ váy trắng hóa thành một cầu vồng màu trắng phá không mà đi, tốc độ rất nhanh, Xích Viêm Sư đuổi theo không bỏ.

Hào quang màu vàng kim lóe lên, một ngọn lửa màu vàng thật lớn bỗng dưng xuất hiện ở trước mặt thiếu nữ váy trắng, tản mát ra nhiệt độ cao kinh người, hư không phụ cận vặn vẹo biến hình, tựa như có chút không chịu nổi luồng nhiệt độ cao này.

Ngoài thân thiếu nữ váy trắng nở rộ hào quang màu trắng, bao phủ ngọn lửa màu vàng.

Ngọn lửa màu vàng lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được kết băng, nhưng rất nhanh, tầng băng tan vỡ, ngọn lửa màu vàng đánh lên trên người thiếu nữ váy trắng, bốc lên một làn khói.

Ngoài thân thiếu nữ váy trắng nở rộ hào quang màu trắng, từ tại chỗ biến mất.

Ngay sau đó, nàng xuất hiện ở hư không cách hơn năm mươi dặm, ngoài thân phù văn ảm đạm.

Hơn ngàn đạo hào quang màu lam phóng lên cao, hướng về bầu trời bay đi.

Ngọn lửa màu vàng tựa như ý thức được cái gì, muốn chạy trốn, một tiếng nam tử quát to tràn ngập trung khí vang lên, ngọn lửa màu vàng điên cuồng lóe lên một phen.

Hơn ngàn đạo hào quang màu lam hội tụ lại với nhau, hình thành một màn nước màu lam thật lớn, úp ngược ngọn lửa màu vàng ở bên trong, bốn người bọn Vương Tông Khuyết hiện ra, trên tay đều cầm một tấm trận bàn màu lam.

Bọn họ nhìn nhau một cái, gật gật đầu với nhau, đánh lên trận bàn từng pháp quyết.

Trong màn nước màu lam toát ra lượng lớn hơi nước màu lam, hóa thành một mảng nước biển xanh thẳm, ngọn lửa màu vàng đánh lên màn nước màu lam, truyền ra tiếng “xẹt xẹt”, màn nước màu lam không chút sứt mẻ.

Vạn vật tương sinh tương khắc, tìm được điểm yếu, vậy thì dễ dàng đối phó.

Xích Dương Thượng Nhân không biết linh hỏa bám vào trên thân Xích Viêm Sư, lúc này mới chịu đau khổ. Bốn người Vương Tông Khuyết có chuẩn bị mà đến, đối phó linh hỏa bậc sáu thoải mái hơn không ít.

Bọn họ thúc giục trận pháp công kích ngọn lửa màu vàng, tên nước, đao nước, thương nước... các loại pháp thuật hướng thẳng đến ngọn lửa màu vàng mà đi.

Những công kích này vừa tới gần ngọn lửa màu vàng mười trượng liền hóa thành một mảng sương mù màu trắng, biến mất không còn dấu vết.

Ngọn lửa màu vàng bay về trong cơ thể Xích Viêm Sư, thân thể to lớn của Xích Viêm Sư đánh lên màn nước màu lam, mặt ngoài màn nước màu lam nổi lên một trận gợn sóng, không có ảnh hưởng gì lớn.

Thời gian qua đi từng chút một, Xích Viêm Sư phản ứng càng lúc càng chậm.

Bốn người Vương Vĩnh An biến đổi pháp quyết, trận bàn sáng lên một đợt hào quang màu lam lóa mắt.

Nước biển trong màn nước màu lam kịch liệt quay cuồng, hóa thành một bàn tay màu lam, vỗ lên trên thân Xích Viêm Sư.

Xích Viêm Sư bay ngược đi, nện thật mạnh trên mặt đất.

Vương Nhất Băng giơ tay phải, một hạt châu lóe ra hào quang màu trắng bay ra, đánh vào một pháp quyết, hạt châu màu trắng nở rộ ra hào quang màu trắng chói mắt, hóa thành một con phượng hoàng toàn thân màu trắng, dang đôi cánh, bay về phía màn nước màu lam.

Màn nước màu lam nổi lên một trận gợn sóng, hiện ra một chỗ hổng lớn mấy trượng, phượng hoàng màu trắng theo chỗ hổng bay vào.

Nơi phượng hoàng màu trắng đi qua, hư không xuất hiện lượng lớn băng vụn màu trắng, nước biển đều đã kết băng.

Phượng hoàng màu trắng đánh lên trên thân Xích Viêm Sư, bùng nổ ra một làn sóng khí mạnh mẽ, sương mù tràn ngập, thân thể Xích Viêm Sư lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được kết băng, biến thành một bức tượng băng thật lớn.

Tượng băng bốc lên một làn khói, tầng băng nhanh chóng hòa tan, một con hỏa phượng màu vàng bay ra.

Phượng hoàng màu trắng hung hăng vỗ cánh, lượng lớn linh vũ màu trắng bắn ra, hóa thành những mũi tên băng màu trắng dài vài thước, xuyên thủng hỏa phượng màu vàng, hóa thành một mảng lớn ngọn lửa màu vàng.

Vương Tông Khuyết lấy ra một cái bình ngọc lập lòe hào quang màu đỏ, đánh vào một pháp quyết, bình ngọc màu đỏ phun ra một quầng sáng màu đỏ, bao phủ ngọn lửa màu vàng, cuốn vào trong bình ngọc màu đỏ.

Càn Hỏa Bình này luyện vào một ít Hắc Tủy Nê, thu linh hỏa là thích hợp nhất.

Thu đi ngọn lửa màu vàng, Vương Tông Khuyết lộ vẻ mặt vui mừng, bấm pháp quyết, Càn Hỏa Bình bay về phía hắn, nhập vào trong ống tay áo không thấy.

Vương Vĩnh An triệt tiêu trận pháp, nước biển ở dưới nhiệt độ cao nhanh chóng khí hoá, biến mất không còn dấu vết.

Vương Nhất Nhị đi về phía xác Xích Viêm Sư, hắn lấy ra một cây trường đao màu vàng, cắt bụng Xích Viêm Sư, muốn tìm kiếm nội đan.

“Ồ, đây là cái gì?”

Vương Nhất Nhị khẽ ồ một tiếng, từ bụng Xích Viêm Sư móc ra một tấm lệnh bài màu xanh nhạt, mặt ngoài lệnh bài có khắc hình chín thanh kiếm nhỏ ngoại hình khác nhau, linh quang lóe lên không ngừng, rõ ràng là một món thông thiên linh bảo.

Vương Tông Khuyết đi tới, tiếp nhận lệnh bài màu xanh cẩn thận xem xét, không nhận ra đây là cái gì.

Vạn Hỏa sơn mạch đã tồn tại rất nhiều năm, trước khi Tích tộc diệt, bị dọa bởi Tích tộc cùng yêu thú bậc bảy tồn tại, bộ phận nhỏ tu sĩ Nhân tộc sẽ tới Vạn Hỏa sơn mạch săn giết yêu thú.

Bạn cần đăng nhập để bình luận