Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4272: Dịch Phong phẫn nộ

Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, đừng nhìn Tích tộc đang xuống dốc, chỉ luận số lượng tu sĩ Hợp Thể, Nhân tộc, Tinh Hỏa tộc cùng Dạ Xoa tộc bất cứ tộc nào cũng không so được với Tích tộc.

Phượng hoàng rơi xuống nước không bằng gà, mắt thấy Tích tộc càng ngày càng yếu, Nhân tộc, Tinh Hỏa tộc và Dạ Xoa tộc muốn nhân cơ hội tiêu diệt Tích tộc, để lớn mạnh bản thân.

“Kim Nha nhất tộc tổn thất cũng không nhỏ, chúng ta tổn thất cũng rất lớn, không bằng cắt nhường một ít địa bàn, ký kết hiệp nghị ngưng chiến đi! Để chúng ta nghỉ ngơi lấy lại sức, lại mưu đồ.”

“Đúng vậy! Bảo tồn thực lực quan trọng nhất, chờ lão tổ tông trở về, địa bàn chúng ta mất đi còn có thể đoạt lại. Ba tộc xâm chiếm, nội tình của chúng ta cũng sắp đánh hết rồi.”

“Đúng vậy! Cho bọn hắn một cái giáo huấn thê thảm đau đớn, cắt đất đền tiền, đổi lấy hòa bình không có gì không tốt.”

...

Nhiều vị tộc lão mở miệng, bọn họ cũng không muốn đánh tiếp.

Nội bộ Tích tộc cũng là có phe phái, cứ điểm quan trọng hoặc tài nguyên quan trọng đều cần cao thủ trú đóng. Lấy mạch khoáng Diệu Nhật Tinh cỡ lớn kia làm ví dụ, bốn vị tu sĩ Hợp Thể tọa trấn một chỗ mạch khoáng đó, chỉ cần thủ được mạch khoáng Diệu Nhật Tinh, Diệu Nhật Tinh khai thác ra, bốn vị tu sĩ Hợp Thể có thể chia một chén canh, xem như trung gian kiếm lời túi tiền riêng.

Cứ điểm khác cũng không khác lắm, chỉ cần không có chiến sự, bọn họ sẽ cuồn cuộn không ngừng đạt được ích lợi.

Nếu không thủ được cứ điểm, ích lợi tự nhiên bị hao tổn, còn không bằng cắt nhường một ít địa bàn cùng tài nguyên, đổi lấy hòa bình, hy sinh lợi ích của đại bộ phận người, bảo toàn lợi ích bộ phận cao tầng bọn họ.

Đại bộ phận tộc lão đều không biết Tích tộc Đại Thừa đã thân tử đạo tiêu, đều cho rằng Tích tộc Đại Thừa còn sống, chỉ cần chờ Tích tộc Đại Thừa trở về, tất cả đều dễ nói chuyện.

“Hừ, ngu xuẩn, các ngươi nếu là cao tầng ba tộc, sẽ vì một ít món lợi cực nhỏ liền dừng tiến công? Cắt đất đền tiền có lần đầu tiên, sẽ có lần thứ hai. Cắt nhường một phần mười địa bàn chúng ta đáp ứng, bọn họ sẽ đòi cắt nhường một phần năm địa bàn, nếu chúng ta đáp ứng, chính là cắt nhường một phần ba địa bàn, được một tấc lại muốn tiến một thước.”

Dịch Phong không chút khách khí khiển trách.

Người thiệt bị bắt nạt, ngựa hiền bị người cưỡi.

Lúc này, Tích tộc lui một bước, ba tộc sẽ tiến lên một trăm bước.

Về phần đầu nhập vào một tộc trong đó, đổi lấy che chở, vậy càng không có khả năng. Đầu nhập vào chủng tộc khác, địa bàn Tích tộc có thể giữ lại một phần mười cũng không tệ rồi, đến lúc đó, địa bàn không đủ để cung cấp nuôi dưỡng tu sĩ cấp cao Tích tộc hiện có, lâu dài, sẽ chỉ dẫn tới nội chiến.

Tích tộc có hơn trăm tu sĩ Hợp Thể, một thế lực như vậy đầu nhập vào, Tinh Hỏa tộc, Dạ Xoa tộc hoặc Nhân tộc đều sẽ không yên tâm, đều sẽ nghĩ hết biện pháp suy yếu lực lượng của Tích tộc, biện pháp tốt nhất vẫn là chủng tộc đại chiến, đã có thể tiêu hao thực lực của kẻ địch, cũng có thể suy yếu thực lực của Tích tộc.

Trừ phi thủ lãnh ba tộc là kẻ ngốc, mới có thể mặc kệ Tích tộc, tùy ý Tích tộc một lần nữa xuất hiện tu sĩ Đại Thừa.

Năm đó Hư Thiên nhất tộc chịu khổ vây công, bộ phận tộc nhân đầu nhập vào Dạ Xoa tộc, kết quả thế nào? Bị Dạ Xoa tộc coi là vật hi sinh, để bọn họ đối phó Nhân tộc.

Chỉ có đánh đau ba tộc, có lẽ mới có thể bức bách bọn họ lui binh.

Tích tộc truyền thừa đã lâu, trụ cột thâm hậu, tiêu hao được nổi, cùng lắm thì cá chết lưới rách.

Các tu sĩ ngậm miệng không nói, bọn họ cũng rõ đạo lý này, chỉ là cảm thấy có tu sĩ Đại Thừa, ba tộc sẽ không quá phận.

“Tộc trưởng, ngài cho chúng ta một lời khẳng định, lão tổ tông còn hay không?”

Một ông lão áo bào xanh dáng người gầy gò mở miệng hỏi.

Ông lão áo bào xanh mặt vuông mắt nhỏ, để râu chữ Bát.

Bặc Đạm, Hợp Thể trung kỳ.

Dịch Phong nhíu mày. Đến lúc này rồi, tiếp tục nói Tích tộc Đại Thừa bế sinh tử quan, căn bản không có ai tin. Nếu nói Tích tộc Đại Thừa thân tử đạo tiêu, sẽ dẫn tới lòng quân tan rã.

Đừng nhìn Tích tộc cao thủ nhiều như mây, không chừng bên trong có gian tế ba tộc, Dịch Phong căn bản sẽ không nói thật.

“Lão tổ tông ra ngoài làm việc, một đoạn thời gian nữa sẽ trở về, điều chúng ta cần phải làm là bảo vệ địa bàn, về sau ta không hy vọng nghe được những lời như đầu hàng hoặc cắt đất đền tiền, ai làm trái, lấy phản tộc luận xử, giết không tha.”

Dịch Phong mặt đầy sát khí.

Các tu sĩ nhao nhao đáp ứng, vẻ mặt nghiêm nghị.

Dịch Phong giữ lại Hồ Nghiên cùng Kim La, bảo người khác lui xuống.

“Thế nào? Còn chưa tìm được ngũ âm nữ sao?”

Dịch Phong truy hỏi, bây giờ còn thiếu năm ngũ âm nữ.

“Tìm không thấy, theo nội tuyến của chúng ta báo cáo, nhiều thế lực như bọn Vương gia bảo hộ ngũ âm nữ, chúng ta không thể nào xuống tay, một đám thám tử cũng bị diệt trừ.”

Hồ Nghiên thở dài nói.

“Lại là Vương gia! Chờ chúng ta vượt qua một cửa ải này, thế nào cũng phải diệt Vương gia, năm lần bảy lượt phá việc lớn của chúng ta.”

Dịch Phong có chút căm tức nói.

Đúng lúc này, Dịch Phong từ trong lòng lấy ra một tấm pháp bàn linh quang lập lòe, đánh vào một pháp quyết, sắc mặt trầm xuống.

“Tộc trưởng, xảy ra chuyện gì?”

Kim La có chút khẩn trương hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận