Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4061: Mạch khoáng Cấm Thần Thạch (1)

Ánh sáng xanh cũng tốt, cơn lốc màu xanh cũng thế, căn bản không ngăn được đao khí màu vàng đỏ.

Sau một tiếng chim hót thê lương vang lên, đao khí màu vàng đỏ chém con cú khổng lồ màu xanh thành hai nửa, một con cú xanh cỡ nhỏ vừa rời cơ thể, một cái hồ lô lóe ra ánh sáng vàng từ trên trời giáng xuống, phun ra một quầng sáng màu vàng, bao phủ con cú xanh cỡ nhỏ, cuốn vào trong hồ lô màu vàng biến mất.

Năm tu sĩ bốn nam một nữ từ trong hẻm núi bay ra, cầm đầu là một thanh niên áo đỏ thân hình cao lớn.

Thanh niên áo đỏ mày kiếm mắt sáng, trên tay nắm một cây trường đao màu vàng đỏ, trên thân đao có một chút linh văn như ngọn lửa, linh quang lóe lên không ngừng.

Vương Du Hâm, Hóa Thần trung kỳ, luyện khí sư bậc năm, hắn còn là một đao tu.

Nếu không phải kẹt ở bình cảnh, lấy tư chất cùng thân phận của hắn, không cần đến nơi đây săn giết yêu thú.

Một thiếu nữ váy vàng mặt tròn mắt to đứng ở bên người Vương Du Hâm, làn da trắng như tuyết, hơn vạn con Ngân Sao Trùng vòng quanh nàng bay lượn không ngừng.

Vương Du Vân, Hóa Thần trung kỳ, nàng tu luyện công pháp thổ thuộc tính.

“Cuối cùng giải quyết yêu thú này, thiếu chút nữa để nó chạy.”

Trên mặt Vương Du Vân tràn đầy nụ cười.

Vương Du Hâm gật gật đầu, đang muốn nói cái gì, mặt đất nơi xa phồng lên một gò đất, một con chồn nhỏ toàn thân màu trắng từ lòng đất chui ra, ngoài thân con chồn nhỏ màu trắng máu tươi đầm đìa, có thương tích trong người.

“Tuyết Vân Điêu!”

Vương Du Hâm nổi lên hứng thú, Tuyết Vân Điêu khứu giác nhạy bén, sở trường tìm kiếm linh dược, tính tình ngoan ngoãn, được nữ tu sĩ yêu thích, lấy để tặng người là thích hợp nhất.

Con Tuyết Vân Điêu trước mắt này là bậc năm hạ phẩm, nó phát hiện không thích hợp, ngoài thân nở rộ ánh sáng vàng, chui vào lòng đất.

“Đuổi theo, đừng để nó chạy.”

Vương Du Hâm vội vàng thu hồi xác con cú khổng lồ màu xanh, Vương Du Vân thi triển thổ độn thuật, dẫn theo bọn họ đuổi theo.

Dưới lòng đất nghìn trượng, một màn hào quang màu vàng đất bao phủ năm người bọn họ, thần thức Vương Du Hâm tập trung Tuyết Vân Điêu, Tuyết Vân Điêu ở ngoài trăm dặm.

“Đẩy nhanh tốc độ, ta muốn bắt sống yêu thú này tặng cho Như Ý.”

Vương Du Hâm thúc giục, hắn đang theo đuổi một vị nữ tu sĩ của gia tộc tu tiên.

Vương Du Vân bấm pháp quyết, đẩy nhanh độn tốc.

Tuyết Vân Điêu hướng chỗ sâu trong lòng đất di động, tốc độ rất nhanh.

Ba ngàn trượng, năm ngàn trượng, vạn trượng, năm người bọn Vương Du Hâm đuổi theo không bỏ.

Hơn một canh giờ sau, Vương Du Hâm kinh ngạc phát hiện, Tuyết Vân Điêu bỗng dưng biến mất, thần thức của hắn không tra xét được khí tức của Tuyết Vân Điêu, thế này trái lại cổ quái.

Hoặc là Tuyết Vân Điêu nắm giữ độn thuật khác, nháy mắt độn ra hơn ngàn dặm, hoặc Tuyết Vân Điêu trốn trong không gian, hoặc là bị tu sĩ khác thu vào vòng tay linh thú.

“Chẳng lẽ nơi này có bí cảnh?”

Vương Du Hâm nghi hoặc nói, lật tay lấy ra một hạt châu lóe ra ánh sáng đỏ, rót vào pháp lực.

Hạt châu màu đỏ nở rộ ra ánh sáng đỏ chói mắt, Vương Du Hâm mượn dùng bảo vật, quan sát phía trước, chưa phát hiện bí cảnh hoặc cửa vào không gian, trái lại phát hiện Tuyết Vân Điêu.

Tuyết Vân Điêu cách bọn họ không đến năm mươi dặm, khoảng cách gần như vậy, thần thức của hắn thế mà không thể tra xét được Tuyết Vân Điêu tồn tại, thế này trái lại kỳ quái.

Chẳng lẽ nơi này có mạch khoáng kim loại đặc thù gì? Hoặc là trận pháp?

Tuyết Vân Điêu đẩy nhanh độn tốc. Sau khi chạy tới trong lòng đất chỗ hơn mười vạn trượng, nó không thể tiếp tục lặn xuống, tựa như va vào trên tường đồng vách sắt.

Nhân cơ hội này, Vương Du Vân đẩy nhanh độn tốc, năm người bọn họ ùn ùn ra tay, công kích Tuyết Vân Điêu.

Tuyết Vân Điêu chỉ bậc năm hạ phẩm, căn bản không phải đối thủ của bọn họ, không qua bao lâu, Tuyết Vân Điêu đã bị bọn họ bắt sống. Vương Du Hâm thu Tuyết Vân Điêu vào túi Thiên Yêu, túi Thiên Yêu là chuyên môn dùng để đặt linh thú linh cầm còn chưa thuần hóa.

“Nơi này có thể có mạch khoáng đặc thù, hoặc là trận pháp! Thần thức của chúng ta ở đây đều chịu ảnh hưởng.”

Vương Du Hâm nhíu mày nói.

Vương Du Vân bấm pháp quyết, màn hào quang màu vàng di động hướng xuống.

Xâm nhập lòng đất, màn hào quang màu vàng vặn vẹo biến hình. Bình thường mà nói, người tu tiên sẽ không lặn xuống quá sâu, chẳng may lòng đất có mạch khoáng kim loại đặc thù, thổ độn thuật cũng không có cách nào cả, một khi đụng tới yêu thú thổ thuộc tính cấp cao, rất khó thoát thân.

Không qua bao lâu, màn hào quang màu vàng dừng lại, không thể tiến lên.

Vương Du Hâm vung trường đao màu vàng đỏ trên tay, bổ về phía mặt đất.

“Keng” một tiếng kim loại trầm đục, đốm lửa văng khắp nơi.

Vương Du Vân thả ra hơn mười vạn con Ngân Sao Trùng, khống chế chúng nó đánh về phía mặt đất.

Hơn mười vạn con Ngân Sao Trùng phân tán ra, gặm cắn bùn đất.

Nửa khắc đồng hồ sau, chúng nó lấy xuống một khối khoáng thạch màu vàng nhạt.

Khoáng thạch màu vàng cầm trên tay nhẹ bẫng, nhưng thông thiên linh bảo muốn bổ ra cũng không dễ dàng. Vương Du Hâm phát ra thần thức, thần thức tới gần khoáng thạch màu vàng, chưa phát hiện cái gì hết.

“Đây là Cấm Thần Thạch!”

Vương Du Hâm kinh ngạc nói. Cấm Thần Thạch là tài liệu luyện khí bậc sáu, có thể ngăn cách thần thức tra xét. Dùng Cấm Thần Thạch luyện chế thành bảo vật, cho dù ngay tại dưới mí mắt kẻ địch, kẻ địch dùng thần thức tra xét, cũng không phát hiện được sự tồn tại của ngươi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận