Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4876: Lam Phúc Không Hợp Thể (1)

“Biện pháp này rất tốt, nhưng vô duyên vô cớ, hắn đột nhiên rời khỏi phường thị, kẻ địch chỉ sợ sẽ có điều hoài nghi đi! Nhỡ đâu kẻ địch không mắc bẫy thì làm sao?”

Vương Thanh Bạch đưa ra nghi vấn.

“Lam đạo hữu tổ chức Hợp Thể đại điển, phát ra lời mời với chúng ta, để bọn họ đi tham gia là được. Nếu là kẻ địch không mắc bẫy, vậy thì thôi, đưa hắn về đảo Thanh Liên, người Cửu Long cung đã có thể xuống tay lần nữa, không cần thiết để hắn chạy khắp nơi.”

Vương Thanh Thành nói ra đề nghị của mình.

Lam Phúc Không tiến vào Hợp Thể kỳ, tổ chức Hợp Thể đại điển, mời khách rộng khắp.

“Biện pháp này không tệ, nhưng ven đường phải phái người bảo hộ hắn đi! Chúng ta nếu đi theo, rất dễ dàng bị kẻ địch phát hiện.”

Đoàn Thông Thiên đưa ra một nan đề.

Đều là tu sĩ Hợp Thể, bọn họ rất khó giấu được kẻ địch tra xét.

“Không có Hợp Thể đi theo mới kỳ quái, bằng không Long Thanh Phong sớm không rời khỏi phường thị, muộn không rời khỏi phường thị, cố tình ở thời điểm bọn họ muốn ra tay rời khỏi phường thị, rất khó không khiến người ta hoài nghi.”

Vương Thanh Bạch không cho là đúng.

“Ta tự mình dẫn đội đi! Mấy năm nay ta rất ít ra tay, tâm lý đề phòng của kẻ địch đối với ta không mạnh như vậy, nếu Thanh Bạch hoặc Nhất Đao đi theo, kẻ địch chỉ sợ không dám ra tay.”

Vương Thanh Thành chủ động xung phong.

Vương Thanh Thành và Tôn Nguyệt Kiều thường xuyên đại biểu Vương gia tham gia lễ mừng hoặc pháp hội, số lần ra tay không nhiều, bên ngoài hiểu biết đối với thần thông bảo vật của bọn họ cũng không nhiều, Lam Phúc Không tổ chức lễ mừng Hợp Thể, hắn dẫn đội tham gia cũng là danh chính ngôn thuận.

Vương Nhất Đao không nói một lời, đám người Vương Thanh Thành đã quen, tính cách Vương Nhất Đao như thế, gần như không phát biểu ý kiến, yên lặng tu luyện hoặc làm việc.

Vương Thanh Bạch và Đoàn Thông Thiên đều tỏ vẻ đồng ý, liền quyết định cứ như vậy.



Một tòa lầu các màu xanh cao bốn tầng, một gian phòng khách, một ông lão áo bào xanh dáng người béo lùn cầm một tấm pháp bàn đưa tin màu xanh, đang nói cái gì.

“Cuồng Xuy Chân Quân tiến vào Hợp Thể kỳ, tổ chức lễ mừng?”

Ông lão áo bào xanh nhíu mày nói.

“Không sai, Vương gia cũng nhận được lời mời, Long Thanh Phong cũng ở bên trong, trưởng tử của Thái Hạo Chân Nhân tự mình dẫn đội.”

Pháp bàn đưa tin màu xanh truyền đến một giọng nam tử trầm thấp.

“Biết rồi, ngươi đi nói cho bọn họ tin tức này, sửa đổi kế hoạch, xem xem có thể ở nửa đường xuống tay hay không?”

Ông lão áo bào xanh phân phó.

Dựa theo kế hoạch của bọn họ, Mộ Hải dẫn người tấn công phường thị Phi Long, hấp dẫn tu sĩ Hợp Thể của Vương gia chú ý, ông lão áo bào xanh ra tay tiêu diệt Long Thanh Phong, sau đó nội ứng ngoại hợp giết ra ngoài.

Kế hoạch này rất bất lợi đối với ông lão áo bào xanh, nhỡ đâu không thể phá đi trận pháp, hoặc là tu sĩ Hợp Thể của Vương gia nhanh chóng chạy tới, lão chỉ sợ chạy không thoát.

Nếu là ra tay ở vùng hoang vu dã ngoại, đánh không lại còn có thể chạy.

“Cái này có thể là âm mưu của Vương gia hay không? Cố ý thiết cục?”

Pháp bàn đưa tin truyền đến tiếng của nam tử.

“Hẳn là không thể nào! Vương gia làm sao biết chúng ta muốn xuống tay với Long Thanh Phong? Kẻ biết tình huống không đến năm người, người Kim Cưu nhất tộc cũng không biết mục tiêu, nhưng xuất phát từ cẩn thận, quan sát trước một đoạn thời gian, tìm cơ hội ra tay, ngươi đi thông báo trước bọn họ, kế hoạch có biến.”

Ông lão áo bào xanh phân phó.

“Biết rồi, ta lập tức đi thông báo bọn họ.”

...

Chỗ sâu trong Vạn Linh uyên, một mảng đồng bằng màu đen mênh mông.

Tiếng sấm sét không ngừng, trên bầu trời đánh xuống từng tia chớp màu bạc thô to, mơ hồ xen lẫn một tràng tiếng quỷ khóc thê lương.

Một bóng xám phá không mà đi, bay về phía bầu trời, tốc độ rất nhanh.

Bóng xám còn chưa bay ra trăm dặm, một cột sét màu bạc đường kính mười trượng từ trên trời giáng xuống, chuẩn xác đánh trúng bóng xám, một tiếng hét thảm truyền ra, phạm vi vài dặm bị lôi quang màu bạc bao phủ.

Hào quang màu xanh lóe lên, một cây mâu sét lóe ra hào quang màu xanh bắn nhanh đến, nhập vào trong lôi quang màu bạc, một lần nữa truyền ra một tiếng quỷ khóc thê lương.

Lôi quang tan đi, bóng xám biến mất, hiện ra một cái hố khổng lồ bốc ra khói đen, một cây mâu sét màu xanh cắm ở bên trong cái hố khổng lồ.

Lưu Diêu bay tới, một tay hướng về hư không phía dưới chộp một cái, một hạt châu màu đen bay vút đến, rơi vào trên tay nàng rồi không thấy nữa.

Vương Mạnh Sơn cùng một thanh niên áo vàng ngũ quan tuấn lãng từ nơi xa bay tới, Vương Mạnh Sơn sắc mặt tái nhợt, chỗ vai trái có một vết thương chảy máu.

“Lưu tiền bối đạo pháp cao thâm, quỷ vật Hợp Thể kỳ cũng không phải đối thủ của ngài.”

Vương Mạnh Sơn nịnh hót, giọng điệu có chút vô lực.

Vương gia bố cục, bố trí một chỗ động phủ cổ tu sĩ, địa điểm ngay tại Vạn Linh uyên, Vương Mạnh Sơn cùng tu sĩ Luyện Hư khác tiến vào Vạn Linh uyên tìm kiếm linh dược, bất ngờ phát hiện động phủ cổ tu sĩ, nhưng cấm chế quá mạnh, bọn họ không mở được, Vương Mạnh Sơn báo cáo Lưu Diêu.

Lưu Diêu tự mình dẫn đội, phá đi cấm chế, đạt được hai kiện trung phẩm thông thiên linh bảo cùng một phần tài nguyên tu tiên, hứa hẹn cung cấp linh đan cho Vương Mạnh Sơn, giúp hắn trùng kích Hợp Thể kỳ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận