Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 7153: Gia tộc nhân tài xuất hiện lớp lớp (2)

“Muốn nuốt mẫu tháp không dễ dàng, hỗn độn thú có không ít cường giả ở Hỗn Độn đại lục, chỉ là chưa ra tay, nếu không phải phu quân nấp trong chỗ tối, Thanh Linh cùng Thanh Bạch khẳng định bị giết rồi.”

Uông Như Yên nói.

Nàng cũng nấp trong bóng tối chuẩn bị chi viện Vương Thanh Sơn cùng Vương Mạnh Bân bất cứ lúc nào, không ngờ mục tiêu của hỗn độn thú là Tổ Long.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, lấy ra pháp bàn đưa tin liên lạc Vương Nhất Hân, bảo nàng đến Thanh Liên phong một chuyến báo cáo tình hình chiến đấu.

Thanh Huyền bay về trong Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh, Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh bay vào ống tay áo Vương Trường Sinh.

Không qua bao lâu, Vương Nhất Hân liền tới đây, báo cáo chi tiết tình hình chiến đấu.

Một trận chiến này, Vương gia xuất động hơn trăm vạn Tiên Giáp Quân, hơn ba ngàn chiếc tiên hạm, vận dụng lượng lớn đậu binh, tiên khôi lỗi, còn vận dụng Côn, tiêu diệt hai đại bộ lạc kiểu nghiền áp.

Mỗi một đội ngũ đều có lượng lớn tiên hạm giúp đỡ, tổn thất tương đối nhỏ.

Một lần này Tiên Hỗn đại chiến, Vương gia chỉ xuất động bộ phận lực lượng, còn có nhiều vị Đạo Tổ chưa ra tay, mấy trăm vạn Tiên Giáp Quân lưu thủ Thanh Liên tiên đảo, vốn là làm lực lượng dự bị, chiến sự mở rộng, lại để bọn họ gia nhập chiến trường, không ngờ chiến sự kế thúc nhanh như vậy.

“Lão tổ tông, một trận chiến này, gia tộc chúng ta toát ra không ít tộc nhân ưu tú, ngài muốn gặp bọn họ một lần hay không? Cũng là tạo một cái tấm gương cho tộc nhân khác.”

Vương Nhất Hân xin chỉ thị.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, đáp ứng.

“Vâng, lão tổ tông.”

Vương Nhất Hân đáp ứng, lấy ra một tấm pháp bàn lóe ra hào quang màu vàng, đánh vào một đạo pháp quyết, phân phó: “Xương Minh, ngươi dẫn theo bọn Linh Nhân tới Thanh Liên phong, lão tổ tông muốn gặp bọn họ.”

“Vâng, Nhất Hân lão tổ.”

Tiếng của Vương Xương Minh vang lên.

Không qua bao lâu, Vương Xương Minh dẫn theo hơn trăm tộc nhân tới Thanh Liên phong, từ Chân Tiên đến Đại La Kim Tiên đều có, Vương Linh Nhân cũng ở bên trong.

“Bái kiến lão tổ tông.”

Đám người Vương Linh Nhân cúi người hành lễ, vẻ mặt cung kính.

Ánh mắt Vương Trường Sinh lướt qua trên thân đám người Vương Linh Nhân, đám người Vương Linh Nhân đến thở mạnh cũng không dám.

Vương Trường Sinh mở miệng nói: “Các ngươi ở một trận chiến này biểu hiện không tệ, Linh Thần, Linh Nguyệt.”

“Có cháu.”

Một thanh niên áo vàng ngũ quan anh tuấn cùng một thiếu nữ váy lam ngũ quan như vẽ mở miệng trả lời.

“Các ngươi Chân Tiên kỳ đã tìm hiểu ra chí tôn pháp tắc, một trận chiến này chém giết nhiều con hỗn độn thú năm màu, rất không tồi. Linh Hải, Linh Nhân biểu hiện cũng tốt lắm, đặc biệt Linh Nhân, chém giết nhiều con hỗn độn thú chín màu Thái Ất Kim Tiên kỳ.”

Vương Trường Sinh khen.

Vương Linh Thần tìm hiểu ra Thời Gian pháp tắc, Vương Linh Nguyệt tìm hiểu ra Không Gian pháp tắc, là tộc nhân tương đối ưu tú trong rất nhiều Chân Tiên của Vương gia. Vương Linh Nhân tìm hiểu ra Thần Hồn pháp tắc cùng Tinh Thần pháp tắc, nắm giữ Lưu Tinh Hỏa Vũ một môn đạo thuật này, đã tu luyện pháp tắc đến viên mãn, là đối tượng Vương gia trọng điểm bồi dưỡng.

Vương Linh Nhân là từ Đông Ly giới phi thăng Huyền Dương giới, sau đó lại từ Huyền Dương giới phi thăng tiên giới, ở dưới sự bồi dưỡng của Vương gia, đã là Thái Ất Kim Tiên.

“Đều là gia tộc bồi dưỡng.”

Vương Linh Thần và Vương Linh Nguyệt khiêm tốn nói.

“Sớm từ lúc ở hạ giới, tộc lão đã thường xuyên nói về sự tích lão tổ tông với cháu, lão tổ tông là đối tượng cháu đuổi theo, một ngày nào đó, cháu cũng muốn giống lão tổ tông, chém giết hỗn độn thú cấp bậc Đạo Tổ.”

Vương Linh Nhân nghiêm mặt nói, vẻ mặt đầy tự tin.

Vương Trường Sinh nghe xong lời này, vẻ mặt ảm đạm, hắn nhớ tới Vương Thu Minh, lúc trước Vương Thu Minh cũng từng nói ra lời tương tự, chẳng qua Vương Thu Minh chưa thể tiến một bước nữa, chết già hạ giới.

“Linh Nhân là tiên phù sư, tinh thông thuật chế phù, nàng ấy phối hợp tiên khí sư bậc ba trong tộc, có thể luyện chế ra thượng phẩm Diệt Tiên Tiễn.”

Vương Nhất Hân khen.

“Không có lão tổ tông tích góp nội tình, không có các đời tiền bối hy sinh, chúng ta cũng không có hoàn cảnh sinh trưởng tốt như vậy. Cháu nếu trở thành Đạo Tổ, sẽ sáng tạo cho hậu bối hoàn cảnh tốt hơn, mở rộng lãnh thổ cho gia tộc chúng ta, một ngày nào đó, Hỗn Độn đại lục phải đổi tên thành Thanh Liên đại lục.”

Vương Linh Nhân hào tình vạn trượng, vẻ mặt đầy tự hào.

Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên lộ vẻ mặt khen ngợi, khó được Vương Linh Nhân có chí hướng lớn này.

“Không sai, đây mới là tộc nhân Vương gia chúng ta, các ngươi đều phải học tập Linh Nhân. Gia tộc chúng ta bây giờ rất mạnh rồi, nhưng gia tộc chúng ta có thể mạnh hơn nữa, hy vọng Tiên Hỗn đại chiến lần tiếp theo, các ngươi có thể lại lập công mới.”

Vương Trường Sinh cổ vũ.

“Vâng, lão tổ tông.”

Đám người Vương Linh Nhân trăm miệng một lời, thanh âm truyền rất xa.

Nói chuyện phiếm chốc lát, Vương Trường Sinh bảo bọn họ trở về.

Vương Trường Sinh đi vào một gian mật thất, bế quan tu luyện.

Muốn mở bổn nguyên pháp tắc thứ ba, hắn ít nhất cần tiềm tu mấy trăm vạn năm.

Tiên Hỗn đại chiến một lần này kết thúc, Hỗn Độn đại lục lại có thể nghênh đón mấy trăm vạn năm hòa bình.

...

Trung bộ Hỗn Độn đại lục, một tòa quảng trường đá diện tích rộng lớn, có thể nhìn thấy mẫu tháp, Đằng Tiểu đứng ở đỉnh mẫu tháp.

Hạ, Vi, Thần, Hãi, Hâm, Lỗi đứng ở phụ cận mẫu tháp, đang nói cái gì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận