Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2628: Chết thảm trọng (2)

Kim giao tháp kịch liệt rung hẳn lên, tiếng gầm rú không ngừng.

Nhân cơ hội này, Công Tôn Ưởng thả người bay trở về bên người Vương Trường Sinh, sắc mặt hắn tái nhợt, trên người truyền ra một cỗ khí tức đốt trọi.

Long Tiêu Dao lại hóa thành một đạo lốc xoáy xanh mờ mờ, thẳng đến Triệu Kiền Phong và Âu Dương Ngọc.

Trời cao xuất hiện ra nhiều điểm lam quang, hóa thành một đám mây thật lớn màu trắng. Đám mây màu trắng kịch liệt quay cuồng, từng đạo thủy tên màu lam bắn ra, đánh về phía Triệu Kiền Phong và Âu Dương ngọc.

Âu Dương Ngọc cổ tay run lên, vạn quỷ tiên huyễn hóa ra vô số quỷ ảnh, nghênh hướng lốc xoáy màu xanh.

Triệu Kiền Phong ánh mắt âm trầm, tổng thể mà xem thì, hiện tại bọn họ bị vây hạ phong, nhưng hắn cũng không e ngại.

Vương Trường Sinh bắt đầu đánh cửu giao cổ. Mỗi một lần, cửu giao cổ liền truyền ra một đạo tiếng rồng ngâm đinh tai nhức óc, một đạo sóng âm màu lam thổi quét mà ra.

Vô số quỷ ảnh đánh trúng cơn lốc xanh mờ, cơn lốc màu xanh chợt vỡ ra, vô số đạo phong nhận màu xanh bắn ra, khuếch tán bốn phương tám hướng.

Oành đùng đùng!

Một trận tiếng gầm rú đinh tai nhức óc vang lên, lượng lớn cây cối bị phong nhận màu xanh trảm vỡ nát.

Một cổ cuồng phong từ phía sau Âu Dương Ngọc thổi qua, Long Tiêu Dao hiện ra. Ánh mắt hắn lạnh lùng, hai long trảo thật lớn chộp tới Âu Dương Ngọc.

Hầu như là hắn hiện thân đồng thời, Triệu Kiền Phong vội vàng thúc dục Diệt hồn chung. Long Tiêu Dao mặt lộ vẻ thống khổ, thiếu chút nữa gục ở trên đất.

Âu Dương Ngọc cổ tay run lên, vạn quỷ tiên hóa thành một đạo cầu vồng màu đen, cuốn lấy thân thể Long Tiêu Dao. Vô số quỷ ảnh hiện lên, liên tiếp đánh về phía Long Tiêu Dao, hút tinh huyết và chân nguyên hắn.

Long Tiêu Dao phát ra tiếng hô thống khổ, kịch liệt giãy dụa, nhưng không thể thoát khỏi Vạn quỷ tiên trói buộc.

Thủy tên màu lam dày đặc tới gần Triệu Kiền Phong và Âu Dương Ngọc trăm trượng, chợt tán loạn.

Đỉnh đầu Âu Dương Ngọc chợt sáng lên một đạo lam quang. Định hải chung vừa hiện ra, chưa hạ xuống. Vạn cân trọng lực áp chụp xuống, Âu Dương Ngọc không thể động đậy.

Định hải chung chợt chụp xuống, vang lên từng đợt tiếng chuông trầm thấp, mặt đất kịch liệt rung hẳn lên, xuất hiện lượng lớn vết nứt, bụi đất bay lên.

Giao Lân nhất thời mừng rỡ, Âu Dương Ngọc hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Đúng lúc này, Uông Như Yên chợt la lớn: "Giao đạo hữu cẩn thận."

Vừa dứt lời, Triệu Kiền Phong chợt xuất hiện ở phía sau Giao Lân.

Giao Lân dọa ra một thân mồ hôi lạnh, còn chưa kịp tránh đi thì một đạo tiếng chung vang dội vang lên. Thần hồn hắn giống như muốn xé rách ra, phát ra tiếng kêu thống khổ thảm thiết.

Triệu Kiền Phong bàn tay vừa lật, thêm một tấm phù triện màu đỏ nhạt trong tay, ném về phía.

Phù triện màu đỏ chợt nhập vào trong cơ thể Giao Lân. Giao Lân chợt phát ra tiếng hô thống khổ. Bên ngoài thân xuất hiện ra vô số phù văn màu đỏ. Một mảng hỏa diễm màu đỏ chợt xuất hiện ra, căn bản dập tắt không được.

Thượng phẩm phù triện bậc năm đốt linh phù, bá đạo vô cùng. Nhưng kích hoạt phù này cần tiêu hao lượng lớn pháp lực.

Thân hình Triệu Kiền Phong nhoáng lên một cái, chợt biến mất không thấy. Hiển nhiên, Thanh Liên tiên lữ làm hắn sợ hãi.

Ma viên khát máu phun ra một cỗ hỏa diễm màu máu, dừng ở trên Định hải chung. Định hải chung linh quang nhanh chóng ảm đạm xuống, một bộ dáng mất đi linh tính.

Oành đùng đùng!

Định hải chung bạo liệt mở ra, không thấy bóng dáng Âu Dương Ngọc. Trên mặt đất có một khối khô lâu hình người vỡ vụn.

Hư không sáng lên một đạo linh quang, Âu Dương Ngọc vừa hiện ra, sắc mặt của nàng tái nhợt.

Nàng thi triển độc môn bí thuật Vạn cốt thay kiếp đại pháp, may mắn tránh được một kiếp, nhưng tình hình nàng hiện tại rất kém.

Tiếng nổ oành đùng đùng, thân thể Giao Lân tạc vỡ ra đến, một cái Nguyên Anh nhỏ xíu bay ra. Còn không có bay xa thì một cái bàn tay to tối om đột nhiên hiện lên, chuẩn xác chụp xuống Nguyên Anh nhỏ xíu.

Giao Lân như vậy bị giết, kể từ đó, tình thế càng ngày càng bất lợi.

Một tiếng nổ, Kim giao tháp chợt vỡ ra. Long Hàm Cơ thoát vây, hóa thành một đoàn hỏa vân thật lớn đánh về phía Thanh Liên tiên lữ.

Bởi vì ký hạ thệ ước, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên diệt sát Long Hàm Cơ mà nói, bọn họ cũng sẽ bị thương nặng.

Đúng lúc này, một tiếng nổ, Long Tiêu Dao thoát vây. Thanh quang chợt lóe, Long Tiêu Dao chợt xuất hiện ở trên không Long Hàm Cơ.

Long tiêu dao khí tức uể oải, gầy trơ xương như gậy. trạng thái hắn hiện tại rất kém cỏi, ma tộc thắng lợi mà nói, hắn hẳn phải chết là không thể nghi ngờ.

"Thượng quan sư huynh, hậu bối của ta kính nhờ ngươi."

Long Tiêu Dao nói xong lời này, hóa thành một đạo lốc xoáy màu xanh thật lớn vô cùng, che kín Long Hàm Cơ.

Sau khi nghe một tiếng rồng ngâm đinh tai nhức óc, lốc xoáy màu xanh tạc vỡ ra, vô số máu thịt bay ra, Long Hàm Cơ và Long Tiêu Dao đồng quy vu tận.

Kể từ đó, chỉ còn lại Thanh Liên tiên lữ, Công Tôn Ưởng, Thượng Quan Thiên Hoành, Thiên Hồ Chân Quân, Triệu Kiền Phong, Âu Dương Ngọc và ma viên khát máu.

"Các ngươi mau trở lại, ta thúc dục cửu giao cổ giết bọn hắn."

Vương Trường Sinh sắc mặt lạnh lùng, bên ngoài thân hắn và Uông Như Yên lam quang đại phóng, khí tức tăng vọt. Vương Trường Sinh khí tức đạt tới Hóa Thần trung kỳ, hai tay điên cuồng giã ở trên mặt cửu giao cổ,

Ma tộc rất khó đối phó, chỉ có thể sử dụng sóng âm công kích.

Bạn cần đăng nhập để bình luận