Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4195: Khác thường (2)

Hắn muốn xem xem, Băng Thiềm Chân Nhân có cơ duyên gì to lớn, thế mà dùng Huyền Ngọc Chi Tinh cô đọng pháp tướng.

Hắn vừa thi triển thuật sưu hồn, ngoài thân Nguyên Anh nhỏ bé tuôn ra vô số phù văn màu đỏ huyền ảo, hai sợi xích màu đỏ bỗng dưng hiện lên, toát ra một ngọn lửa màu đỏ.

Lòng bàn tay Vương Anh Kiệt sáng lên linh quang năm màu lóa mắt, nhưng không có tác dụng gì.

Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, Nguyên Anh nhỏ bé bị ngọn lửa màu đỏ đốt không còn sót lại một chút cặn bã, tan thành mây khói.

“Hắn bị hạ cấm chế phòng ngừa sưu hồn, chẳng lẽ nói hắn biết cơ mật trung tâm của Liêu gia?”

Vương Anh Kiệt nghi ngờ nói.

Băng Thiềm Chân Nhân làm cung phụng Liêu gia, bản mạng pháp bảo là nguyên bộ thông thiên linh bảo, còn có trung phẩm thông thiên linh bảo, pháp tướng là dùng Huyền Ngọc Chi Tinh cô đọng, căn bản không giống cung phụng, càng giống đệ tử trung tâm của thế lực lớn hơn, còn hạ cấm chế phòng ngừa sưu hồn, một khi bị sưu hồn liền phát động cấm chế, triệt để tan thành tro bụi.

Tộc nhân Vương gia tu luyện « Thái Hư Đoán Thần Quyết » cũng hạ cấm chế này, phòng ngừa để lộ bí mật, Nguyên Anh bị bắt, căn bản không có khả năng chạy thoát.

Liêu gia đối với cung phụng đều tốt như vậy? Hay Băng Thiềm Chân Nhân có cơ duyên khác, Vương Anh Kiệt không cách nào biết được.

Hào quang màu trắng lóe lên, giao long màu trắng hóa thành bộ dáng Vương Thanh Bạch, sắc mặt của hắn có chút tái nhợt, pháp lực tiêu hao nghiêm trọng. Thúc giục pháp tướng đối địch cần hao phí lượng lớn pháp lực, lấy tu vi Luyện Hư trung kỳ của hắn, thúc giục pháp tướng đối địch không chống đỡ được thời gian quá dài.

Một tay hắn hướng xuống đất chộp một cái, một cái nhẫn trữ vật màu trắng bay về phía hắn, thần thức quét qua, hơi kinh ngạc, thế mà có hai khối Huyền Ngọc Chi Tinh, còn có hơn hai mươi món hạ phẩm thông thiên linh bảo, đều là loại công kích, hơn ba nghìn vạn linh thạch, còn có một số tài liệu, nhiều cây linh dược tám ngàn năm trở lên, mười lăm cây linh dược vạn năm.

Hắn khẽ vung tay một cái, một mảng hào quang màu trắng lướt qua, trên mặt đất có thêm một lượng lớn đồ vật.

Bọn họ xem xét ngọc giản trong nhẫn trữ vật, một phần nội dung có liên quan tới Quách gia, đoán chừng Băng Thiềm Chân Nhân giết con cháu Quách gia, nội dung ngọc giản khá rộng khắp, đại bộ phận nội dung đều có liên quan tới các thế lực lớn của Nhân tộc.

Ví dụ Trấn Hải cung có khoảng bao nhiêu vị tu sĩ Hợp Thể, đám người Lâm Thiên Long, Trần Nguyệt Dĩnh, Tống Nhất Minh có những thần thông nào, có chăn nuôi linh thú hay không, linh thú có những thần thông nào.

Một ngọc giản màu xanh giới thiệu tình huống Vương gia, đại bộ phận nội dung đều tương đối chính xác, miêu tả liên quan tới Vương Trường Sinh tương đối nhiều.

Thái Hạo Chân Nhân là pháp thể song tu, xuất thân Trấn Hải cung, chăn nuôi một con linh quy bậc sáu gọi là Lân Tôn, hình thể to lớn không gì sánh được, đúng là hiếm thấy. Thái Hạo Chân Nhân là luyện khí sư bậc sáu, tinh thông thuật luyện khí, bản mạng pháp bảo là hạt châu, bảo vật loại trọng lượng, có chừng chín viên.

“Cung phụng Liêu gia, thế mà thu thập tình huống của các thế lực lớn Nhân tộc, hắn không phải là thám tử dị tộc chứ?”

Vương Anh Kiệt nghi ngờ nói, hắn cũng thu thập tình báo thế lực khác, nhưng cũng không cặn kẽ như vậy.

Vương Thanh Bạch mở ra một cái hộp ngọc màu trắng dán phù triện, từ bên trong tìm được hai khối Ngọc Hồn Tinh.

“Ngọc Hồn Tinh, gia tộc chúng ta cũng rất khó thu thập được một khối Ngọc Hồn Tinh, hắn một tên cung phụng lại có hai khối?”

Vương Anh Kiệt nhíu mày, Băng Thiềm Chân Nhân tuyệt đối có vấn đề, chỉ là không biết Liêu gia có vấn đề hay không.

“Việc này đừng truyền ra ngoài, chúng ta không có chứng cứ mang tính thực chất, nói cho Cửu thúc một tiếng là được.”

Vương Thanh Bạch nhắc nhở. Liêu gia là gia tộc tu tiên phụ thuộc Huyền Thanh phái, không có chứng cứ rõ ràng, bọn họ không thể xử lý Liêu gia.

“Lập Hách, mau ăn vào Thanh Tủy Đan chữa thương.”

Vương Anh Kiệt lấy ra một cái bình ngọc màu xanh, đưa cho Vương Lập Hách.

Vương Lập Hách cảm ơn một tiếng, đổ ra một viên Thanh Tủy Dan, nuốt dùng, vận công chữa thương.

Vương Thanh Bạch cũng khoanh chân ngồi xuống, ngồi thiền điều tức.

Pháp lực của bọn họ tiêu hao nghiêm trọng, cần thời gian khôi phục. Vương Lập Hách bị thương nặng, cần tĩnh dưỡng một đoạn thời gian, không nên đấu pháp sống chết với người ta nữa, đi theo bọn người Vương Thanh Bạch là được rồi.

Vương Thiền và Vương Thiền cũng khoanh chân ngồi xuống, ngồi thiền điều tức, Vương Anh Kiệt lấy ra một cây Ngọc Tủy Chi tám ngàn năm, đút cho Song Đồng Thử.

Lúc ở hạ giới, hắn cũng từng cho Song Đồng Thử ăn.



Bên ngoài bí cảnh, Vương Trường Sinh, Uông Như Yên, Liêu Trọng Yến, Quách Ngọc Lân cùng Kim Phong Chân Nhân tụ tập ở trên một ngọn núi, nội dung nói chuyện phiếm đều có liên quan với Bắc Minh gia.

“Các ngươi nói, trong bí cảnh sẽ có trấn tộc chi bảo của Bắc Minh gia hay không?”

Trên mặt Kim Phong Chân Nhân đầy tò mò.

Liêu Trọng Yến không tán đồng, nói: “Ai sẽ đặt trấn tộc chi bảo ở bí cảnh? Nhiều lắm gửi một ít tài liệu. Bí cảnh chủ yếu dùng để bồi dưỡng linh dược, nhưng nhiều năm trôi qua như vậy, chỉ sợ cấm chế của vườn linh dược đã bị yêu thú phá đi, chỉ không biết bí cảnh sẽ xuất hiện yêu thú bậc bảy hay không?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận