Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5767: Tấn công Xích Hồng đảo (2)

Vương Thanh Bạch lấy ra một tấm ngọc lóe ra hào quang màu xanh, đánh vào một đạo pháp quyết, một giọng nam tử vang lên: “Vương đạo hữu, Hạ gia và Bạch gia đã ra tay, đang tấn công Xích Hồng đảo.”

Bọn họ phái tu sĩ Linh tộc đi tìm hiểu tin tức, loại việc vặt này tự nhiên phái người ngoài đi làm. Vương Thanh Bạch nhìn về phía Vương Thanh Linh, xin chỉ thị ý kiến của nàng.

“Chúng ta có thể ra tay, nhưng đừng liều lĩnh, cẩn thận một chút.”

Vương Thanh Linh phân phó.

Ngoài thân con cua màu lam nở rộ hào quang màu lam, đôi mắt đều bắn ra một đạo hào quang màu lam, đánh lên hư không nơi nào đó, hư không nổi lên một trận gợn sóng, một màn hào quang như ẩn như hiện hiện ra.

Con cua màu lam không ngừng vung hai cái càng lớn, xé nát màn hào quang trong suốt, lao thẳng đến Xích Hồng đảo mà đi.

Xích Hồng đảo bị một màn hào quang màu đỏ dày đặc che kín, mặt ngoài màn hào quang có một hình cầu vồng.

Bọn Phú Hâm cùng Nguyên Yến hơn ba mươi vị tu sĩ Chân Tiên đứng ở trên không hòn đảo, vẻ mặt bọn họ khác nhau.

Ba phương hướng Đông Nam Tây đều bị kẻ địch tập kích, thuật pháp hoặc tiên khí rơi trên màn hào quang màu đỏ, màn hào quang màu đỏ khẽ chớp lên.

“Dựa theo kế hoạch làm việc, chia đường ngăn cản bọn hắn.”

Phú Hâm trầm giọng nói.

Phía Đông, hơn ba mươi vị tu sĩ Chân Tiên bọn Hạ Tư Băng ra tay công kích màn hào quang màu đỏ. Mười tu sĩ Chân Tiên đều nắm một cây trường đao lưu chuyển hào quang màu đỏ, ngoại hình trường đao màu đỏ giống nhau như đúc, hiển nhiên là tiên khí thành bộ.

Bọn họ đồng thời vung trường đao màu đỏ, hướng về trên không Xích Hồng đảo công kích, đều có một đạo đao quang màu đỏ thổi quét ra, hội tụ đến một chỗ, một lưỡi đao khổng lồ màu đỏ hiện ra, chém về phía Xích Hồng đảo.

Hơn hai mươi tu sĩ Chân Tiên khác cùng thi triển thần thông, công kích Xích Hồng đảo.

Phú Hâm cầm trên tay một tấm trận bàn hào quang màu lam lưu chuyển không ngừng, đánh vào mấy đạo pháp quyết. Mặt biển kịch liệt quay cuồng, từng thô to vòi rồng sóng nước phóng lên trời, đón đỡ công kích đang lao tới.

Ầm ầm ầm, các loại linh quang tỏa sáng trên bầu trời.

Phía Nam, hơn ba mươi vị tu sĩ Chân Tiên bọn Bạch Giang Hà đang công kích Xích Hồng đảo, công kích dày đặc rơi trên màn hào quang màu đỏ, màn hào quang màu đỏ lõm xuống, linh quang lóe lên không ngừng. Hơn mười vị tu sĩ Chân Tiên bọn Nguyên Yến ra tay đón đánh, có trận pháp bảo hộ, đám người Bạch Giang Hà tạm thời chưa làm gì được bọn Nguyên Yến.

Một con cua màu lam hình thể thật lớn nổi trên mặt biển, đám người Vương Thanh Linh ra tay công kích màn hào quang màu đỏ.

Một ông lão áo bào đỏ dáng người béo lùn đứng trên bầu trời, nhíu mày.

Phú Diễm, Chân Tiên trung kỳ, hắn dẫn dắt hơn mười vị tu sĩ Chân Tiên đón đánh đám người Vương Thanh Linh.

Hơn bốn mươi vị tu sĩ Chân Tiên chia ra bốn phương hướng đón đánh kẻ địch, địch đông ta ít, cũng may có trận pháp bảo hộ, tu sĩ Chân Tiên của Trường Nguyên tộc mới có thể bình yên vô sự.

Hơn một canh giờ sau, linh quang của màn hào quang màu đỏ tỏ ra hơi ảm đạm, đám người Phú Hâm cảm thấy rất đuối sức, nhưng bọn họ vẫn có thể ngăn cản.

“Lão tổ tông, nên sử dụng món bảo vật kia rồi.”

Bạch Nhất Long truyền âm cho Bạch Giang Hà.

Bạch Giang Hà gật gật đầu, giơ tay phải, một cái hồ lô hào quang màu lam lưu chuyển không ngừng bay ra, đánh vào một đạo pháp quyết, hồ lô màu lam trào ra một mảng lớn nước biển màu lam.

Nước biển màu lam quay cuồng dâng trào, hóa thành một con rồng nước màu lam thật lớn, đánh về phía Xích Hồng đảo.

Hai cây trường qua màu đỏ bay vút đến, móng vuốt rồng nước màu lam chợt vỗ mạnh một phát, đánh bay hai cây trường qua màu đỏ.

Thân thể to lớn của rồng nước màu lam đánh lên màn hào quang màu đỏ, màn hào quang màu đỏ lõm xuống.

Rồng nước màu lam mở ra cái mồm như chậu máu, phun ra một hạt châu lóe ra hào quang vàng óng.

“Không ổn, mau ngăn trở bảo vật này!”

Trong lòng Nguyên Yến thầm kêu không ổn, phản ứng đầu tiên của nàng đây là tiên khí phá trận.

Bạch Giang Hà bấm pháp quyết, hạt châu màu vàng xoay vù vù, nở rộ ra hào quang vàng óng chói mắt, hóa thành một con Kim Nghê Trùng hình thể thật lớn.

Khí linh hóa hình.

Kim Nghê Trùng phát ra một tiếng rít bén nhọn chói tai, phun ra một luồng hào quang màu vàng, rơi trên màn hào quang màu đỏ, linh quang của màn hào quang màu đỏ ảm đạm xuống.

Phá Linh Cấm Quang, độc môn thần thông của Kim Nghê Trùng.

“Kim Nghê Trùng, Phá Linh Cấm Quang.”

Sắc mặt Nguyên Yến trở nên rất khó coi.

Hào quang màu đỏ lóe lên, một ấn tỳ màu trắng khổng lồ hóa hiện ra, nện thẳng xuống. Cùng lúc đó, tu sĩ Chân Tiên bọn Bạch Nhất Long ùn ùn công kích khu vực bị hào quang màu vàng che kín.

Sau một tràng tiếng nổ thật lớn vang lên, màn hào quang màu đỏ tan vỡ giống như bọt khí.

Trận pháp bị phá, bọn Nguyên Yến lập tức bại lộ ở trước mặt đám người Bạch Giang Hà.

Bạch Giang Hà bấm pháp quyết, ấn tỳ màu trắng trào ra một mảng lớn khí lạnh màu trắng, đập về phía Nguyên Yến.

Nguyên Yến phản ứng rất nhanh, triệu ra một cái khăn tay lóe ra hào quang màu đỏ, bấm pháp quyết.

Khăn tay màu đỏ sau khi sáng lên hào quang màu đỏ lóa mắt, hình thể tăng vọt, đỡ ấn tỳ màu trắng hạ xuống.

Một tràng tiếng xé gió chói tai vang lên, một mảng lớn côn ảnh màu vàng từ trên trời giáng xuống, đập về phía Nguyên Yến.

Bạn cần đăng nhập để bình luận