Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6348: Hoàng cấp tiên hạm

“Vực Ngoại Thiên Ma!”

Càn Kim Tử lộ vẻ mặt thống khổ, kinh hãi không thôi, phát ra một tiếng hét thảm, hai chân mềm nhũn, ngã xuống.

Một lát sau, Càn Kim Tử đứng dậy, trên mặt lộ ra vẻ mặt như có chút suy nghĩ.

“Ha ha, rốt cuộc có pháp thân rồi, ngươi vất vả lâu như vậy, thành toàn ta rồi.”

Càn Kim Tử cười ha ha.

“Thành toàn ai còn không nhất định đâu!”

Một thanh âm nam tử lạnh như băng vang lên, vừa dứt lời, cái hang chia năm xẻ bảy, một nắm đấm khổng lồ màu lam từ trên trời giáng xuống, đánh về phía Càn Kim Tử.

Càn Kim Tử cảm giác hít thở cũng trở nên khó khăn, mặt đất sinh ra một trọng lực mạnh mẽ, tay phải hắn nở rộ hào quang vàng óng, đánh ra một chưởng.

Bàn tay hắn cùng nắm đấm khổng lồ màu lam va chạm, nháy mắt nứt gãy, nắm đấm khổng lồ màu lam đập Càn Kim Tử thành thịt nát, một đạo hắc quang vừa rời cơ thể, đã bị một vầng sáng màu lam bao phủ, cuốn về bên người Uông Như Yên.

Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ ở phía sau!

Uông Như Yên cùng Vương Trường Sinh đứng ở một mảnh đất rộng rãi, bọn họ bị động tĩnh phá trận dẫn tới, vừa lúc nhìn thấy Vực Ngoại Thiên Ma đoạt xá Càn Kim Tử.

Hắc quang rực sáng, giãy thoát vầng sáng màu lam trói buộc.

Uông Như Yên búng ngón tay, một sợi tơ màu đen mảnh khảnh bắn ra, pháp tắc chi ti (sợi tơ pháp tắc).

Sợi tơ màu đen xuyên thủng hắc quang, kéo nó về bên người Uông Như Yên.

“Thần Hồn pháp tắc!”

Thanh âm hắc quang run rẩy.

Lòng bàn tay Uông Như Yên nắm lấy hắc quang, thi triển sưu hồn.

Nắm tay phải Vương Trường Sinh toát ra một đạo hắc quang, hướng về hư không phía sau đập một cái, một thanh âm thê lương vang lên, một đạo hắc quang hiện ra, nháy mắt tán loạn.

Bọn họ nắm giữ Thần Hồn pháp tắc, Vực Ngoại Thiên Ma muốn đánh lén bọn họ, đó là tự tìm đường chết.

“Vực Ngoại Thiên Ma Kim Tiên kỳ, nó là từ một chỗ cấm địa chạy ra.”

Uông Như Yên nói.

“Từ cấm địa chạy ra? Nơi nào?”

Vương Trường Sinh tò mò hỏi.

“Nó cũng không rõ, chỉ biết nơi đó có rất nhiều luyện thi cùng quỷ vật, nếu không phải nó chạy nhanh, đã bị tiêu diệt.”

Uông Như Yên nói.

Vạn vật tương sinh tương khắc, Vực Ngoại Thiên Ma cũng có khắc tinh.

“Luyện thi? Quỷ vật?”

Vương Trường Sinh hơi sửng sốt, hắn không có hứng thú gì đối với mấy thứ này, ánh mắt hắn đảo qua, đặt ở trên vòng tay trữ vật của thi hài hình người.

Lòng bàn tay Vương Trường Sinh nở rộ ra một vòng sáng màu đen, lướt qua thi hài hình người, thi hài hình người không có bất cứ gì khác thường.

Hắn búng hai ngón tay, một đạo hào quang màu lam bắn ra, đánh trúng cái tay xương của thi hài, vòng tay trữ vật rơi trên mặt đất.

Một tay hắn chộp một cái, vòng tay trữ vật bay tới rơi ở trên tay hắn.

Vương Trường Sinh nhẹ nhàng vung cổ tay một cái, một vầng sáng màu vàng lướt qua, trên mặt đất có thêm một đống lớn đồ vật, Tiên Nguyên Thạch, tài liệu luyện khí, tinh hạch hỗn độn thú, tiên mộc... các tài liệu đều có.

“Tiên hạm!”

Ánh mắt Vương Trường Sinh đặt ở trên một chiếc thuyền rồng màu xanh cỡ nhỏ, kinh ngạc nói.

Tiên hạm có rất nhiều loại hình thái, chiếc thuyền rồng cỡ nhỏ trước mắt này không giống tiên khí công kích.

Vương Trường Sinh cầm thuyền rồng cỡ nhỏ lên, rót vào tiên nguyên lực, thuyền rồng cỡ nhỏ nhất thời hào nở rộ quang màu xanh, ngay sau đó hình thể tăng vọt, phần bụng hiện ra một chỗ hổng lớn khoảng một trượng.

Vương Trường Sinh bay vào trong chỗ hổng, phát hiện mình xuất hiện ở một không gian thật lớn, có sơn có thủy, còn có không ít kiến trúc, diện tích chỗ không gian này vượt xa Thanh Liên đảo.

Hắn có thể xác định, đây là tiên hạm, chỉ không biết là tiên hạm cấp bậc nào.

Vương Trường Sinh tung người bay đi, đáp ở cửa một tòa tháp khổng lồ lóe ra hào quang màu xanh, ngẩng đầu nhìn, trên bảng hiệu lối vào viết hai chữ “Thanh Long”.

Hắn bước vào, tra xét tình huống.

Mặt ngoài thuyền rồng màu xanh, Uông Như Yên đang kiểm kê tài vật, trừ một chiếc tiên hạm, không có thượng phẩm tiên khí, nhưng có một chút tài liệu chế phù quý hiếm, có thể lấy để luyện chế tiên phù.

Nàng cẩn thận xem xét nội dung mỗi một tấm ngọc giản, hy vọng tra được thân phận người này, kết quả cũng chưa tra được thân phận lai lịch người này. Nội dung ngọc giản tương đối phức tạp, có luyện khí, luyện đan cùng tâm đắc săn giết hỗn độn thú, đề cập đến nhiều thế lực.

Người này khẳng định là kẻ tầm bảo, đáng tiếc chưa thể sống sót rời khỏi nơi đây.

Một lát sau, Vương Trường Sinh từ bụng thuyền rồng màu xanh bay ra, lộ ra vẻ mặt vui mừng.

“Đây là một chiếc Hoàng cấp tiên hạm, có năm khẩu thượng phẩm Diệt Tiên Pháo.”

Vương Trường Sinh hưng phấn nói.

“Hoàng cấp tiên hạm!”

Uông Như Yên ngạc nhiên lẫn vui mừng đan xen, nàng nghĩ tới điều gì, nghi hoặc nói: “Đã đạt được Hoàng cấp tiên hạm, sao không dùng?”

“Nhắm chừng là tầm bảo đạt được, còn chưa kịp tế luyện, đã bị kẻ địch đuổi giết, đánh thành trọng thương, không chữa được mà chết.”

Vương Trường Sinh phân tích.

Uông Như Yên giật cái yếm xuống, phát hiện xương ngực thi hài có lượng lớn vết nứt, xương cốt biến thành màu đen, hẳn là đã trúng kỳ độc.

Đạt được một chiếc Hoàng cấp tiên hạm, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên tâm tình rất tốt.

“Vận dụng Hoàng cấp tiên hạm chạy đi đi! Như vậy hiệu suất cao hơn, cũng có thể tiết kiệm thời gian đi đường.”

Uông Như Yên đề nghị.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, khoanh chân ngồi xuống, tế luyện tàu Thanh Long.

Uông Như Yên thu hồi tài vật trên mặt đất, hộ pháp cho Vương Trường Sinh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận