Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6217: Tụ binh một chỗ (1)

Chân phải Mộ Dung Nhất Long sáng lên một đạo hào quang màu vàng lóa mắt, hướng về mặt đất hung hăng giẫm một cái, đất rung núi chuyển, một trọng lực mạnh mẽ theo đó hiện lên, giam cầm hỗn độn thú bảy màu ở tại chỗ.

Ngoài thân nó sáng lên linh quang bảy màu, không thể hóa giải Trọng Lực pháp tắc đại thành.

Vương Trường Sinh bấm pháp quyết, năm tấm Thất Tinh Diệt Hồn Kính đều phun ra một cột sáng màu đen thô to, lục tục đánh lên trên thân hỗn độn thú bảy màu. Hỗn độn thú bảy màu biến thành một cái bia ngắm sống, bị ba người bọn Vương Trường Sinh thay nhau công kích.

Không đến non nửa khắc đồng hồ, nó ngã xuống, biến thành một cái thây khô, tinh huyết trong cơ thể thiêu đốt khô cạn.

“Vậy mà có thể chống đỡ lâu như vậy, nếu tu sĩ Kim Tiên pháp tắc tiểu thành bị Huyết pháp tắc đại thành đả thương, chỉ sợ không chống đỡ đến ba mươi nhịp thở.” Vương Trường Sinh nói.

“Hỗn độn thú tương đối khó đối phó, không ngờ Vương đạo hữu cùng Mộ Dung đạo hữu đều đã tu luyện thành chân linh đỉnh phong.” Tần Triệu Minh cười nói.

“Được rồi, chúng ta mau giúp người khác tiêu diệt hỗn độn thú đi! Bọn họ sắp không chống đỡ được rồi.”

Mộ Dung Nhất Long vừa dứt lời, thân hình nhoáng lên một cái, xuất hiện ở trước mặt một con hỗn độn thú bảy màu, nắm tay phải đánh về phía đầu của hỗn độn thú bảy màu. Một tiếng vang trầm cất lên, hỗn độn thú bảy màu bay ngược đi, vỡ đầu chảy máu, đi đời nhà ma.

Vương Trường Sinh cùng Tần Triệu Minh cũng ra tay công kích hỗn độn thú bảy màu, từng con hỗn độn thú bảy màu lục tục ngã xuống, ngay sau đó là hỗn độn thú sáu màu.

Không đến nửa khắc đồng hồ, bọn họ tiêu diệt đại bộ phận hỗn độn thú, một bộ phận hỗn độn thú đào tẩu, Tiên Giáp quân tổn thất cũng không thiếu, hơn một ngàn Tiên Giáp quân ngã xuống.

Mộ Dung Nhất Long nhíu mày, năm mươi vị Tiên Giáp quân hắn dẫn theo, chỉ còn lại ba người.

Tình huống của Vương gia tốt một chút, một trăm Tiên Giáp quân ngã xuống hơn hai mươi người, chủ yếu là bọn họ mang theo không ít bảo vật dùng một lần, ví dụ như Thanh Liên Diệt Hồn Phù, Ngũ Lôi Châu, Huyết Sát Châu, những bảo vật này đối phó hỗn độn thú Kim Tiên kỳ đều có hiệu quả không tệ. Tiên Giáp quân đám người Vu Vi Vi, Huyết Thịnh mang đến ngã xuống toàn bộ.

Vương gia giàu chảy mỡ, dám chịu chi trang bị trọng bảo cho Tiên Giáp quân Chân Tiên kỳ, đám người Vu Vi Vi, Huyết Thịnh chính mình cũng không có mấy món bảo vật tương tự Thanh Liên Diệt Hồn Phù, Tiên Giáp quân của bọn họ tự nhiên không có.

“Hỗn độn thú chia đường chạy trốn, cũng không biết có thể cứu trở về Thương tiền bối của Phù Du tộc hay không?” Tần Triệu Minh thở dài nói.

Tần gia là thế lực phụ thuộc Phù Du tộc, cũng bị hỗn độn thú công kích, hắn đánh lui hỗn độn thú công kích, sau đó nhận được tin tức, Phù Du thành bị hỗn độn thú công phá, hai vị Thái Ất Kim Tiên bị hỗn độn thú tám màu bắt đi.

Hắn phụng mệnh điều động năm mươi tên Tiên Giáp quân xuất chinh, chặn lại toán bộ đội nhỏ của hỗn độn thú, trên đường gặp được đám người Tào Minh Kính, hội hợp với bọn họ. Ba người bọn Tào Minh Kính đi đuổi giết một con hỗn độn thú bảy màu Thái Ất Kim Tiên kỳ.

“Tào tiền bối bọn họ đã trở lại.” Vương Trường Sinh mở miệng nói.

Đám người Mộ Dung Nhất Long nhìn về phía chân trời nơi xa, ba đạo độn quang xuất hiện ở phía chân trời, lóe lên một cái đáp ở trước mặt bọn họ, chính là ba người bọn Tào Minh Kính, sắc mặt bọn họ hơi tái nhợt, bộ dáng tiên nguyên lực hao tổn quá độ.

“Minh Kính lão tổ, thế nào rồi? Đuổi kịp chưa?”

Tào Viễn Tinh hỏi, bọn họ chặn lại nhiều nhóm hỗn độn thú, cứu được một bộ phận tiên nhân.

Bộ lạc hỗn độn thú một lần này chặn lại có hỗn độn thú bảy màu loại phi hành dẫn đội, có tu vi Thái Ất Kim Tiên sơ kỳ.

“Bị nó chạy mất rồi.”

Tào Minh Kính nói, hỗn độn thú loại phi hành không dễ đối phó, bọn họ chỉ đả thương con hỗn độn thú đó.

Nam Cung Nguyệt Sơn lấy ra một tấm pháp bàn lóe ra hào quang màu vàng, đánh vào pháp quyết, thao tác một phen, thu lại.

“Tào đạo hữu, Nguyệt Thước đường huynh đuổi theo xâm nhập nội địa Cáp Đạt bộ lạc, tiêu diệt ba con hỗn độn thú Thái Ất Kim Tiên kỳ, chuẩn bị hội hợp với chúng ta, giết tới Hô Lan sơn mạch.”

Nam Cung Nguyệt Sơn nói.

Mười bộ lạc dưới trướng Sát Cáp Nhĩ bộ lạc đều có nhiều vị Thái Ất Kim Tiên tọa trấn, bộ lạc cá biệt có một vị Đại La Kim Tiên, một lần này xuất động bốn bộ lạc tấn công năm tòa Địa thành dưới trướng Thiên Phượng thành, trong đó Cáp Đạt bộ lạc xâm nhập nội địa tập kích Cửu Nguyên thành, còn chưa rút về Cáp Đạt thảo nguyên đã bị Nam Cung Nguyệt Thước đuổi kịp, Nam Cung Nguyệt Thước tiêu diệt ba con hỗn độn thú Thái Ất Kim Tiên kỳ.

“Cái gì? Tiêu diệt ba con hỗn độn thú Thái Ất Kim Tiên kỳ!”

Tào Minh Kính kinh hô, ba người bọn họ liên thủ chỉ tiêu diệt một con hỗn độn thú bảy màu Thái Ất Kim Tiên sơ kỳ, đây còn là Lôi Yêu Yêu cùng Nam Cung Nguyệt Sơn nắm giữ nhiều pháp tắc đặc thù, lại có tu vi Thái Ất Kim Tiên hậu kỳ, Nam Cung Nguyệt Thước tiêu diệt ba con hỗn độn thú Thái Ất Kim Tiên kỳ.

“Nguyệt Thước đường huynh mang theo một chiếc tiên hạm, chỉ là Hoàng cấp tiên hạm, tiêu diệt ba con hỗn độn thú bảy màu không có vấn đề gì.” Nam Cung Nguyệt Sơn nhẹ nhàng bâng quơ nói, giống như đang nói một việc nhỏ không đáng kể.

Bạn cần đăng nhập để bình luận