Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4003: Ngoài ý muốn (2)

Triệu Vũ Phi bấm pháp quyết, một cái ấn tỳ khổng lồ lóe ra ánh sáng đỏ nở rộ linh quang, đập về phía màn hào quang năm màu.

Tiếng “ầm ầm ầm” nổ vang, màn hào quang năm màu khẽ chớp lên một cái, mặt ngoài lõm xuống, rất nhanh khôi phục bình thường.

“Không được! Ngũ hành bảo vật tựa như không làm gì được cấm chế này.”

Một thiếu nữ váy vàng ngũ quan thanh tú, da như mỡ đông nhíu mày nói.

Triệu Chỉ Vân, Hóa Thần sơ kỳ, còn có hơn mười tu sĩ Nguyên Anh.

“Không ổn, có người xúc động trận pháp cảnh báo! Có người tới đây.”

Một nam tử áo xanh mi thanh mục tú có chút khẩn trương nói, cầm trên tay một tấm pháp bàn màu vàng.

“Ta ra ngoài xem chút đi!”

Thiếu nữ váy vàng chủ động xung phong, đi ra bên ngoài.

Một mảng rừng trúc màu xanh rậm rạp, năm con cháu Vương gia bọn Vương Vĩnh Nguyệt chậm rãi tiến lên, bọn họ nhíu mày.

Bọn họ phát hiện hai con Hỏa Ly Thú bậc bốn thượng phẩm, bày ra trận pháp tiêu diệt chúng nó, trên đường trở về, bất ngờ phát hiện một con tam vĩ linh hồ bậc bốn thượng phẩm.

Tam vĩ linh hồ khứu giác nhạy bén, am hiểu tìm kiếm linh dược, được nữ tu sĩ cấp cao thích.

Bọn họ đả thương tam vĩ linh hồ, nhưng vẫn để nó thi triển độn thuật đào tẩu, một đường truy kích, đuổi đến nơi đây.

Vương Vĩnh Nguyệt dừng bước, trên mặt đất có một chút vết máu màu nâu.

Thần thức bọn họ mở rộng, cẩn thận tìm kiếm, chưa phát hiện tam vĩ linh hồ.

Xuyên qua rừng trúc, một thung lũng nhỏ cỏ dại um tùm xuất hiện ở trước mặt bọn họ, năm người đi vào trong thung lũng, cẩn thận tìm kiếm.

Trong hang động dưới lòng đất, trong tay thiếu nữ váy vàng xách theo một con hồ ly màu trắng máu tươi đầm đìa, hồ ly màu trắng có ba con mắt, khí tức uể oải.

“Là con cháu Vương gia đảo Thanh Liên! Năm tu sĩ Nguyên Anh, thả bọn họ? Hay giết bọn họ?”

Thiếu nữ váy vàng hỏi.

Bọn họ không thể trêu vào Vương gia, nhưng một chỗ động phủ cổ tu sĩ này ít nhất là động phủ tọa hóa của tu sĩ Luyện Hư, thậm chí có khả năng là động phủ tọa hóa của tu sĩ Hợp Thể, cơ duyên của Triệu gia đến rồi, làm sao cam tâm chắp tay nhường cho người ta.

“Chỉ cần bọn họ chưa phát hiện chúng ta, vậy thả bọn họ đi.”

Triệu Vũ Phi phân phó, sắc mặt âm trầm.

Nếu không phải con cháu Vương gia, hắn trực tiếp hạ tử thủ rồi.

Vương gia vì Vương Xuyên Phong, trực tiếp ra tay đối phó Tiền gia, mang Ngũ Thánh tông cũng liên lụy vào, hai bên tổng cộng chết hơn trăm vị tu sĩ Hóa Thần mới xong việc, thực lực Tiền gia giảm hẳn.

Hắn thật sự không muốn trêu vào Vương gia, nhưng hắn cũng không nỡ mang cơ duyên tới tay chắp tay nhường cho Vương gia.

Nói không chừng Triệu gia có thể bởi vậy quật khởi, hắn thật sự không muốn bỏ lỡ cơ hội một lần này.

Năm người bọn Vương Vĩnh Nguyệt chưa tìm được tam nhãn linh hồ, một tộc nhân thả ra một con rối xuyên sơn giáp màu vàng, để nó chui vào lòng đất tìm kiếm.

“Ồ, nơi này tựa như có cấm chế, chẳng lẽ có động phủ cổ tu sĩ?”

Tộc nhân vẻ mặt đầy hoang mang, lấy ra một cây phi đao lóe ra ánh sáng vàng kim, công kích vách đá.

Bốn người bọn Vương Vĩnh Nguyệt ùn ùn lấy ra linh bảo, công kích vách đá.

Hang động trong lòng đất, Triệu Vũ Phi thở dài một hơi. Bọn họ vốn muốn ở ngoại vi bố trí trận pháp loại mê tung, nhưng như vậy tương đương giấu đầu lòi đuôi, cũng liền chưa bố trí, ai có thể ngờ được, năm con cháu Vương gia thế mà truy kích yêu thú đuổi đến nơi đây, còn phát hiện trận pháp bọn họ bố trí.

“Ra tay, diệt bọn họ, tuyệt đối không thể để bọn họ chạy, nếu không gia tộc chúng ta liền phiền toái.”

Triệu Vũ Phi phân phó, mặt đầy sát khí.

Nơi này cách phường thị không phải quá xa, nếu là con cháu Vương gia báo cáo lên, tu sĩ Hóa Thần rất nhanh đuổi tới, cơ duyên chính là của Vương gia rồi, thế này tuyệt đối không được, chỉ có giết chết con cháu Vương gia, mới có thể giữ bí mật.

Ba Hóa Thần bắt năm tu sĩ Nguyên Anh, hẳn là không có vấn đề.

Năm người bọn Vương Vĩnh Nguyệt đang sử dụng linh bảo công kích vách đá, sắc trời đột nhiên ảm đạm xuống, một ấn tỳ khổng lồ lóe ra ánh sáng đỏ bỗng hiện lên, từ trên cao nện xuống, đồng thời mặt đất đột nhiên xuất hiện một lực hấp dẫn mạnh mẽ, vách đá theo đó nổ tung, đá vụn bay tứ tung, hơn ngàn sợi tơ màu xanh mảnh khảnh bắn ra, hướng thẳng đến bọn họ.

Vương Vĩnh Nguyệt phản ứng rất nhanh, tay phải nâng lên, một luồng ánh sáng xanh bay ra, hóa thành một màn hào quang màu xanh dày đặc, bao phủ toàn thân bọn họ, mặt ngoài màn hào quang màu xanh có một hình hoa sen màu xanh, hoa sen màu xanh nhẹ nhàng chuyển động.

Phù triện phòng ngự bậc năm Thanh Liên Hộ Nguyên Phù, phù triện bậc năm chỉ Vương gia có, cũng là bảo vật phòng ngự lớn nhất trên người Vương Vĩnh Nguyệt.

Một chuỗi tiếng nổ thật lớn vang lên, màn hào quang màu xanh vặn vẹo biến hình.

Nhân cơ hội này, Vương Vĩnh Nguyệt lấy ra một lá bùa lóe ra ánh sáng vàng kim, bóp nát.

Mấy năm nay, Vương gia không ngừng có tộc nhân đột nhiên mất tích, đây là Tử Mẫu Kỳ Cảnh Phù riêng của gia tộc, tổng cộng hai tấm, ra ngoài giết yêu thú hoặc chấp hành nhiệm vụ, bọn họ sẽ giao mẫu phù cho tộc lão, báo cáo hướng đi. Nàng bóp nát tử phù, mẫu phù sẽ tự bốc cháy.

Hai tộc nhân khác cũng bóp nát tử phù, một tiếng nổ lớn vang lên, màn hào quang màu xanh tan vỡ, ấn tỳ khổng lồ màu đỏ nện xuống.

Bạn cần đăng nhập để bình luận