Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2295: Trấn Hải Viên chi uy (2)

Diệp Hải Đường đánh vào trận bàn bảy cạnh mấy pháp quyết, Tử Nguyệt tiên tử cũng đánh lên trận bàn mấy đạo pháp quyết.

Nước biển kịch liệt quay cuồng, nhấc lên từng đạo sóng to cao hơn trăm trượng, hóa thành mười mấy bàn tay to màu đen lớn nghìn trượng, từ bốn phương tám hướng bổ về phía ba người bọn Thẩm Hạo Nhiên.

Ở trong một trận tiếng xé gió chói tai, từng mũi tên nước màu đen từ đáy biển bay ra, lao thẳng đến ba người Thẩm Hạo Nhiên.

Trấn Hải Viên không ngừng phát ra từng tiếng gầm gừ phẫn nộ, thi triển Trấn Linh Hống.

Nó không phải linh thú bậc bốn bình thường, mà là đời sau của trấn tông linh thú Trấn Hải tông, có được một tia huyết mạch Sơn Nhạc Cự Viên, thực lực hơn xa linh thú bậc bốn bình thường có thể sánh bằng.

Ngực Thẩm Hạo Nhiên sáng lên một đạo hào quang màu trắng, một mảng hào quang màu trắng chói mắt bao phủ bóng dáng ba người bọn họ.

Mười mấy bàn tay to màu đen đập ở trên hào quang màu trắng, truyền ra một đợt tiếng vang trầm, mũi tên nước màu đen dày đặc lục tục đánh lên trên hào quang màu trắng, truyền ra tiếng hạt mưa đánh vào lá chuối vang trầm đục.

Ngay sau đó, ba người bọn Thẩm Hạo Nhiên đều lấy ra ba lá bùa linh quang lấp lánh, ném về phía không trung.

Linh quang chói mắt sáng lên ở trên không, hóa thành lôi quang màu bạc thô to, ánh lửa màu đỏ và kiếm quang màu vàng, đánh ở trên màn nước màu đen.

Tiếng nổ thật lớn ầm ầm ầm vang lên, trận bàn bảy cạnh trên tay Diệp Hải Đường cùng Tử Nguyệt tiên tử cũng xuất hiện vài vết nứt nhỏ bé, trận bàn có thể tan vỡ bất cứ lúc nào.

“Nhiều phù triện bậc bốn như vậy!”

Diệp Hải Đường trợn mắt há hốc mồm. Phù triện bậc bốn cũng không phải là rau cải trắng, tu sĩ bình thường đạt được một tấm phù triện bậc bốn, coi như trân bảo, đối phương một hơi lấy ra chín tấm phù triện bậc bốn, sao có thể không khiến nàng cảm thấy chấn động.

Hai đạo hào quang màu đen chói mắt sáng lên, màn nước màu đen kịch liệt vặn vẹo biến hình, nước biển cuồn cuộn, trận bàn trên tay Diệp Hải Đường và Tử Nguyệt tiên tử chợt tan vỡ, biến thành một đống lớn mảnh vụn, màn nước màu đen theo đó biến mất.

“Tống sư đệ, ngươi và ta đối phó các nàng, Triệu sư muội, Triệu gia các ngươi sở trường khu trùng ngự thú, con vượn yêu kia giao cho ngươi, tốc chiến tốc thắng. Thật sự không được, bám trụ nó một đoạn thời gian là được, đừng để nó thi triển thần thông quấy nhiễu chúng ta đấu pháp.”

Thẩm Hạo Nhiên phân phó, mặt đầy sát khí.

Thiếu phụ váy tím đáp ứng, vỗ túi linh thú, hai đạo hào quang màu xanh lục bay ra, là hai con rết màu xanh lục dài hơn ba mươi trượng. Con rết màu xanh lục khoác một lớp vỏ côn trùng màu xanh lục âm u, trên lưng có bốn đôi cánh mỏng màu xanh biếc, vỗ nhẹ, trên đầu có một đôi râu màu xanh lục dài hơn ba thước, răng nanh lộ ra ngoài, miệng phun khói độc màu xanh lục.

Đây là hai con độc trùng bậc ba thượng phẩm Tiêu Hồn Công, kịch độc vô cùng.

Trấn Hải Viên hai tay vỗ ngực, phát ra tiếng rống hưng phấn, bàn tay phải lông xù chộp một cái về phía nước biển bên dưới.

Một đạo hào quang màu vàng kim bắn ra, dừng ở trên tay nó, là một cây côn khổng lồ màu vàng dài hơn mười trượng, trên thân côn có khắc một ít hoa văn tinh xảo đẹp đẽ, có thể nhìn thấy ba chữ to màu bạc “Phá Thiên Côn”.

Đây là pháp bảo loại trọng lượng Tử Nguyệt tiên tử tự mình luyện chế cho Trấn Hải Viên, thích hợp Trấn Hải Viên sử dụng.

Rống!

Một tiếng hổ gầm vang dội cất lên, một ngọn lửa màu đỏ thô to thổi quét tới, nơi ngọn lửa màu đỏ đi qua, lượng lớn nước biển bốc hơi.

Trấn Hải Viên nện một côn ở trên mặt biển, mặt biển nhất thời vỡ ra, một cơn sóng to màu đen cao hơn trăm trượng phóng lên trời, dập tắt ngọn lửa màu đỏ, bộc phát ra một mảng lớn sương mù màu trắng.

Hai tiếng rít quái dị đến cực điểm vang lên, hai đạo hào quang màu xanh lục từ hai bên trái phải chạy tới.

Trấn Hải Viên phát ra một tiếng rống giận, nước biển dưới thân kịch liệt dâng trào, một cơn sóng to màu đen cao hơn trăm trượng chợt xuất hiện ở trên mặt biển. Trấn Hải Viên tay cầm Phá Thiên Côn, đứng ở trên sóng to màu đen, trên trời chớp lóe sấm rền, một đám mây sấm sét thật lớn xuất hiện ở bầu trời. Đám mây sấm sét kịch liệt quay cuồng, có thể nhìn thấy những tia sét màu lam thô to bằng thân người chạy không ngừng.

Tiếng sấm sét ầm ầm ầm vang lên, mấy chục tia chớp màu lam to bằng nắm tay từ bên trong đám mây sấm sét bay ra, đánh về phía hai đạo hào quang màu xanh lục.

Hai đạo hào quang màu xanh lục muốn tránh, trên mặt biển chợt xuất hiện hai vòng xoáy thật lớn, vòng xoáy nhanh chóng xoay tròn, sinh ra một lực hút mạnh, tốc độ hai đạo hào quang màu xanh lục chợt chậm lại.

Tia chớp màu lam bổ chuẩn xác ở trên hào quang màu xanh lục, hào quang màu xanh lục phát ra tiếng rít khổ sở, một cây côn khổng lồ hào quang màu vàng kim lấp lánh từ trên trời giáng xuống, đập về phía hai đạo hào quang màu xanh lục.

Ầm ầm ầm!

Hai đạo hào quang màu xanh lục nổ tung ra, hóa thành mưa máu đầy trời.

Hai con linh trùng bậc ba thượng phẩm, cứ như vậy bị Trấn Hải Viên giết chết.

“Thủy Cương Thần Lôi! Khó trách có thần thông lớn như vậy.”

Thiếu phụ váy tím kinh ngạc nói, sắc mặt trở nên ngưng trọng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận