Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5873: May mắn thắng

Hỗn độn thú năm màu đánh ra một quyền, thoải mái đánh tan hào quang màu trắng, một nắm đấm khổng lồ màu đỏ lao thẳng đến bọn họ.

Nơi nắm đấm khổng lồ màu đỏ đi qua, mặt đất tự bốc cháy, ánh lửa ngập trời.

Vương Nhất Đao vung đao chém, một đạo đao quang vàng óng thật lớn thổi quét ra, chém nắm đấm khổng lồ màu đỏ vỡ nát, lửa tản ra, rơi trên mặt đất hoặc kiến trúc, thế lửa nhanh chóng mở rộng.

Tốc độ của hỗn độn thú năm màu rất nhanh, lấy thân thể mạnh mẽ của nó, tu sĩ Chân Tiên bình thường căn bản không đỡ được một quyền của nó.

Một tràng tiếng xé gió vang lớn, những cây phi kiếm màu xanh bắn nhanh đến, lục tục đánh lên trên thân hỗn độn thú năm màu, truyền ra một chuỗi tiếng “coong coong” trầm đục.

Ngón trỏ tay phải Vương Thanh Sơn cùng Vương Anh Kiệt ùn ùn hướng hư không điểm nhẹ một cái, đều có một đạo hắc quang bắn ra, chuẩn xác đánh lên trên thân hỗn độn thú năm màu.

Hỗn độn thú năm màu phát ra một tiếng kêu thảm thiết thống khổ đến cực điểm, dừng lại.

“Các ngươi muốn chết!”

Hỗn độn thú năm màu mở miệng nói tiếng người, ngoài thân trào ra một mảng lớn ngọn lửa màu đỏ, một quầng sáng màu đỏ thổi quét ra, nơi đi qua, lửa hừng hực thiêu đốt, ánh lửa ngập trời.

Đừng nhìn Vương Thanh Bạch tu luyện thành chân linh, chỉ luận thân thể và khí lực, hắn không bằng hỗn độn thú biến dị Chân Tiên đại viên mãn, nhưng hỗn độn thú biến dị muốn giết hắn cũng không dễ dàng.

GRAO!

Một tiếng long ngâm đinh tai nhức óc vang lên, giao long màu trắng phun ra một làn sóng âm màu trắng, lao thẳng đến hỗn độn thú năm màu.

Sóng âm màu trắng va chạm vào ngọn lửa màu đỏ, nháy mắt tán loạn.

Một long trảo màu trắng thật lớn bỗng dưng hiện lên, vỗ lên trên thân hỗn độn thú năm màu, chỉ để lại vài vết cào nhợt nhạt, không cẩn thận quan sát căn bản không phát hiện được.

Một cái đuôi rồng màu trắng to dài vỗ đến thẳng mặt, hỗn độn thú năm màu đánh ra một quyền, đập về phía đuôi rồng màu trắng.

“Ầm” một tiếng, thân thể hỗn độn thú năm màu trầm xuống, hai chân lún vào lòng đất. Hai tay nó bắt lấy cái đuôi giao long màu trắng, đột nhiên vung lên, giao long màu trắng hung hăng đập về phía mặt đất.

Tiếng ầm ầm nổ vang, mặt đất xé rách ra, khói bụi cuồn cuộn.

Ngoài thân nó trào ra một ngọn lửa màu đỏ, theo hai tay lao thẳng đến giao long màu trắng.

Lửa hừng hực bao phủ giao long màu trắng, bốc lên một làn khói trắng, đồng thời nó cầm lấy đuôi rồng, điên cuồng vung vẩy, thân thể to lớn của giao long màu trắng không ngừng đập trên mặt đất, khói bụi cuồn cuộn.

Lại hai đạo hắc quang đánh lên trên thân hỗn độn thú biến dị, ngũ quan nó vặn vẹo, cảm giác có người lấy đao chém thần hồn mình, cũng may thần hồn nó đủ mạnh, chút công kích này không đủ khiến nó bị thương nặng, chịu thêm vài lần, vậy thì khó nói.

Một mảng linh quang năm màu sáng lên ở đỉnh đầu của nó, một viên gạch năm màu khổng lồ hóa hiện ra, nện xuống thẳng mặt.

Hỗn độn thú biến dị không thể không buông ra bàn tay phải, nắm tay trái trào ra một ngọn lửa màu đỏ, đập về phía viên gạch khổng lồ năm màu.

Một tiếng vang trầm đục cất lên, viên gạch khổng lồ năm màu chia năm xẻ bảy, hóa thành một đống sắt vụn.

Hạ phẩm tiên khí đơn lẻ ở trước mặt hỗn độn thú biến dị, chẳng khác nào tờ giấy.

Lại hai đạo hắc quang bắn nhanh đến, chuẩn xác đánh lên trên thân hỗn độn thú biến dị, thân thể hỗn độn thú biến dị run rẩy, buông lỏng ra giao long màu trắng, lao thẳng đến Vương Thanh Sơn cùng Vương Anh Kiệt.

Vương Nhất Đao vội vàng lấy ra Hỗn Độn giáp trụ, mặc ở trên người, đây là thứ Vương Thanh Linh cho hắn, bộ kia ban đầu không thể dùng nữa.

Vương Thanh Sơn không dám sơ ý, vội vàng lấy ra một bộ Hỗn Độn giáp trụ, mặc lên người, tay cầm Thanh Liên Kiếm, bổ về phía hỗn độn thú biến dị.

Bọn họ một lần này ra ngoài mang theo một ít Hỗn Độn giáp trụ, chuẩn bị cho mọi tình huống.

“Coong” một tiếng, Thanh Liên Kiếm bổ lên trên thân hỗn độn thú biến dị, lưu lại một vết kiếm mời nhạt khó thấy, hỗn độn thú đánh một quyền lên ngực Vương Thanh Sơn, Vương Thanh Sơn bay ngược ra ngoài.

Vương Anh Kiệt, Vương Nhất Đao cùng Vương Thanh Sơn đều mặc Hỗn Độn giáp trụ, chiến đấu cuốn lấy hỗn độn thú biến dị, Vương Thanh Linh và Vương Thanh Bạch hợp thể, công kích hỗn độn thú biến dị.

Tiếng nổ ầm ầm vang lên, bọn họ căn bản không phải đối thủ của hỗn độn thú biến dị, nhưng hỗn độn thú biến dị muốn giết bọn họ cũng không dễ dàng, Vương Thanh Sơn và Vương Anh Kiệt thỉnh thoảng thi triển Diệt Hồn Chỉ, công kích hỗn độn thú biến dị.

Sau non nửa canh giờ, hỗn độn thú biến dị đánh một quyền lên người Vương Anh Kiệt, Vương Anh Kiệt bay ngược đi, thân thể bị một ngọn lửa màu đỏ bao phủ, va đập sụp đổ một tòa lầu các màu xanh.

Vương Anh Kiệt đứng dậy, ngọn lửa màu đỏ ngoài thân chậm rãi tan đi. Cho dù tu luyện thành chân linh, thân thể hắn cùng hỗn độn thú biến dị Chân Tiên đại viên mãn vẫn có chênh lệch không nhỏ, cái này cũng là mặc Hỗn Độn giáp trụ, bằng không hắn đã bị trọng thương.

Hỗn độn thú cũng không dễ chịu, trúng mười mấy đòn Diệt Hồn Chỉ, thần hồn của nó cũng bị thương nặng, phản ứng càng lúc càng chậm, ngoài thân có nhiều vết thương, máu chảy không ngừng.

Hào quang màu tím chợt lóe, một hạt châu lóe ra hào quang màu tím xuất hiện ở đỉnh đầu hỗn độn thú biến dị.

Vương Thanh Sơn bấm pháp quyết, hạt châu màu tím nổ tung, hóa thành một mảng hào quang màu tím thật lớn, bao phủ một khu vực lớn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận