Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6971: Băng Phách Tiên Quân (1)

“Vương đạo hữu, đồ vật luyện chế ra rồi?”

Lung Nguyệt tiên tử mỉm cười hỏi.

Vương Trường Sinh phất tay áo, mười lăm cây phi kiếm lóe ra hào quang vàng óng bắn ra, mỗi một cây phi kiếm dài ba thước, thân kiếm rộng hai tấc, trên thân kiếm khắc đường vân tinh xảo đẹp đẽ.

“Kim Hi Kiếm! Tổng cộng mười lăm thanh!”

Vương Trường Sinh nói.

Lung Nguyệt tiên tử cẩn thận xem xét, lộ ra vẻ mặt vui mừng.

“Không tồi, Vương đạo hữu, vất vả ngươi rồi.”

Lung Nguyệt tiên tử khen, muốn nhận lấy bộ phi kiếm này, bị Vương Trường Sinh ngăn trở.

“Vương đạo hữu, đây là ý gì?”

Lung Nguyệt tiên tử nghi hoặc nói.

“Lâm tiên tử, chuyện lớn như vậy, không cần thông báo Trương tiền bối?”

Vương Trường Sinh tò mò hỏi.

“Vương đạo hữu đi theo ta! Ngươi tự mình giao cho sư phụ đi!”

Lung Nguyệt tiên tử nói, dẫn theo Vương Trường Sinh tới Côn Luân điện.

Không qua bao lâu, Côn Luân Đạo Tổ tới đây.

“Vãn bối bái kiến Trương tiền bối, đây là tiên khí tiền bối muốn.”

Vương Trường Sinh phất tay áo, mười lăm cây Kim Hi Kiếm bắn ra, bay đến trước mặt Côn Luân Đạo Tổ.

Côn Luân Đạo Tổ lộ ra vẻ mặt khen ngợi, nói: “Không tệ, xem ra trình độ luyện khí của Vương tiểu hữu, so với ta tưởng tượng còn cao hơn.”

Môn hạ Côn Luân Đạo Tổ có tiên khí sư bậc bốn, cũng từng thử luyện chế bộ cực phẩm tiên khí luyện vào Hồng Mông linh bảo, chưa thể luyện chế thành công, tài liệu cũng liền báo hỏng.

Chính bởi vì như thế, hắn mới tìm Vương Trường Sinh hỗ trợ.

“Trương tiền bối cho tài liệu rất đầy đủ, bằng không ta cũng không có cách nào luyện chế ra.”

Vương Trường Sinh nói.

Côn Luân Đạo Tổ phất tay áo, một viên tinh hạch chín màu bắn ra, bay về phía Vương Trường Sinh.

“Đây là tinh hạch vương thú Đại La Kim Tiên kỳ, vất vả ngươi rồi.”

Côn Luân Đạo Tổ vẻ mặt ôn hoà nói.

Hắn không có đạo khí, có một bộ cực phẩm tiên khí luyện vào Hồng Mông linh bảo, mời nhiều vị tiên khí sư bậc bốn hỗ trợ luyện chế, một mình Vương Trường Sinh có thể luyện chế ra, có thể thấy được trình độ luyện khí rất cao.

“Có thể cống hiến cho Trương tiền bối, đây là phúc phận của vãn bối, không vất vả.”

Vương Trường Sinh khiêm tốn nói, nhận lấy tinh hạch.

“Tu luyện cho tốt, nếu là Hồn Tà Vương bộ lạc tấn công Thanh Liên thành, ta sẽ phái người chi viện ngươi.”

Côn Luân Đạo Tổ nói.

Vương Trường Sinh có thể luyện chế ra một bộ, thì có thể luyện chế ra bộ thứ hai. Có Vương Trường Sinh, Côn Luân Đạo Tổ chỉ cần thu thập được tài liệu, liền có thể để Vương Trường Sinh hỗ trợ luyện khí.

“Vâng, Trương tiền bối.”

Vương Trường Sinh đáp ứng, rời khỏi Côn Luân điện, quay về Thanh Liên thành.

“Sư phụ, có thể đổi được bí pháp mở mười khiếu không?”

Lung Nguyệt tiên tử hỏi.

“Khó mà nói. Bí pháp mở mười khiếu là bí tịch cao cấp nhất của tiên giới, có bộ cực phẩm tiên khí luyện vào Hồng Mông linh bảo, có thể thử một lần, nếu có thể tìm được bí tàng của đạo tộc Lâm gia, vậy không cần phiền toái như thế.”

Côn Luân Đạo Tổ nói.

Đạo tộc Lâm gia có bí pháp mở mười khiếu, đây cũng là một trong các mấu chốt Lâm gia trở thành đạo tộc, cũng là một trong những nguyên nhân Lâm gia dần dần tiêu vong.

Không có Đạo Tổ, Lâm gia căn bản không thủ được bí pháp mở mười khiếu, bị thế lực khác dòm ngó.

“Bí tàng của Lâm gia? Nhiều năm như vậy, hậu nhân Lâm gia không đi lấy bí tàng sao?”

Lung Nguyệt tiên tử nghi hoặc nói.

“Khó mà nói, Lâm gia dần dần tiêu vong, có lẽ là cố ý làm, vì bảo hộ bí pháp mở mười khiếu, có lẽ là tị nạn, mặc kệ thế nào, hậu nhân trung tâm của Lâm gia khẳng định có bí pháp mở mười khiếu.”

Côn Luân Đạo Tổ trầm giọng nói.

“Lợi dụng Nhân Quả pháp tắc, không tìm thấy tộc nhân Lâm gia sao?”

Lung Nguyệt tiên tử truy hỏi.

“Quả thật có người làm như vậy, chẳng qua khó có thể tìm được tộc nhân trung tâm của Lâm gia. Không bài trừ có người lợi dụng loại biện pháp này đạt được bí pháp mở mười khiếu, trước kia từng xuất hiện tiên nhân nắm giữ Dung Khiếu Quyết, chẳng qua rất nhanh đã biến mất.”

Côn Luân Đạo Tổ nói, hắn nghĩ tới cái gì, nói: “Ngươi đi làm việc đi!”

“Vâng, sư phụ.”

Lung Nguyệt tiên tử đáp ứng, lui xuống.

“Bí pháp mở mười khiếu! Lâm gia.”

Côn Luân Đạo Tổ lẩm bẩm, trên mặt lộ ra vẻ mặt như có chút suy nghĩ.

...

Thanh Liên thành, Thanh Liên phong.

Vương Trường Sinh cùng Vương Thanh Bách ngồi ở trong một tòa đình đá màu xanh, đang nói chuyện phiếm.

“Cha, đây là Huyền Xà Đan, Long Tủy Đan, Phượng Chi Đan con luyện chế ra.”

Vương Thanh Bách lấy ra ba cái bình sứ màu vàng, đưa cho Vương Trường Sinh.

Có Tuế Nguyệt Hồ trong tay, Vương Thanh Bách có thể buông tay ra chân luyện đan.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, hỏi: “Bọn Thanh Sơn Thanh Phong đều có rồi chứ?”

Hắn cùng Uông Như Yên đã tu luyện thành tiên thể đỉnh cấp, không dùng tới ba loại tiên đan này, chẳng qua có thể lấy để trao đổi với Đại La Kim Tiên khác.

“Đều có rồi.”

Vương Thanh Bách gật gật đầu.

Vương Trường Sinh lấy ra một cái vòng tay trữ vật màu lam, đưa cho Vương Thanh Bách, nói: “Đựng trong này đều là tiên dược, con cầm luyện đan đi!”

“Đa tạ cha.”

Vương Thanh Bách cảm ơn một tiếng, nhận vòng tay trữ vật màu lam.

Vương Nhất Hân đi vào, sắc mặt ngưng trọng.

“Lão tổ tông, phó cung chủ Bắc Hàn tiên cung Băng Phách Tiên Quân tới chơi, nói là có chuyện quan trọng tìm Thu Lâm lão tổ.”

Vương Nhất Hân nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận