Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3389: Pháp tướng đại triển thần uy (2)

“Lam đạo hữu, ngươi thật sự quen biết Thái Hạo Chân Nhân!”

Ông lão áo bào đỏ dùng một loại giọng điệu hâm mộ nói, Lam Phúc Không thường xuyên khoác lác, không có ai tin tưởng lời của hắn, không ngờ Lam Phúc Không thật sự quen Thái Hạo Chân Nhân.

“Đó là đương nhiên, loại chuyện này có thể nói lung tung sao? Vương tiền bối thần thông quảng đại, nhắm chừng không cần tới thời gian một chén trà nhỏ, đã có thể tiêu diệt yêu thú này.”

Lam Phúc Không đắc ý nói, vẻ mặt đầy tự hào, giống như đang nói chính mình.

Yêu thú bậc sáu cũng không dễ tiêu diệt, dù sao đã có pháp tướng.

Trong sa mạc màu vàng, Vương Trường Sinh đứng ở trên một vùng biển lớn mênh mông xanh thẳm, một hư ảnh hình người thật lớn lơ lửng ở đỉnh đầu của hắn, non nửa thân thể hư ảnh hình người tản mát ra một mảng hắc quang.

Nắm tay phải hư ảnh hình người đánh về phía hư không đối diện, hư không phát ra tiếng “Ong ong”, một cái bóng nắm đấm màu đen lớn hơn ngàn trượng bay ra, nơi cái bóng nắm đấm màu đen đi qua, hư không xuất hiện từng vết nứt dài nhỏ, cả mảng hư không giống như sắp sụp đổ, mặt đất trực tiếp vỡ ra.

Pháp tướng cô đọng non nửa, uy lực tăng lên mấy lần, nếu là cô đọng hoàn toàn, lực phá hoại càng lớn hơn nữa.

Con chuột khổng lồ màu vàng cảm nhận được cái bóng nắm đấm màu đen tản mát ra uy áp khủng bố, không dám sơ ý, hư ảnh con chuột khổng lồ trên đỉnh đầu phát ra một tiếng rống bén nhọn chói tai, phun ra một làn sóng âm màu vàng tươi, nghênh đón.

Cái bóng nắm đấm màu đen và sóng âm màu vàng va chạm, sóng âm màu vàng giống như tờ giấy, nháy mắt tan vỡ, sóng khí mạnh mẽ khiến mặt đất phạm vi mấy chục dặm vỡ ra.

Cái bóng nắm đấm màu đen đánh lên hư ảnh con chuột khổng lồ, hư ảnh con chuột khổng lồ phát ra một tiếng rít đau khổ, nháy mắt tán loạn, cái bóng nắm đấm màu đen nện ở trên thân con chuột khổng lồ màu vàng, con chuột khổng lồ màu vàng bay ngược đi, húc vỡ mấy chục đỉnh núi.

Không đợi con chuột khổng lồ màu vàng kịp thở, một tiếng xé gió chói tai đến cực điểm vang lên, một cầu vồng màu lam bắn nhanh đến, nháy mắt đến trước mặt nó.

Con chuột khổng lồ màu vàng mở ra cái mồm như chậu máu, phun ra một đạo ánh sáng vàng kim.

Tiếng nổ ầm ầm ầm qua đi, ánh sáng vàng kim bị cầu vồng màu lam đánh tan, cầu vồng màu lam đánh lên trên thân con chuột khổng lồ màu vàng, xuyên thủng thân thể nó, có thêm một lỗ máu thật lớn.

Còn không chỉ vậy, một cơn sóng to màu lam cao vạn trượng chợt xuất hiện ở trước mặt nó, sau nháy mắt mơ hồ, hóa thành một bàn tay chống trời màu lam, mang theo lực lượng ngàn vạn quân, bổ về phía con chuột khổng lồ màu vàng.

Bàn tay chống trời còn chưa hạ xuống, một áp lực mạnh mẽ ập tới trước mặt, từng ngọn núi nổ tung, từng cái cây to che trời hóa thành vụn gỗ, hư không xuất hiện từng vết nứt, hư không phạm vi trăm dặm giống như sắp sụp đổ.

Trong mắt con chuột khổng lồ màu vàng tràn đầy nét sợ hãi, muốn tránh đi, lòng đất toát ra vô số dây leo màu xanh cùng cỏ dại màu xanh, trói chặt nó lại.

Ngoài thân nó nở rộ ánh sáng vàng kim, vô số lông bờm màu vàng bắn ra, xé rách dây leo cùng cỏ dại màu xanh, bàn tay chống trời cũng theo đó hạ xuống.

Một tiếng nổ rung chuyển trời đất vang lên, mặt đất phạm vi vạn dặm đều bắt đầu kịch liệt chấn động, giống như động đất, khói bụi đầy trời.

Bốn người bọn Lam Phúc Không trợn mắt há hốc mồm, tròng mắt bọn họ cũng sắp rơi ra rồi.

“Pháp tướng thiên địa! Khủng bố như vậy!”

Lam Phúc Không lẩm bẩm, ngoài chấn động, vẻ mặt cũng trở nên kích động.

Đây mới là đại thần thông thật sự, chênh lệch của tu sĩ Luyện Hư cùng tu sĩ Hóa Thần không phải vài món bảo vật có thể bù lại.

Hắn từng thấy tu sĩ Luyện Hư khác đấu pháp, nhưng không có trận thế lớn như vậy.

Khói bụi tan đi, mặt đất lộ ra một cái hố khổng lồ vô cùng, con chuột khổng lồ màu vàng bị đập thành một bãi thịt nát.

Một con chuột cỡ nhỏ bay ra khỏi cơ thể, còn chưa bay ra xa bao nhiêu, một vầng sáng màu vàng từ trên trời giáng xuống, bao phủ con chuột cỡ nhỏ, cuốn nó vào trong miệng Phệ Hồn Kim Thiền biến mất.

Phệ Hồn Kim Thiền đập cánh, phát ra tiếng kêu vui vẻ.

Vương Trường Sinh từ trên trời giáng xuống, rơi vào trong hố khổng lồ.

Thú triều cỡ lớn mấy trăm năm trước, Vương Trường Sinh diệt một con yêu thú bậc sáu hạ phẩm cũng không thoải mái, bây giờ thoải mái tiêu diệt một con chuột yêu bậc sáu hạ phẩm, có thể thấy được cô đọng pháp tướng quan trọng bao nhiêu.

Vương Trường Sinh nhìn con chuột khổng lồ hóa thành một đống thịt nát, trên mặt lộ ra một nụ cười. Không uổng công hắn tốn công hạ giới, trước kia vận dụng pháp tướng tiêu diệt yêu thú, chỉ phát huy ra một chút uy lực của pháp tướng, pháp tướng cô đọng càng nhiều, thực lực của hắn càng mạnh.

“Ngũ hành hợp nhất, hóa thần phản hư, pháp tướng thiên địa!”

Vương Trường Sinh lẩm bẩm, ánh mắt nóng rực.

Không dùng thông thiên linh bảo đã có thể tiêu diệt một con yêu thú bậc sáu, trước đó, hắn nghĩ cũng không dám nghĩ, lần trước đối phó mấy con yêu thú bậc sáu còn bị thương, bằng vào thân thể mạnh mẽ cùng đan dược chữa thương, Vương Trường Sinh tu dưỡng mấy trăm năm mới khỏi hẳn.

Chuột yêu tiến cấp tương đối khó, cũng chỉ Thôn Thiên Thử lợi hại một chút, chuột yêu khác thần thông vẫn là tương đối yếu. Thế mà đụng tới một con chuột yêu bậc sáu, có thể thấy được Man hoang chi địa thiên tài địa bảo không ít.

Bạn cần đăng nhập để bình luận