Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6828: Tập kích chém giết Phương Ngọc Dao

“Đám người Thanh Sơn lão tổ còn chưa trở về sao?”

Vương Vĩnh Thiên nhíu mày nói.

“Còn chưa, Mạnh Bân lão tổ, Ngọc Kỳ lão tổ, Anh Kiệt lão tổ, Hồng Tuyết lão tổ, Nhất Đao, Ngọc Lam đang ở bình cảnh.”

Vương Mô Hâm báo cáo.

“Đều kẹt ở bình cảnh!”

Vương Vĩnh Thiên khẽ nhíu lông mày lá liễu, Vương Thanh Linh không kẹt ở bình cảnh, tiến vào Thái Ất Kim Tiên hậu kỳ. Chỉ có thể nói mỗi người tình huống khác nhau.

Nếu là Thái Ất Kim Tiên không có bình cảnh, Tào gia, Ngũ Tiên môn, Phù Du tộc truyền thừa nhiều năm như vậy, đã sớm xuất hiện Đại La Kim Tiên. Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên coi như là tốt, chỉ là kẹt bình cảnh một lần, một ít Thái Ất Kim Tiên trung kỳ kẹt bình cảnh, thật không dễ gì hóa giải bình cảnh, hậu kỳ lại kẹt ở bình cảnh.

“Thái Ất Kim Tiên tu luyện vốn đã chậm, cái này cũng là không có cách nào, bọn họ ở Hỗn Độn đại lục kết bạn rộng khắp, thường xuyên tham gia tụ hội của Thái Ất Kim Tiên, hy vọng có thể hóa giải bình cảnh.”

Vương Mô Hâm nói.

Mượn dùng quan hệ của Vương Trường Sinh, tộc nhân Vương gia có thể tiếp xúc đến nhóm cao hơn, kết giao với môn đồ Đạo Tổ, con cháu tiên tộc, đệ tử tông môn lớn, trao đổi đạo pháp, luận bàn tỷ thí, trao đổi tài nguyên tu tiên.

“Hy vọng như thế đi! Đúng rồi, các ngươi...”

Vương Vĩnh Thiên còn chưa nói xong, nàng từ trong lòng lấy ra một tấm pháp bàn lóe ra hào quang vàng óng, đánh vào một đạo pháp quyết, tiếng của Vương Xương Minh vang lên: “Gia chủ, Phương Ngọc Dao cùng Liệt Dương Tiên Quân tới chơi, nói là có chuyện quan trọng muốn nói với lão tổ tông một chút.”

“Phương Ngọc Dao! Liệt Dương Tiên Quân!”

Vương Vĩnh Thiên có chút kinh ngạc.

Nàng không ngờ Phương Ngọc Dao cùng Liệt Dương Tiên Quân tìm tới cửa, nàng nghĩ một chút, phân phó: “Ta lập tức thông báo lão tổ tông, ngươi bảo bọn họ chờ một lát.”

“Vâng, gia chủ.”

Vương Xương Minh đáp ứng.

Ngoài Thanh Liên đảo, Phương Ngọc Dao cùng Liệt Dương Tiên Quân đứng trên bầu trời, vẻ mặt lạnh nhạt.

Phương Ngọc Dao đã sớm phái người đưa tin cho Liệt Dương Tiên Quân, nhưng Liệt Dương Tiên Quân tu luyện đến thời điểm mấu chốt, chưa xuất quan, trước đó không lâu mới xuất quan, hắn vẫn là pháp tắc đại thành, tiên nguyên lực tinh tiến một ít.

Đại La Kim Tiên muốn tiến một bước nữa, có muôn vàn khó khăn, không phải dựa vào khổ tu có thể tiến cấp.

Hạo Thiên cung trước mắt ba vị Đại La Kim Tiên, hai vị Đại La Kim Tiên trung kỳ, một vị Đại La Kim Tiên sơ kỳ.

Không qua bao lâu, Vương Vĩnh Thiên bay ra, làm một cái động tác mời.

“Hai vị tiền bối, lão tổ tông cho mời.”

Vương Vĩnh Thiên khách khí nói.

Phương Ngọc Dao cùng Liệt Dương Tiên Quân gật gật đầu, theo Vương Vĩnh Thiên tiến vào Thanh Liên đảo, tới Thanh Liên phong, gặp được Uông Như Yên.

“Thiếp thân Uông Như Yên ra mắt hai vị đạo hữu.”

Uông Như Yên thi lễ, khách khí nói.

“Vương phu nhân tiến vào Đại La Kim Tiên rồi! Vương đạo hữu đâu?”

Phương Ngọc Dao kinh ngạc nói, nàng chưa nghe nói Uông Như Yên đã tiến vào Đại La Kim Tiên, bằng không sẽ không tới đây.

Nàng phái người đi Bách Hiểu lâu mua tình báo Thanh Liên tiên lữ, muốn điều tra rõ động hướng của bọn họ, Bách Hiểu lâu không tra được.

“Phu quân đang bế quan tu luyện, có chuyện gì, hai vị đạo hữu nói với ta cũng tương tự.”

Uông Như Yên mỉm cười nói, tiếp đón bọn họ ngồi xuống, cầm ấm trà lên rót trà cho bọn họ.

“Chúng ta là muốn mời Vương đạo hữu hỗ trợ luyện chế tiên khí, Vương phu nhân chỉ sợ không giúp được gì, vẫn là mời Vương đạo hữu ra đi! Sẽ không chậm trễ quá lâu.”

Liệt Dương Tiên Quân nói.

“Xin lỗi, phu quân đang tìm hiểu pháp tắc, sẽ không xuất quan, hai vị đạo hữu muốn luyện chế tiên khí gì, nói với ta cũng tương tự, tin được chúng ta, để lại tài liệu, chờ phu quân xuất quan, ta sẽ nói cho hắn.”

Uông Như Yên nghiêm mặt nói.

“Nghe nói Vương phu nhân từng đi Man Hoang tiên vực?”

Phương Ngọc Dao tò mò nói.

“Từng nghe nói, chưa từng đi, Phương phu nhân nghe ai phát tán tin tức giả?”

Uông Như Yên đầu đầy mờ mịt.

Vương Trường Sinh không ra gặp, bọn họ không có cách nào phán định Vương Trường Sinh chính là tên Thái Ất Kim Tiên kia Liệt Dương Tiên Quân đuổi giết.

Nói chuyện phiếm hơn nửa canh giờ, Phương Ngọc Dao đề xuất mời Vương Thu Lâm hỗ trợ thôi diễn tung tích một vị Thái Ất Kim Tiên, Uông Như Yên đòi tiên đan bậc bốn hoặc tài liệu luyện chế cực phẩm tiên khí, Phương Ngọc Dao không lấy ra được, giao dịch từ bỏ.

“Chúng ta ngày khác lại đến đi! Không quấy rầy nữa, cáo từ.”

Phương Ngọc Dao đứng dậy cáo từ.

Ra khỏi Thanh Liên đảo, bọn họ hóa thành hai đạo độn quang hướng về bầu trời bay đi. .

Sau khi bay ra trăm vạn dặm, Phương Ngọc Dao hỏi: “Ngươi cảm ứng được Xích Dương Mâu tồn tại hay không?”

“Chưa, không cảm ứng được, hắn chưa xóa đi dấu ấn, bằng không ta ngay lập tức có thể phát hiện, có lẽ là ngươi lo nghĩ nhiều rồi.”

Liệt Dương Tiên Quân nói.

“Chỉ hy vọng như thế đi!”

Phương Ngọc Dao gật gật đầu.

Nàng khẽ nhíu lông mày lá liễu, trầm giọng nói: “Không đúng, chính là hắn, cẩn thận đáy biển.”

Vừa dứt lời, mặt biển quay cuồng dâng trào, hai đạo vòi rồng sóng nước thật lớn phóng lên trời, giống như hai thanh kiếm khổng lồ màu lam, chém về phía Phương Ngọc Dao cùng Liệt Dương Tiên Quân.

Bọn họ đang muốn tránh đi, một đợt tiếng sáo dồn dập vang lên.

Liệt Dương Tiên Quân cảm giác một thanh kiếm sắc bén nhập vào hồn hải, tựa như muốn chém hồn hải của hắn thành hai nửa, thân thể run lên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận