Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6419: Ba vạn năm

Thanh niên áo xanh ngũ quan anh tuấn, môi hồng răng trắng, tay cầm một cây quạt gấp màu trắng, cho người ta một loại cảm giác công tử tiêu dao.

Vương Vân Sâm, Kim Tiên sơ kỳ, hắn là hậu nhân của Vương Tông Lãng, phó đường chủ Kinh Mậu đường.

Sau khi tiếp quản một tòa Địa thành, Vương gia đạt được tài nguyên tu tiên càng ngày càng nhiều, tu sĩ Kim Tiên càng ngày càng nhiều, các đường khẩu đều mở rộng, thế hệ trước bắt đầu ở phía sau màn chỉ huy, để tiểu bối đi làm việc, cũng là một loại tôi luyện.

Vương Vân Sâm phụ trách quản lý việc làm ăn của gia tộc ở Thiên Hỏa hải vực, nghiêm khắc mà nói, hắn phụ trách hạ lệnh, công việc cụ thể do tộc nhân khác đi xử lý.

Ngư Nhân tộc ở dưới Vương gia nâng đỡ, không ngừng hưng thịnh, cũng không cần ẩn nấp nữa, Kim Thần tộc trái lại cũng không nhằm vào Ngư Nhân tộc, hoàn toàn không cần thiết.

Vương gia phát triển như mặt trời giữa trời, không có ích lợi to lớn, Kim Thần tộc, Ngũ Tiên môn, Hỏa Nguyệt tộc các thế lực này là không muốn xảy ra xung đột chính diện với Vương gia, Vương gia mới thêm một ít tộc quy, ước thúc tốt tộc nhân, tận khả năng không xảy ra xung đột chính diện với thế lực lớn khác.

Giảm kết thù, tăng kết bạn, đây là sách lược phát triển trước mắt của Vương gia.

“Vương đạo hữu, trăm năm sau là mừng thọ của ta, ta bày mấy bàn, nếu có rảnh, nhất định phải đến uống vài chén đó.”

Thượng Quan Phi Nguyệt nhiệt tình nói.

Thượng Quan gia truyền thừa lâu đời, chưa thể thông gia với Nam Cung tiên tộc, Thái Ất Kim Tiên của Thượng Quan gia cũng chưa thể đạt được Đại La Kim Tiên của Nam Cung tiên tộc chỉ điểm.

Bắc Hải tiên vực có sáu mươi hải vực, Thái Ất Kim Tiên số lượng không ít, nhưng Thái Ất Kim Tiên tìm hiểu ra chí tôn pháp tắc không nhiều, phần lớn xuất thân thế lực lớn, bộ phận nhỏ xuất thân thế lực nhỏ, Vương Trường Sinh là một trong số đó.

Năm đó Nam Cung Đức Trí tìm hiểu ra Không Gian pháp tắc, trải qua nhiều năm tiềm tu, lúc này mới tiến vào Đại La Kim Tiên, dẫn dắt Nam Cung gia đi tới hôm nay.

Lập phái tổ sư Vạn Bảo môn và Vạn Thú cung giống với Nam Cung Đức Trí, đều tìm hiểu ra một môn chí tôn pháp tắc, trắc trở tu luyện đến Đại La Kim Tiên, dẫn dắt môn phái đi tới huy hoàng. Đương nhiên, trừ bọn họ, Bắc Hải tiên vực cũng từng xuất hiện một ít tiên nhân tìm hiểu ra chí tôn pháp tắc, phần lớn đã chết non.

Ở trong mắt người ngoài, Vương Trường Sinh rất có thể là Nam Cung Đức Trí tiếp theo, đường Vương gia bây giờ đi, Nam Cung tiên tộc, Vạn Bảo môn cùng Vạn Thú cung năm đó cũng từng đi, mà thế lực giao hảo với ba thế lực này cũng được lợi theo.

Nói trắng ra, một ít thế lực coi trúng tiềm lực của Vương Trường Sinh, lúc này mới thông gia kết minh với Vương gia, hy vọng Vương gia phát triển lên, bọn họ cũng có thể được lợi theo.

“Nhất định. Ta còn có việc, cáo từ trước.”

Vương Vân Sâm đứng dậy cáo từ.

Thượng Quan Phi Nguyệt tự mình tiễn hắn rời khỏi, Vương Vân Sâm tới lối ra phường thị, một đội tu sĩ đã chờ ở cửa, tu sĩ Vương gia cùng tu sĩ Ngư Nhân tộc đều ở bên trong.

Vương Vân Sâm nâng tay phải, một đạo hào quang màu xanh bay ra, hóa thành một con thuyền bay lóe ra hào quang màu xanh, hắn đi lên, người khác theo sát sau đó.

Vương Vân Sâm bấm pháp quyết, con thuyền bay màu xanh sáng lên một đạo hào quang màu xanh, hướng về bầu trời bay đi.

Dọc đường, Vương Vân Sâm đụng phải không ít tu sĩ Kim Tiên, một ít tu sĩ Kim Tiên rất nhiệt tình chào hỏi với bọn họ.

Sau khi tiến vào Hỗn Độn đại lục, tu sĩ Kim Tiên Vương Vân Sâm đụng tới liền ít đi, con thuyền bay màu xanh phi hành ở vùng hoang vu dã ngoại, có đôi khi sẽ đụng tới tiên nhân săn giết hỗn độn thú.

Vương Vân Sâm chưa từng chú ý nhiều, đụng tới người quen thì lên tiếng chào.

Hơn một tháng sau, con thuyền bay màu xanh xuất hiện ở trên không một mảng dãy núi liên miên chập trùng, nơi này là Thanh Liên sơn mạch, ban đầu là địa bàn của Hô Lan bộ lạc, bây giờ là địa bàn của Vương gia.

Sau thời gian một chén trà, con thuyền bay màu xanh dừng lại, phía trước xuất hiện một thành trì rộng lớn, tường thành cao hơn ngàn trượng, trên cổng thành treo một tấm biển sơn vàng, bên trên viết ba chữ to màu xanh “Thiên Cầm thành”, một đội tu sĩ đứng trên tường thành, Vương Vân Phủ cũng ở bên trong.

Từ khi lễ mừng của Nam Cung Nguyệt Thước kết thúc, Thanh Liên thành cùng thành trì dưới trướng đều tăng mạnh đề phòng, nói là canh phòng nghiêm ngặt hỗn độn thú tập kích, Thiên Cầm thành cũng không ngoại lệ.

“Vân Sâm, trên đường không có việc gì chứ?”

Vương Vân Phủ cười hỏi.

“Một đường bình an, muốn đối đầu với gia tộc chúng ta cũng không cần thiết tập kích ta, lấy tình huống phát triển bây giờ của gia tộc chúng ta, cũng không có mấy thế lực muốn đối nghịch với chúng ta đi! Dù sao chúng ta lại không nắm giữ tài nguyên tu tiên gì quý hiếm...”

Vương Vân Sâm còn chưa nói xong, một tràng tiếng sấm sét vang vọng thiên địa cất lên, bầu trời vốn sáng sủa đột nhiên mây đen dày đặc, chớp lóe sấm rền.

“Toàn bộ tộc nhân lập tức rời khỏi Thiên Cầm thành, lấy Thiên Cầm thành làm trung tâm, ở ngoài năm mươi vạn dặm cảnh giới, không cho bất cứ người ngoài nào tới gần Thiên Cầm thành.”

Một thanh âm nam tử vang dội cất lên.

Vừa dứt lời, Vương Thanh Thành bay lên bầu trời, chỉ huy tộc nhân rời khỏi.

Ở dưới sự sắp xếp của hắn, tộc nhân Thiên Cầm thành cũng không nhiều, rất dễ dàng điều động.

Bạn cần đăng nhập để bình luận