Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4693: Bất Tự Tại (1)

“Vương đạo hữu quá khen rồi. Đúng rồi, các ngươi còn chưa có điểm dừng chân nhỉ! Nếu không ngại, lão phu đưa các ngươi đi nơi đặt chân của Nhân tộc chúng ta, Xà phu nhân bọn họ cũng ở đó.”

Trương Vân Hải nhiệt tình nói.

Các chủng tộc hoặc nhiều hoặc ít có mâu thuẫn với nhau, vì thuận tiện quản lý, Thiên Nguyệt tộc chỉ định một mảng khu vực cho các tộc, tu sĩ các tộc ở khu vực tương ứng chủng tộc, khu nhà ở của mỗi chủng tộc đều có tu sĩ Thiên Nguyệt tộc tuần tra, như vậy có thể giảm bớt lớn nhất xung đột bùng nổ giữa các tộc.

Chỉ cần không gây chuyện ở Tề Vân phong, Thiên Nguyệt tộc không can thiệp tu sĩ các tộc hoạt động.

Bách tộc đại hội tổ chức tới nay, hiếm có ai dám ở Tề Vân phong gây chuyện, trừ phi bọn họ không muốn sống nữa.

“Đám người Xà phu nhân đến rồi?” Vương Mạnh Bân tò mò hỏi, nghe Trương Vân Hải nói, tựa như biết sự tồn tại của Vương Mạnh Bân.

“Xà phu nhân và Tần tiên tử đã đánh tiếng với tất cả tu sĩ Nhân tộc, nếu là gặp được Vương đạo hữu, mời các ngươi đến khu vực Nhân tộc chúng ta tụ tập.”

Trương Vân Hải giải thích.

Có rất nhiều chủng tộc phái người tham gia bách tộc đại hội, không thiếu dị tộc thù ghét Nhân tộc. Tu sĩ Nhân tộc ôm đoàn, có thể tránh được một ít phiền toái không cần thiết.

“Vậy phiền Trương đạo hữu rồi.” Vương Mạnh Bân khách khí nói.

“Không phiền, Vương đạo hữu khách khí quá.”

Trương Vân Hải vừa dẫn đường, vừa nói chuyện phiếm với Vương Mạnh Bân, giới thiệu tình huống bách tộc đại hội.

Hắn đã biết, năm người bọn Vương Mạnh Bân đến từ Thanh Liên Vương gia, đó là gia tộc tu tiên phụ thuộc mạnh nhất Trấn Hải cung, thực lực vượt xa Trương gia.

Trương Vân Hải là lần thứ hai tham gia bách tộc đại hội, quen thuộc tình huống bách tộc đại hội, năm người bọn Vương Mạnh Bân lần đầu tiên tham gia bách tộc đại hội, hiểu biết đối với bách tộc đại hội không nhiều.

Trải qua Trương Vân Hải giới thiệu, Vương Mạnh Bân đã có hiểu biết đại khái đối với bách tộc đại hội.

Cách bách tộc đại hội chính thức tổ chức còn có mấy năm thời gian, ở trong lúc đó, tu sĩ các tộc có thể trao đổi tài nguyên tu tiên, bù đắp nhau, các thương hội lớn cũng sẽ tổ chức một ít hội đấu giá, lấy ra một ít tài nguyên tu tiên quý hiếm, hấp dẫn quảng đại tu sĩ tham gia.

“Cửu Quang Thần Nê cùng Đông Ất Thần Mộc hơn mười vạn năm cũng có thể đổi được?”Vương Mạnh Bân có chút kinh ngạc.

“Ha ha, nghe nói Thiên Hư Ngọc Thư cũng có thể trao đổi, nhưng lão phu chưa từng tận mắt thấy, chỉ là nghe nói vị dị tộc Hợp Thể nào đó đổi được một tờ Thiên Hư Ngọc Thư, nội dung không rõ.”

Trương Vân Hải cười ha ha, nói ý vị sâu xa.

Bách tộc đại hội có thể nói là việc trọng đại lớn nhất Càn Nguyên đại lục, đối với quảng đại tu sĩ mà nói, đây cũng là một lần cơ duyên, có tu sĩ gặp vận may lớn, nhặt được hàng tốt hoặc là trao đổi được tài liệu độ kiếp cấp cao, có tu sĩ số con rệp, trả giá cao mua phải hàng giả.

Vận khí rất quan trọng, nhãn lực cũng rất quan trọng.

Tu sĩ tiểu tộc nào đó táng gia bại sản, mua tài liệu giống Cửu Quang Thần Nê, mời giám bảo sư của Cửu Nguyên thương minh giám định, lúc này mới phát hiện bị lừa, kẻ lừa gạt đã biến mất, chịu đau khổ.

Trong lúc bách tộc đại hội tổ chức, sẽ có các loại tài nguyên tu tiên xuất hiện, đồng thời cũng sẽ có các loại hàng giả, nếu là nhãn lực không đủ, bị người ta lừa chỉ có thể tự nhận xui xẻo.

“Thiên Hư Ngọc Thư cũng có thể trao đổi?”Vương Anh Kiệt chấn động.

“Giá trị của Thiên Hư Ngọc Thư quyết định bởi nội dung, nhắm chừng là một ít nội dung bàng môn tả đạo, nếu là công pháp bí thuật, cầm trao đổi với Thiên Nguyệt tộc chẳng phải là càng tốt, hoặc là Cửu Nguyên thương minh, hoặc là cửa hàng các tộc lâm thời mở.”

Trương Nhược Phong giải thích.

Tu sĩ các tộc sớm đã chạy tới Tề Vân phong, lâm thời mở cửa hàng, thu mua tài nguyên tu tiên, hy vọng có thể thu được vật quý hiếm.

“Cái đó lại chưa chắc, nếu là ngươi nắm giữ kỹ nghệ đặc thù, ví dụ như luyện chế đan dược ít lưu hành nào đó, luyện chế phù triện hoặc dị bảo đặc thù nào đó, hoặc thuật bói toán, đối phương cầu ngươi, cũng có khả năng đạt được Thiên Hư Ngọc Thư.”

Một giọng nam tử sang sảng vang lên.

Vương Anh Kiệt theo ngọn nguồn thanh âm nhìn lại, một đạo sĩ áo bào đỏ bụng phệ đi tới trước mặt. Đạo sĩ áo bào đỏ khuôn mặt trắng nõn, cái bụng tròn tựa như có thể phá rách đạo bào bất cứ lúc nào, mặt tròn mắt nhỏ.

Trên đầu đạo sĩ áo bào đỏ đội cửu lương cân*, khí tức so với Vương Mạnh Bân còn mạnh hơn vài phần.

* mũ đạo sĩ, có thể tham khảo mũ trong bộ trang phục đạo sĩ của phim Lâm Chánh Anh

“Bất đạo hữu, ngươi đến rồi, ta mấy ngày hôm trước mới nhắc với Xà phu nhân về ngươi.”Trương Vân Hải giọng điệu thân thiện, nghe lời nói của hắn, có quen biết với đạo sĩ áo bào đỏ.

“Vương đạo hữu, giới thiệu cho ngươi một lần, vị này là Bất đạo hữu, chấp sự trưởng lão Cửu Nguyên thương minh. Bất đạo hữu, vị này là Vương đạo hữu.” Trương Vân Hải nhiệt tình giới thiệu.

“Bần đạo Bất Tự Tại, ra mắt Vương đạo hữu.” Đạo sĩ áo bào đỏ hai tay ôm quyền, cười mỉm nói.

Vương Mạnh Bân không dám chậm trễ vội vàng báo ra tên họ.

Ba tu sĩ Hợp Thể bọn họ đi ở phía trước, năm người bọn Vương Anh Kiệt đi ở phía sau.

“Bất đạo hữu, ngươi vừa rồi nói, nắm giữ thuật bói toán cũng có thể đạt được Thiên Hư Ngọc Thư?” Vương Mạnh Bân tò mò hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận